Mời quý thầy gia sư cùng chúng ta học sinh cùng xem thêm bài văn mẫu nội dung bài viết số 3 lớp 6 được giasuviet.edu.vn đăng sở hữu ngay sau đây.
Bài viết số 3 tất cả 7 đề bài bác khác nhau. Mời các bạn học sinh cùng tìm hiểu thêm tuyển tập những bài tập làm văn số 3 lớp 6 bên dưới đây. Những bài bác văn chủng loại này sẽ cung cấp cho bài toán dạy và học công dụng môn Ngữ văn lớp 6 của những thầy thầy giáo đồng thời giúp những em học sinh có thêm nhiều ý tưởng hay cho bài viết số 3 của mình. Sau đây, mời những em thuộc tham khảo.
Bài văn mẫu mã lớp 6: bài viết số 3
Bài viết số 3 lớp 6 đề 1Bài viết số 3 lớp 6 đề 2Bài viết số 3 lớp 6 đề 3Bài viết số 3 lớp 6 đề 4Bài viết số 3 lớp 6 đề 5Bài viết số 3 lớp 6 đề 6Bài viết số 3 lớp 6 đề 7Bài viết số 3 lớp 6 đề 1
Đề bài: nhắc về một kỉ niệm kỷ niệm (được khen, bị chê, gặp may, gặp rủi, bị hiểu lầm,…)
Dàn ý nội dung bài viết số 3 lớp 6 đề 1
I. Mở bài:
- trình làng người bạn của chính mình là ai? Kỉ niệm khiến cho mình xúc động là kỉ niệm gì? (nêu một bí quyết khái quát).
II. Thân bài:
- triệu tập kể về kỉ niệm xúc rượu cồn ấy.
- Nó xảy ra ở đâu, thời điểm nào (thời gian, trả cảnh...) cùng với ai (nhân vật).
- Chuyện xảy ra như vậy nào? (mở đầu, diễn biến, kết quả).
- Điều gì khiến em xúc động? Xúc động ra sao (miêu tả các biểu lộ của sự xúc động).
III. Kết bài:
Em có cân nhắc gì về kỉ niệm đó.
Bài viết số 3 lớp 6 đề 1 - chủng loại 1
Ai cũng đầy ắp mọi kỉ niệm của 1 thời thơ ấu. Đặc biệt, những khởi đầu cắp sách đến trường, được chạm chán gỡ và làm quen với biết bao thầy cô, anh em sẽ luôn luôn là các kỉ niệm mãi mãi không khi nào quên.
Những ngày đầu đi học, tôi luôn luôn được gia sư khen viết chữ đẹp và đều. Em học siêu khá môn tập viết tuy nhiên lại không tốt môn toán. Đây là môn học nhưng em sợ nhất. Cô giáo tuy vậy đã giảng dạy, gợi ý em làm bài xích rất cẩn trọng và tỉ mỉ tuy nhiên do bản thân sợ hãi môn học này đề nghị những lời cô giảng dạy em thiếu hiểu biết nhiều hết. Biết vậy, buộc phải cô sẽ đổi chỗ mang đến em ngồi cạnh Hà – một trong những bạn học giỏi toán nhất lớp – để học tập cùng nhau. Cùng nhau làm bài bác tập nhóm đã giúp cho em tiến bộ hơn siêu nhiều. Em sẽ học được phương thức học toán của bạn. Thậm chí, một trong những bài toán khó, các bạn còn chỉ dẫn em bí quyết tiếp cận vấn đề và cách thức giải phù hợp. Tự một học viên yếu môn toán, em đã ban đầu có niềm si mê và yêu mến với môn học này.
Có một lượt trong một bài kiểm tra toán, em không có tác dụng được bài. Em ngồi loay hoay gần như cả buổi để giải. Hà thấy vậy ngay thức thì viết viết ra một tờ nháp. Sau đó, bạn vo vo lại rồi nhẹ nhàng đưa mang lại em. Em cảm xúc rất vui lúc được bạn giúp sức nhưng đôi khi cũng thấy bứt rứt trong lòng. Rồi em cụ tờ giấy đã vo nhét vào học tập bàn. Em đột nhiên nhớ lời thầy giáo dạy: “Thất bại là bà bầu thành công”. Em không muốn phiên bản thân mình cứ mãi yếu yếu môn toán. Hà cũng thúc giục em giở tờ giấy ra chép. Nhưng bạn dạng thân em kiên quyết không đồng ý và liên tiếp ngồi quan tâm đến cách làm. Khi chỉ từ khoảng năm phút thì không còn giờ có tác dụng bài, hốt nhiên những lời giáo viên giảng như hiện nay về trong tâm địa trí em. Một hồi viết nháp những công thức sẽ học, em bỗng phát hiện ra tôi đã bỏ không để ý một phép tính. Em tất tả sửa lại bài xích làm. Khi trống báo hiệu hoàn thành giờ đánh giá cũng là thời điểm em xong bài thi.
