Thơ vịnh chỉ thực thụ có ý nghĩa khi có sự giữ hộ gắm tình cảm, tư tưởng ở trong nhà thơ. Bài bác thơ của hồ Xuân Hương, vì thế, còn là một lời tự bộc bạch của một lớp lòng phụ nữ. Ta nói cách khác nhà thơ mượn lời mẫu bánh trôi để nói lên thân phận với tấm lòng người phụ nữ.
Bánh trôi nước của hồ Xuân Hương là 1 bài vịnh độc đáo: vịnh một món ăn dân tộc, dân gian. Thiếu 1 bàn tay, một trung tâm hồn phụ nữ bình dân như bà thì có lẽ cái bánh trôi nước chưa đi vào được văn học.
Trước hết, bài thơ vịnh của hồ Xuân Hương siêu tài tình:
Thân em vừa trắng, lại vừa tròn
Bảy nổi tía chìm với nước non
Rắn nát dù rằng tay kẻ nặn
Mà em vẫn giữ tấm lòng son.
Đây là lời tự reviews của bánh: tự hình dáng, cấu trúc và phương pháp chế tạo. Bánh trôi làm bởi bột nếp, nhào nước mang đến nhuyễn, rồi nặn thành hình tròn như quả táo, quấn lấy nhân bởi đường đen, nước sôi thì bỏ vô luộc, lúc chín thì bánh nổi lên. Fan nặn bột làm cho bánh bắt buộc khéo tay thì bánh bắt đầu đẹp, nếu hậu đậu thì bánh rất có thể bị rắn tốt bị nhão. Cơ mà dù gắng nào thì bánh vẫn phải có nhân. Thiếu hụt nhân, bánh sẽ tương đối nhạt nhẽo. Đọc bài xích thơ, ta thấy hiện tại lên đúng là bánh trôi nước, không sai một li.
Hình ảnh trong bài bác thơ là bánh trôi nước. Nhưng bài thơ đâu phải là thành quả quảng cáo cho một món ăn dân tộc. Thơ vịnh chỉ đích thực có chân thành và ý nghĩa khi tất cả sự nhờ cất hộ gắm tình cảm, bốn tưởng ở trong nhà thơ. Bài xích thơ của hồ Xuân Hương, do thế, còn là lời tự giãi tỏ của một tấm lòng phụ nữ. Ta có thể nói rằng nhà thơ mượn lời mẫu bánh trôi để nói lên thân phận với tấm lòng người phụ nữ. Bánh trôi là 1 trong những hình ảnh gợi hứng, một ẩn dụ.
Thân em vừa trắng, lại vừa tròn
Thân trắng vừa tả chiếc bánh bằng bột trắng, vừa tả tấm thân trắng đẹp, phẩm hạnh vào trắng. Tròn vừa có nghĩa là em được phú mang lại cái hình dáng tròn, lại vừa có nghĩa là em làm tròn mọi nghĩa vụ của em.
Bảy nổi tía chìm với nước non
Bảy nổi cha chìm là thành ngữ chỉ sự trôi nổi, lênh đênh của số phận giữa cuộc đời. Núi sông là sông, biển, núi, non, chỉ thực trạng sống, suy rộng ra là đời, cuộc đời con người.
Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn
Đây là hình hình ảnh may rủi mà đời người thiếu nữ rơi vào. Trong làng mạc hội cũ trọng nam coi thường nữ, định mệnh người thiếu phụ đều vày người đàn ông định đoạt. Mang đến nên cô gái trong ca dao cảm nhận:
Thân em như tấm lụa đào
Phất phơ thân chợ biết vào tay ai?
Thân em như thể cánh bèo
Ngược xuôi, xuôi ngược theo chiều nước trôi
hầu hết câu ca dao trình bày một ý thức an phận, cam chịu. Dòng duy độc nhất họ quản lý được là tấm lòng mình:
Mà em vẫn giữ tấm lòng son
Người đàn bà vẫn giữ lại niềm thuỷ chung, son sắt, không thay đổi với côn trùng tình. Một tiếng nói thể hiện niềm trường đoản cú hào bí mật đáo về phẩm chất thuỷ tầm thường của người phụ nữ. Mặc dù nhiên, cả bài bác thơ vẫn ngấm đượm nỗi âu yếm cho thân phận. Thân trắng, phận tròn mà bắt buộc chịu cảnh tía chìm bảy nổi, không thống trị được mình.