RSS
Bà nước ngoài em trong năm này đã ra đi ,hình ảnh bà hiện hữu trong em là hầu hết miền kí ức tưởng chừng đang hóa gió mây mà lại thật gần. Bà em xưa hiền đức lắm, bà là một người đàn bà chất phác cùng đôn hậu. Đôi mắt bà đen mờ đang hằn từng vệt chân chim. Em hay sờ lên từng vệt nhăn ấy và hỏi bà, bà nói rằng sẽ là dấu ấn của thời gian, của cuộc đời. Lúc ấy đôi mắt bà nhìn xa xôi , chắc hẳn rằng bà nhớ về những năm tháng xưa, thời phòng Pháp, phòng Mỹ, thời ông bà quen nhau trong cơn mưa bom bão đạn. Sườn lưng bà còng còng, nhưng mà bà đi lại cấp tốc nhẹn lắm, tốt nhất là sáng sớm bà ra vườn tưới từng nơi bắt đầu cây, dải đa số nắm thóc cho bọn gà nuôi sau vườn. Bà lúc nào thuộc vậy, tuy mái tóc đã bạc, lưng đã còng, đôi mắt đã mờ dần nhưng mà bà vẫn tần tảo như xưa. Bà nói rằng ngày trước, bà thường ra đồng gặt lúa, ra sau núi bẻ từng bắp ngô nuôi quân nhân đi tiến công giặc Mỹ, thời ấy trái là đều ngày tháng khó khăn và khổ sở của bà, của các "mế" cùng của đất nước ta.
Bạn đang xem: Cảm nghĩ về bà nội
Nhớ về bà ngoại , em lưu giữ về tuổi thơ được sống trong tình yêu thương của bà. Bà thường kể rằng khi em còn bé, ba mẹ rất vất vả, thực trạng rất nặng nề khăn, tía phải đi làm ở một nông trường cafe xa, mẹ đi làm công nhân trong bên máy, các bước không cho ba mẹ thời hạn có thể chăm sóc em chu đáo, yêu cầu em ở bên bà ngoại.
Có lẽ lúc đó bà vất vả lắm, chuyên cho em từng bữa ăn giấc ngủ, lúc em bị nóng cao hay phần đông lúc em cảm nặng. Còn em, kia là rất nhiều ngày tháng niềm hạnh phúc vô cùng, được sống trong tình yêu thương của bà, được bà dạy về hầu hết đạo lí làm người, được bà đề cập những mẩu chuyện xưa trường đoản cú truyện cổ tích cho đến những mẩu truyện thời chiến, nói về thời ông bà yêu nhau khi ấy không có ti vi tốt những phương tiện liên lạc hiện tại đại, chỉ gửi đến tình cảm bằng những phong thư giản dị, với ông gửi đón bà trên cái xe cũ kĩ đi thăm chiến khu, thăm lính ta. Nhớ rất nhiều trưa hè tiếng ve kêu trên phần nhiều cành phượng vĩ đỏ rực một khoảng trời xanh thẳm, vẫn từng câu hát ru, em thuộc cánh cò cùng làn gió mát bay bổng giữa những giấc mơ đẹp mắt biết bao. Ôi cánh cò, phải chăng cánh cò trắng trong niềm mơ ước em cũng đã từng có lần sải song cánh bay vào giấc mộng của chị em khi xưa, cho dù qua hai vắt hệ, cánh cò ấy vẫn đượm tình cảm của người bà vệt yêu.
Rồi năm mon qua đi, thời hạn không hề tạm dừng ở thời khắc mà con bạn ta niềm hạnh phúc và bịn rịn nhất. Em ngày 1 trưởng thành, bà càng ngày càng già đi, đôi bàn chân bà đã mỏi, đôi mắt đã mờ, song vai bé gò ấy sẽ thấm bao gió sương của cuộc đời. Dịp ấy, em càng yêu mến bà hơn, chỉ muốn bà khỏe mạnh mạnh, chỉ ước rằng đôi mắt bà không trở nên nhòe đi vày những cát bụi của một đời cực nhọc nhọc. Để bà quan sát em trưởng thành và cứng cáp và khủng khôn giống như lời bà từng dạy. Lúc này nhớ về ngày ấy, khoảng lặng trong tâm hồn thốt nhiên sống dậy bao cảm xúc, bao nhớ thương vơi đầy.
Tuy giờ bà đã tại một nơi xa, không còn kề cận em nhưng em luôn tin rằng, bà vẫn luôn luôn dõi theo em từng ngày, mỉm cười quan sát em trưởng thành. Em lưu giữ lắm, fan bà kính yêu!
Bài làm 2
"Ngó lên nuột lạc mái nhà
Bao nhiêu nõn nà lạc nhớ ông bà bấy nhiêu!"