Cô giáo trả bài bác kiểm tra cùng em ăn điểm 8 – một tác dụng xứng xứng đáng với sự cố gắng của bản thân, Hà cũng khá vui thấy lúc em sẽ học khá hơn trước. Đến hiện giờ mỗi khi nói lại, tôi lại thấy hoan hỉ trong lòng.
Bài viết số 3 lớp 6 đề 1 - mẫu mã 2
Chuyện là núm này các bạn ạ. Bản thân nhớ mãi huyết trả bài môn văn hôm ấy, có lẽ rằng đó là khoảng thời gian ngắn bẽ bàng đau khổ nhất đối với tôi trường đoản cú trước cho nay. Một điểm 3 vĩ đại trong bài bác làm văn của tôi. Tôi đã kể cho chúng ta nghe về kỉ niệm đáng bi tráng mà cũng chính là đáng nhớ tốt nhất của tôi.
Hôm nay cô Hường trả bài bác kiểm tra mang đến lớp. Cô đến chỗ tôi đặt bài xích của tôi xuống bàn, nét khía cạnh cô dường như không vui. Tôi khom xuống nhìn bài bác kiểm tra. Trời ơi! một điểm 3 lớn tướng, tôi choáng váng, tim như ngừng đập, thiết yếu tin nổi nữa. Tôi gắn bắp, không, không thể bởi vậy được!
Tôi thay lấy bình tâm nhìn lại, số lượng 3 in rõ trong size điểm red color rất cụ thể như trêu ngươi, như chế giễu cợt tôi. Tô mau lẹ gập bài vào, bần thần quay sang trọng nhìn các bạn xung xung quanh như để tìm một tín đồ cùng cảnh cùng với mình. Hình như bạn nào thì cũng hớn hở với kết quả của mình, chẳng ai cân nhắc nỗi ai oán của tôi. Chắc các bạn nghĩ rằng tôi cũng như mọi lần thường đạt điểm 8 điểm 9 vị tôi là cây Văn của lớp cơ mà! Càng nghĩ về tôi thấy càng xấu hổ, tôi cúi gằm phương diện xuống bàn nhìn bài xích mình một đợt nữa. Loại chữ cô Hường phê như hiện nay lên cụ thể trước đôi mắt tôi: bài bác văn lạc đề!
Tôi gọi lại bài xích thật kĩ và nhận thấy là tôi đã sai đề thật. Đề bài xích cô Hường yêu ước tả một chiếc sông vậy cơ mà tôi lại đi đề cập về một kỉ niệm sâu sắc thời thơ ấu của mình. Đề bài thì không khó, chỉ trên tôi quá chủ quan, chẳng chịu đọc kĩ mang đến nỗi nhìn gà hóa cuốc và ở đầu cuối là nhầm đề. Vì sao tôi lại có thể nhầm lẫn một biện pháp ngu đần như thế, tôi từ bỏ trách mình. Nhớ lại giờ đồng hồ làm bài bác hôm ấy, tôi đã nộp bài thứ nhất trước bao cặp mắt thán phục của khách hàng bè, chẳng chú ý lời cô Hường nhắc nhở: “Các em hãy kiểm tra bài viết trước khi nộp”. Có lẽ quá ỷ vào sức học tập của mình, quá thỏa mãn nhu cầu trước lời khen của giáo viên và đồng minh nên tôi đã thành một cô bé nhỏ hợm hĩnh từ thời gian nào chẳng biết. Đáng đời mang lại tôi thật – Tôi tự nhủ.
Đúng thời gian ấy, chúng ta Liên nói thầm bên tai em, giọng vui mừng:
– mùi hương ơi! bây giờ tớ được 8 điểm nhé! Tớ đã rất cố gắng từ thọ nay. Bây chừ mới thấy tác dụng đó. Tớ vui quá. Chắc phụ huynh tớ cũng tương đối vui mang lại mà xem. Mà sao trông cậu bi đát thế, cậu được mấy vậy?
Nghe Liên nói, tôi lại càng khổ sở và xấu hổ. Liên đang vui vẻ với điểm 8 đầu tiên của môn làm cho văn. Còn tôi, kẻ vẫn coi điểm 8 là xoàng xĩnh xĩnh thì lúc này lại bị điểm 3! bắt buộc hào biểu đạt hết nỗi đau buồn của tôi lúc ấy. Tôi cảm thấy ánh mắt cô giáo vừa ai oán rầu, vừa ngạc nhiên, thuyệt vọng về tôi cái xúc cảm đó thiệt sự giận dữ được
Bài viết số 3 lớp 6 đề 1 - chủng loại 3
Những kỉ niệm đáng hãy nhớ là những sự kiện, sự việc mà chúng ta đã trải đời qua và gồm những tuyệt hảo khó quên về nó, rất nhiều kỉ niệm không duy nhất thiết phải là những mẩu chuyện vui, mọi lời khen ngợi mà thỉnh thoảng nó còn là một những câu chuyện buồn, đa số sự cố không may xảy ra trong cuộc sống đời thường của chúng ta. Em cũng có những kỉ niệm như thế, đó là một trong kỉ niệm khi em không may mắn chạm chán phải sự núm trên đường tới trường về. Tuy là câu chuyện không vui nhưng mà nó lưu lại trong kí ức của em không ít những ấn tượng, có lẽ em đang không khi nào quên.
Cuộc sống không chỉ có là rất nhiều niềm vui, niềm hy vọng mà đôi khi những trở nên cố, những trở ngại sẽ bất ngờ ập cho mà bọn họ chẳng thể làm sao lường trước được. Sự cụ mà em chạm mặt phải trên phố đi học có lẽ rằng chẳng bao gồm gì kếch xù nhưng nó tạo nên em đích thực sợ hãi, bối rối khi nó xảy ra. Hôm ấy như bao ngày bình thường khác, em cùng chúng ta đến trường bằng xe đạp, bọn chúng em học chiều buộc phải thời gian bước đầu xuất phát trong nhà là vào mức trưa. Đây là thời hạn mọi người nghỉ ngơi cần đường khá vắng vẻ, thế cho nên mà chúng em thường xuyên dàn sản phẩm hai, hàng cha để nhân tiện cho vấn đề nói chuyện, cười cợt đùa.
Chúng em vẫn biết là nguy hại nhưng vày thói quen đề nghị không đứa làm sao chịu nuốm đổi. Nhưng mà sự cố gắng ngày hôm ấy để cho em phải gồm những suy xét lại, đúng đắn hơn về sự bình an của bạn dạng thân, cùng hậu quả của việc dàn mặt hàng trên đường. Hôm ấy em và một vài người các bạn đi xe cùng dàn sản phẩm ra như phần lớn khi, câu chuyện vô thuộc vui vẻ làm cho chúng em mất chủ quan với đầy đủ thứ xung quanh, đùng một cái có một chiếc xe đạp lao cấp tốc tới, vị không làm chủ được phanh xe phải đã lao ầm một chiếc vào đuôi xe pháo của em. Vị lực đâm quá táo bạo nên khiến cho từ đầu đến chân lẫn xe pháo của em lao nhanh xuống một bờ mương cạn mặt đường.
Cú lao xe cộ mạnh khiến cho em bửa xuống phương diện đất, chân đau ê ẩm, cấp thiết tự nhấc lên được. Xe của em khi đó thì cũng trở thành lực bửa mà vỡ tan tành lồng xe, cặp sách trong lồng bung ra. Thời điểm lao xe khỏi khía cạnh đường, em đã khôn xiết sợ hãi, đó là lần đầu tiên em chạm mặt sự nuốm và trải qua chuỗi cảm xúc kinh bự như vậy, tuy không bị thương quá nặng nề nhưng cảm xúc sợ hãi cơ hội ấy làm cho em thực thụ bị ám ảnh, khiến cho nhiều ngày tiếp nối em không dám đụng vào xe đạp, cho trường cũng là phụ huynh chở đến.
Bài viết số 3 lớp 6 đề 2
Đề bài: nói một chuyện vui sinh sống (như thừa nhận lầm, kém gan,…)
Dàn ý bài viết số 3 lớp 6 đề 2
A. Mở bài.
- giới thiệu hoàn cảnh xẩy ra câu chuyện.
B. Thân bài.
- đề cập lại cốt truyện của câu chuyện.
+ Thời gian địa điểm xảy ra câu chuyện?
+ tình huống đáng mỉm cười trong câu chuyện là gì?
+ Câu chuyện xong ra sao?
- Em rút ra được điều gì từ câu chuyện đó?
C. Kết bài: Ấn tượng mà mẩu truyện để lại trong em là gì?
Bài viết số 3 lớp 6 đề 2 - mẫu mã 1
Tuổi thơ là quãng thời gian tươi đẹp tuyệt vời nhất của chúng ta. Vị trí ấy giữ lại biết bao kỉ niệm ảm đạm vui vào cuộc đời. Tôi đã từng mải miết với trò ô nạp năng lượng quan, rồi mong đợi ngày hội múa lân tối rằm trung thu và tôi cũng không thể nào quên được cái lần bị chúng ta trong xóm dọa ma, cho đến hiện giờ tôi vẫn còn đó ám ảnh và bị mọi bạn trêu là kém gan.
Các các bạn trong xã tôi đã bày ra ngần ngừ bao nhiêu trò để nghịch ngợm, thỉnh thoảng mẹ tôi và các cô mặt hàng xóm cũng đau nhức đầu bởi những trò phá phách ấy. Công ty chúng tôi có một quy mong với nhau là mang đến sinh nhật đứa nào thì cả đàn sẽ tặng kèm cho một món tiến thưởng sinh nhật. Và năm nay gần đến sinh nhật tôi, cũng thế. Hôm trước, tôi thấy thằng Khánh bự nhìn mình cười mãi, nó bảo: “Năm nay đàn tao sẽ mang lại mày một thú vui lớn Hiếu ạ.” Tôi chỉ cười cơ mà chẳng nói gì với chúng nó, bởi vì tôi có xa lạ gì với loại kịch bản đi chơi, đi ăn uống rồi khuyến mãi ngay quà của những bạn.
Thứ 2 tuần sau là sinh nhật tôi, nên chúng ta trong xóm ra quyết định tổ chức sinh nhật tôi vào chủ nhật trước một ngày để có thể chơi nhởi thỏa thích. Buổi tối thứ 7, dòng Bông đơn vị đối điện thoại tư vấn điện đến tôi bảo buổi tối chủ nhật chúng nó sẽ tổ chức các buổi party ở bên Khánh to cuối khu, 7 giờ tối tôi nhất định phải tất cả mặt. 7 tiếng tôi đứng trước công ty Khánh to ngôi nhà sau cùng của hàng tập thể. Tôi ko thấy năng lượng điện trước hiên sáng cùng trong bên rèm cửa ngõ buông xuống kín mít. Tôi biết là trò của chúng nó rồi, nên cứ điền tĩnh lấn sân vào nhà như không tồn tại gì. Tôi nghĩ bên trong sẽ là một trong bàn tiệc lộng lẫy, cần cả bầy thích kín đáo với mình. Nhưng mà tôi đang không thể bình tĩnh được sau khoản thời gian nhìn thấy đầy đủ gì ở bên phía trong cánh cánh cửa Khánh béo. Tôi hốt hoảng lao thoát khỏi nhà, vừa chạy vừa hét: “Mẹ ơi! cứu vớt con…. Ma… chị em ơi…”.
Khi tôi về nhà, bạn tôi vẫn tồn tại run, tôi còn chưa kịp kể câu chuyện chạm mặt ma cùng với mấy phụ huynh tôi với mấy thằng bạn tôi vẫn ngồi phòng khách cười ngặt nghẽo, tôi biết tôi vừa bị dọa ma. Tôi không thể tinh được lắm, từ bây giờ cái Bông mới kể cho tôi nghe. Sinh nhật tôi là 2 tháng 11 trước thời điểm ngày Halloween 1 ngày và bọn chúng nó new bày ra cái trò ấy. Những con mắt ma lập lòe nhưng tôi thấy được trong công ty Khánh bự là túng thiếu ngô được bà bầu Khánh khoét trống rỗng rồi thả nến bên trong. Nghe Bông đề cập xong, tôi tức bọn chúng nó lắm. Làm thế nào mà tôi không sợ được chứ, cánh cửa gỗ vừa mở ra kêu cót két rồi bốn, năm cặp đôi mắt đỏ lập lòe chú ý mình, ôi cái cảm xúc ấy thiệt là khiếp khủng. Nó có tác dụng tôi cứ ám hình ảnh mãi, không thể nào quên được thời gian sinh nhật quan trọng đến thế.
Sau lần ấy, tôi sợ túng thiếu ngô lắm, tôi cứ suy nghĩ đế mấy bé mắt ma trong trái bí. Mấy đứa bạn tôi tôi liền thay tên cho tôi thành Hiếu bí ngô, mẫu biệt danh kì quái của tôi vào khu. Các lần trêu tôi các bạn đều rủ tôi ăn chè túng bấn ngô để kể lại cùng với tôi do tôi là đứa sợ ma.
Kỉ niệm vui bi thiết của tôi thơ tôi cứ đi qua như thế, những người dân bạn trong khu bạn bè nhà tôi vẫn vui vẻ vui đùa cùng nhau. Sau này, tôi cũng chẳng thể nào quên được mình đã từng có người các bạn như vậy, và tên túng thiếu ngô sẽ là kí ức cấp thiết phai mờ vào tôi.
Bài viết số 3 lớp 6 đề 2 - chủng loại 2
Vào đến khoảng tầm sân trước ngôi nhà, sự hớn hở của tất cả nhóm đổi mới mất. Nhưng mà vì chúng ta tin tôi là đứa gan góc nhất cần đẩy tôi lên trước rồi bám chặt lấy tôi. Đến trước cửa ngõ nhà, tôi đang nghe răng bản thân va sát vào nhau lập cập. Rồi tự dưng nhiên, từ trong bên phát ra giờ đồng hồ lục cục, đèn nhảy sáng. Tôi và lũ chúng ta đứng như chôn chân xuống đất. Phải đến mấy giây sau, cả đàn cùng rú lên hết sức to rồi cha chân bốn cẳng đua nhau chạy mất.
Nhát gan là một tật mà không ít người mắc phải và tôi cũng không phải là 1 ngoại lệ. Những mẩu chuyện ma của bọn bạn lúc nào thì cũng làm tôi sợ hãi run. Nhưng vì xấu hổ nên tôi không bao giờ nói ra. Cho đến một ngày.
Tối hôm đó, trăng sáng rất đẹp, gió thổi hiu hiu. Trong quần thể tập thể, những bà, những cô thong thả đi dạo và trò chuyện. Tôi và chúng ta đang túm tụm nghịch với nhau thì đột Lan giới thiệu một ý kiến: “Hay là bọn chúng mình thử lấn sân vào ngôi đơn vị hoang ở cuối ngõ đi!”. Cả team reo ầm lên tận hưởng ứng. Riêng biệt tôi cảm giác hơi rờn rợn. Nghe đâu, căn nhà ấy có khá nhiều ma, lại còn nằm ở vị trí cuối ngõ, ánh đèn hàng không rọi tới. Nhưng lại tôi còn chưa kịp phản đối thì các bạn đã lôi tôi mang đến cuối ngõ.
Vào đến khoảng sân trước ngôi nhà, sự hớn hở của cả nhóm đổi mới mất. Nhưng mà vì các bạn tin tôi là đứa dũng cảm nhất yêu cầu đẩy tôi lên trước rồi bám chắc lấy tôi. Đến trước cửa nhà, tôi đang nghe răng bản thân va vào nhau lập cập. Rồi đột nhiên nhiên, tự trong nhà phát ra giờ đồng hồ lục cục, đèn bật sáng. Tôi và lũ bạn đứng như chôn chân xuống đất. Buộc phải đến mấy giây sau, cả phe cánh cùng rú lên rất to rồi cha chân tứ cẳng đua nhau chạy mất.
Về mang lại nhà, tôi vừa thở hổn hển vừa nói cho bố mẹ nghe về nhỏ ma. Thật là một phen hụ vía! Nghe xong, bố tôi bật cười, người mẹ tôi cũng chẳng nhịn được cười cợt và giễu vui tôi:
- làm gì có ma sinh sống đó! Đấy là chú Thanh. Chú ấy vừa mua lại ngôi đơn vị ấy và chuẩn bị cho sửa chữa. Chú ấy ngủ lại để trông vật tư xây dựng đấy mà!
Mặt tôi rét bừng lên. Hóa ra là vậy! Tôi bèn chạy đi kể cho các bạn. Nghe xong, tôi còn bị cả đàn cười thối mũi vày lúc đó tôi là đứa hét khổng lồ nhất với chạy cũng sớm nhất nữa chứ!
Chuyện xẩy ra đã lâu, bây giờ tôi ko còn nhát gan và sợ hãi ma nữa dẫu vậy tôi chẳng thể quên được mẩu truyện đó. Tuy vậy, tôi cũng không nhắc lại cùng với đám bằng hữu mới do sợ các bạn lại trêu tôi là “thỏ đế”.
Bài viết số 3 lớp 6 đề 2 - chủng loại 3
Vì hoàn cảnh gia đình em yêu cầu theo cha mẹ chuyển về thành phố sống. Vậy là mấy năm ngay tắp lự em vẫn chưa có dịp trở lại viếng thăm quê. Đến hè vừa rồi vì giành giải Toán thành phố nên cha mẹ em thưởng mang lại em một chuyến về quê. Ngồi trên xe em khôn xiết hồi hộp với tự hỏi sau mấy năm xa giải pháp không biết hiện thời quê của em có gì biến hóa không, những người bạn của em ra làm sao có ai phải bỏ học tập không. Vị quê em ngày xưa nghèo lắm, rất nhiều bạn chỉ học tập hết cấp một đã cần bỏ học tập đi chăn trâu.
Chiếc xe đưa em nhàn hạ rẽ phải, mặt đường vẫn êm ru, em cứ ngỡ vẫn là con con đường của phố thị xã nhưng tự dưng em nhận thấy cây nhiều cổ thụ ngơi nghỉ đầu đường. Ôi con đường của quê mình phía trên mà. Em vui lòng reo lên:
- ba ơi, mặt đường về quê không thể ổ gà như lúc trước nữa nhỉ.
Bố đồng ý mỉm cười:
- tuyến phố này làm cho từ năm kia con ạ.
Bất giác tôi ghi nhớ lại từ thời điểm cách đây mấy năm, ngày đó mọi khi trời mưa, bạn dân buôn bản tôi siêu ngại xuống phố huyện vì con phố sẽ cực kì lầy lội, khó đi, bao gồm đoạn nên dắt xe. Đi ra được mang đến phố thì bạn đã lấm lem đầy bùn đất. Cố gắng mà hiện thời con đường ấy đã được thay thế bằng một con đường nhựa black bóng láng. Tôi thấy bạn và xe pháo qua lại có vẻ đông hơn trước rất nhiều. Từng đoàn xe đạp xe lắp thêm nối đuôi nhau, nhìn ai cũng tươi vui hớn hở.
Càng về ngay gần làng tôi càng kinh ngạc vì sự biến đổi đến bất ngờ. Những ngôi bên lá năm xưa giờ đồng hồ được thay thế bằng các ngôi đơn vị ngói đầy niềm tin đủ màu sắc sắc, trên đây đó còn có những nơi ở hai, bố tầng như sinh sống thành phố. Trong nhà cũng khá đầy đủ sa lông, tủ tường cùng trên tường cũng có thể có những chùm đèn đầy đủ màu sắc. Cùng đằng trước là gần như sân xi-măng sạch trơn phơi đầy lúa. Tôi nhớ trước đó người ta thường xuyên phơi lúa bằng sân đất cho nên mặc dù có quét sạch đến mấy thóc vẫn đầy sạn và lúa phơi ở sân đất rất cực nhọc khô.
Chiếc xe pháo bon bon đưa tôi về đến tận sảnh nhà chưng trai tôi. Căn nhà lá năm xưa cũng khá được thay thế bằng ngôi nhà hai tầng thiết bị sộ.
Nhớ lại từ thời điểm cách đó chỉ vài ba năm, làng mạc tôi vẫn thuần nông nghiệp. Gần như thứ người ta chỉ biết trông vào ruộng lúa, luống rau. Quan sát khắp vị trí chỉ thấy phần nhiều cánh đồng lúa xanh mát thẳng thừng cò bay, mở mắt họ vẫn ra đồng, hùi hụi làm cho đến khi mặt trời lặn, sương sẽ vương áo họ mới trở về. Về mang lại nhà ai nấy lùa vội dĩa cơm là lên giường ngủ, chẳng biết đến xem phim, nghe ca nhạc là gì. Trẻ con như chúng tôi cũng buộc phải làm, cứ đi học về ăn cơm kết thúc lại theo đàn trâu, lũ bò lên rừng. Tối về chỉ từ xếp sách vở và giấy tờ vào cặp là đi ngủ đề nghị chẳng mấy đứa học tập giỏi. Cuộc sống lúc đó thận trọng nhưng nghèo quá.
Nhưng bây giờ, tôi thấy gần như chuyện đã gắng đổi, công ty nào cũng đều có tivi đầu đĩa. Ngay từ trên đầu xóm bạn ta đã nghe rộn rã tiếng hát từ những cái đài cat xét, từ cái đầu đĩa phạt ra. Thôn trang trở nên rộn rã. Và tôi nghe bác bỏ tôi nói lại cứ đến mùa đá bóng thì thôn ấp càng rộn ràng tấp nập hơn. Trai tráng trong làng mạc tụ tập nhau ngồi xem trơn đá. Bọn họ xem khôn xiết vô tứ vì không có cá độ như sống thành phố.
Phương tiện chuyển động cũng văn minh hơn trước siêu nhiều, trước đó khắp mặt đường làng chỉ thấy toàn xe pháo đạp, vậy mà lại nay số đông nhà nào cũng có xe máy để đi lại, có bạn còn đi xe lắp thêm khi ra phía bên ngoài đồng làm, bọn họ dựng xe nghỉ ngơi trên bờ.
Tôi cực kỳ vui lúc thấy chúng ta của mình phần nhiều học lên lớp 6, chúng ta ấy cũng rất chú tâm vào chuyện học tập với mơ ước sau đây đỗ đh và được lên tp học. Tôi âm thầm nghĩ: giả dụ sau này chúng tôi lại được học đh cùng nhau thì vui biết mấy.
Quê hương tôi đông đảo thứ vẫn đổi thay, trong bóng chiều duyên dáng từng đàn trâu no tròn lờ lững về chuồng, đằng xa từng đoàn người gánh lúa về, bước chân thoăn thoắt, tiếng cười nói râm ran.
Phong cảnh ngày càng tươi đẹp hơn lúc xen lẫn rất nhiều cánh đồng xanh bao la, hầu hết vườn cây đầy hoa trái là mọi ngôi đơn vị xây đầy đủ màu sắc. Xa xa, từng bọn cò trắng cất cánh trong ánh nắng vàng rực rỡ.
Nhìn quê nhà đi lên nhanh chóng, tôi cũng thấy rộn rực vô cùng. Tôi chỉ mong học hành thật tốt để nhanh chóng trở về làm cho giàu đẹp nhất hơn mang lại quê hương.
.............
Bài viết số 3 lớp 6 đề 3
Đề bài: đề cập về người bạn mới quen
Dàn ý nội dung bài viết số 3 lớp 6 đề 3
1. Mở bài
- Trong cuộc sống có những sự tình cờ đã tạo nên tình bạn.
- Tình bạn giữa em với Dũng cũng bắt đầu từ một sự vô tình như thế.
- vào một lần cùng đi xem các đội trơn trong trường thi đấu với nhau, vô tình hai chúng em đứng sát nhau. Nỗ lực là đông đảo câu kính chào hỏi, những đánh giá về những pha bóng đã giúp em cùng Dũng quen biết nhau.
2. Thân bài
a). Trình làng về người bạn mới quen
- Khi vẫn quen nhau, em biết Dũng đã học cùng khối 6 cùng với em dẫu vậy khác lớp.
- nhà Dũng biện pháp nhà em hơn hai ki lô mét. Ba người mẹ Dũng rất nhiều là công nhân. Cuộc sống thường ngày của gia đình Dũng còn gặp mặt nhiều nặng nề khăn. Lương công nhân của ba người mẹ Dũng ko cao, thêm vào đó phải đóng tiền mang đến hai chị em của Dũng nữa nên việc sinh hoạt của gia đình bạn ấy hơi chật vật.
- Em thấy Dũng chỉ bao gồm hai bộ xống áo đồng phục để đi học. Về cho tới nhà, em thấy các bạn giặt ngay nhằm ngày hôm sau còn có quần áo cho tới trường.
b). Các đức tính tốt của khách hàng Dũng
Mặc cho dù hoàn cảnh mái ấm gia đình quá khó khăn nhưng bù lại, bạn Dũng có tương đối nhiều đức tính tốt.
- Sự siêng năng siêng năng trong tiếp thu kiến thức thì Dũng hơn hẳn em. Đến nhà Dũng chơi, nhìn thời gian biểu của Dũng, em thấy kín hết chẳng có ở đâu trống. Điều đó triệu chứng tỏ, Dũng tranh thủ tiếp thu kiến thức ở rất nhiều nơi, rất nhiều lúc.
- Góc học tập của người sử dụng ấy ko lớn, không rất đẹp nhưng sách vở và giấy tờ được bố trí rất gọn gàng gàng, bút mực, thước nhựa kẻ được đặt gọn gàng trong một chiếc hộp nhựa đang cũ.
- Đến thăm công ty Dũng, nghe mẹ bạn ấy kể, em thật nể sợ bạn. Ko kể giờ học tập ở trường, về công ty Dũng chỉ kịp cất sách vở là giúp mẹ quét dọn công ty cửa. Hôm nào mẹ bạn đi làm ca, bạn thay bà mẹ nấu cơm, dọn dẹp. . .
- Điều làm em vô cùng thán phục bạn Dũng là bạn đã kèm dạy dỗ miễn phí tổn cho nhì em học viên tiểu học có hoàn cảnh mái ấm gia đình khó khăn.
- bạn còn vui mắt giảng những bài học kinh nghiệm khó cho các bạn có học tập lực còn yếu vào lớp. Nhờ vào vậy mà chúng ta tiến bộ rất nhanh.
- trong số buổi tuyên dương các học viên có các thành tích xuất sắc, bao giờ, em cũng nghe tên các bạn Dũng vào tốp bố của những học viên xuất sắc nhất.
- Em còn biết được, các bạn Dũng tham gia rất không thiếu thốn và tích cực các buổi giao lưu của lớp như phong trào “uống nước lưu giữ nguồn”, “ủng hộ đồng bào vùng bị thiên tai. . . ”
3. Kết bài
- Tuy mới quen mà lại quả thực Dũng là tấm gương sáng mang lại em học tập tập.
- Nghe em nói về Dũng, ba mẹ em vui lắm vày em tất cả một người bạn tốt.
- Em tin rằng, tình các bạn giữa em và cần sử dụng sẽ sống thọ bền chặt.
Bài viết số 3 lớp 6 đề 3 - mẫu mã 1
Từ khi mới bước vào lớp 6, đối với em, cái gì rồi cũng lạ lẫm. Từ bạn bè đến thầy cô. Ngôi trường này cũng lạ. Nhưng lại rồi em cũng làm quen được cùng với một nữ giới – các bạn Kiều Trang.
Kiều Trang trong năm này 12 tuổi, bởi tuổi tôi. Tuy bằng tuổi tôi nhưng mà trông Trang chững chàng và lớn hơn tôi khôn cùng nhiều. Dáng bạn Trang rẻ tròn. Khuôn mặt các bạn bầu bĩnh rất rất đáng yêu. Chúng ta Trang cực kỳ hiền, bạn luôn sống chan hòa, toá mở với chúng ta bè. Các bạn là trong những học sinh giỏi của lớp. Bạn luôn đứng đầu lớp, không dừng lại ở đó bạn còn luôn đi đầu vào các hoạt động của lớp cũng tương tự ở trường. Tuy học giỏi nhưng Trang không thể kiêu căng nhưng mà rất khiêm tốn, các hôm chạm chán phải bài toán khó các bạn liền dành thời gian ra chơi để giảng lại cho các bạn học yếu. Thánh thiện dịu với vui tính là nhị đức tính nhưng mà em say đắm nhất sinh sống Trang. Các bạn rất cấp tốc nhẹn, kỹ lưỡng và cẩn thận trong mọi câu hỏi cô công ty nhiệm giao cho. Nhờ vào có các bạn mà lớp tôi bao giờ cũng mũi nhọn tiên phong trong các hoạt động vui chơi của liên team đề ra.
Trang thường sang đơn vị rủ cùng em học bài cũ và soạn bài mang đến ngày mai. Những gì em không hiểu thì Trang giảng một bí quyết tận tình. Chúng ta còn nghĩ về ra nhiều phương pháp để em chóng vánh hiểu bài.
Ở đơn vị Trang còn tuyệt vời nhất hơn. Trang rất chăm chỉ năng, chịu khó làm việc nhà. Chúng ta ấy còn quan tâm người ông bệnh tật mỗi khi phụ huynh đi làm. Bạn còn thú vui hòa nhã với đa số người xung quanh. Đặc biệt Trang cực kỳ yêu yêu quý trẻ nhỏ tuổi trong xóm. Bạn thường tuyệt bày trò để các em vui chơi. Bố mẹ tôi thường bảo tôi đem tấm gương của công ty mà học tập tập.
Sau một thời gian được thuộc học, cùng vui chơi giải trí với chúng ta em đã học được ngơi nghỉ bạn tương đối nhiều tính tốt. Em mến Trang lắm. Em mong mỏi chúng em sẽ không bao giờ chia rẽ nhau và sẽ mãi là bạn tốt của nhau.
Bài viết số 3 lớp 6 đề 3 - mẫu mã 2
Ở đời mỗi con người đều phải có những người các bạn để chia sẻ với nhau những nụ cười và nỗi buồn, có các bạn mình cảm thấy hạnh phúc và yêu thương đời hơn. Tôi có tương đối nhiều những fan bạn giỏi và vui tính nhưng trong các những bạn bạn tốt đó tôi đã kiếm được người các bạn tri kỉ của chính bản thân mình đó là chúng ta Nhật Linh.
Nhật Linh trạc tuổi tôi, cao lớn hơn tôi chút. Cô ý là một cô bạn xinh đẹp. Nhật Linh bao gồm làn domain authority trắng nõn, mái tóc black dài và mượt, hai con mắt to cùng tròn. Dáng vẻ cô ý cao như dáng của các người mẫu chân dài vậy, đôi chân thì thon nhỏ đi lúc nào cũng thướt tha thanh thoát. Tôi thường tuyệt trêu bạn ý một chân dài trong sau này cô ấy thường xuyên đắp lại tôi với ánh mắt trìu mến và miệng cười khôn cùng xinh.
Nhật Linh mới chuyển trường cho đây cùng cơ duyên làm thế nào bạn ý sẽ vào học lớp tôi. Vì quá trình của ba bạn ý nên chúng ta phải chuyển xuất phát từ một trường rất nổi tiếng qua học tập trường tôi một trường cực kì bình thường. Các kết quả học của khách hàng ý lúc nào thì cũng xếp đầu ngôi trường luôn.
Bạn ý mới vào lớp tôi nhưng mà tôi đã nghịch được với các bạn ý vì các bạn ý cực kỳ hiền lành dễ thương và rất dễ gần nữa. Nhật Linh học rất tốt nhưng chẳng bao giờ bạn ý tỏ ra tự cao cả, chúng ta rất khiêm tốn. Cô giáo công ty nhiệm xếp chúng ta ý ngồi cùng bàn với tôi vì tôi chỉ nên một học viên trung bình vào lớp.
Từ ngày nghịch thân với chúng ta ý thành tựu học tập của tôi tiến bộ hơn hết sức nhiều. Từng ngày sau giờ học tập ở lớp Nhật Linh thường mang lại nhà tôi giúp tôi, phụ đạo thêm cho tôi các môn như toán, lý, hóa nhưng mà tôi sẽ học kém. Nhì đứa cứ học mãi, học tập mãi cho tới lúc tối lúc nào ko biết. Gồm hôm các bạn xin chị em ngủ lại với tôi. Đêm đến lúc mà hai đứa vẫn học dứt tất cả những bài chúng tôi lại đề cập chuyện cho nhau nghe, ôn lại gần như kỉ niệm đang qua nhưng vẫn còn nhớ mãi.
Những lúc tôi căng thẳng mệt mỏi hay bi lụy phiền vì chuyện mái ấm gia đình bạn ý hầu hết đến ở bên cạnh tôi an ủi khuyên bảo tôi. Có chúng ta tôi lại quên ngay rất nhiều chuyện đã xảy ra và phấn kích như trước đó chưa từng có chuyện gì cả. Tôi còn nhớ rất rõ ràng cái ngày tôi bị sốt dài không sao cắt được cơn sốt, nghỉ học mấy ngày rồi. Nhật Linh rất băn khoăn lo lắng cho tôi sau giờ học các bạn đều mang đến thăm tôi, giảng mang lại tôi nghe lại những bài mà gia sư đã dạy. Và hit lại đến các bạn ngồi cạnh tôi cả đêm không ngủ người mẹ tôi bắt chúng ta đi ngủ mà các bạn vẫn không chịu đi vày lo mang lại tôi. Nhận thấy bạn lo lắng cho tôi như bà mẹ tôi vậy, tôi rơm rớm nước mắt, chỉ mong sao mình cấp tốc khỏi để chơi với các bạn để các bạn không phải lo ngại nữa. Chỉ có những người dân thật sự nhiệt tình bạn, thì chúng ta mới lo ngại như vậy cho chính mình mà thôi.