Một căn hộ hạnh phúc luôn luôn là mong muốn muốn của khá nhiều ngừoi, với thật sung sứong biết bao khi tôi đang to lên trong tình yêu thưong của ngừoi thân. Tôi yêu ba, yêu mẹ, yêu anh, yêu em, dẫu vậy yêu độc nhất là ngừoi bà đã chết thật của tôi- ngừoi luôn luôn yêu thưong và vồ cập tôi từ thời điểm ngày còn bé.
Bà tồn tại trong kí ức tôi với gưong mặt nhân từ và hai con mắt sâu lõm mặt dứoi vầng trán cao đã tất cả nếp nhăn hằng lên phía trên đấy, lộ rõ sự tự khắc khổ qua năm tháng. Mái tóc bội bạc trắng đựoc bà búi lên trông thật gọn gàng gàng. Bà tôi rất hấp dẫn cừoi. Nụ cừoi của bà có tác dụng sáng lên vẻ phúc hậu và nét đẹp lão mang đến khuôn mặt mặc dù tuổi đã không tính tám mưoi. Làn domain authority nhăn nheo với hồ hết đốm đồi mồi do tuổi tác. Bộ hạ bà không thể khỏe như trứoc nữa. Ôi! Sao mà thấy thưong bà thế!
Tôi vẫn ghi nhớ như in chiếc ngày còn nhỏ, cùng bà đi trên con đừong buôn bản vắng vẻ. Ánh nắng ban mai ôm ấp lấy nhị bà cháu, bóng tre xanh bên đừong như vẫn mở lối, còn phần nhiều chú chim thì ngân nga ở đâu đó khúc hát kính chào ông mặt trời. Tôi vui vẻ trong khoảng tay yêu thưong của bà, cùng bà cất số đông bứoc chân đến ngôi trừong mẫu giáo sống cuối xóm. Mê thích lắm phần đa khi đựoc bà trao cho chiếc kẹo, loại bánh. Bà là vậy đấy! luôn luôn dành phần lớn thứ ngọt ngào và lắng đọng nhất mang lại tôi! Và niềm hạnh phúc nhất là vào hầu hết đêm trăng sáng! Bà hay dẫn tôi ra trứoc thềm nhà, để tôi tựa đầu trong tầm tay bà rồi kể tôi nghe những mẩu truyện cổ tích dưói ánh trăng sáng mờ với bóng sản phẩm dừa trứoc nhà. Lời bà nóng áp, nhẹ nhàng đưa tôi vào giấc mộng ngon độc nhất vô nhị giữa cảnh trăng với tiếng gió thổi vi vu trên mọi tàu dừa cao chót vót thân sự tĩnh lặng của rất nhiều vật. Bàn tay bà thanh thanh vuốt lên tóc tôi thiệt trìu mến. Tôi thấy sao mà ấm cúng quá! Bà yêu thương tôi, luôn luôn quan trung tâm tôi từ thời điểm ngày còn nhỏ bé như cố kỉnh đấy! Bà chẳng bao giờ giận dữ với tôi cả. Lúc tôi vui hay làm điều gì xuất sắc thì bà luôn luôn cừoi và khích lệ tôi thường xuyên cố gắng. Còn khi tôi làm cho sai bài toán gì thì bà dịu nhàng kể nhở, rồi cũng cừoi cùng với tôi- nụ cừoi của bà đầy khích lệ và lòng tin vào tôi.
Tôi nghĩ mang đến bà vào cuộc sống. Cứ mỗi lần vấp bổ hay thất vọng, tôi lại chú ý về nụ cừoi của bà trong hình ảnh là lại có thêm nghị lực để vưon lên cùng vựot qua tất cả. Ánh đôi mắt bà chú ý tôi như chứa đựng điều gì đấy. Làm cho tôi lại bỗng nhớ đến những lời hễ viên, khuyến khích của bà ngày trứoc nhằm tiếp tục cố gắng và hình hình ảnh của bà luôn luôn bên tôi như ngày còn bé. Tôi đã gặp bà trong mơ, bà quan sát tôi cùng vẫn nở nụ cừoi như ngày trứoc.
Xem thêm: Mỹ Tâm 2021 Những Ca Khúc Hay Nhất Của Mỹ Tâm 2021 Nghe, Những Bài Hát Hay Nhất Của Mỹ Tâm
Mai này bự lên, tôi vẫn sẽ không bao giờ quên những kỉ niệm mặt bà. Dù thời gian có trôi xa mang đến đâu, dù phần lớn vật có đổi thay như cố nào thì tôi vẫn yêu bà, cảm xúc đó là vĩnh cửu với sẽ không bay nhạt. Hình ảnh của bà và nụ cừoi mà lại bà dành cho tôi vẫn mãi đổi thay động lực nhằm tôi vưon lên một trong những khó khăn vô rubi của cuộc sống, vẫn là hình ảnh mà tôi yêu thương nhất. Muốn sao ở thế giới bên tê bà sẽ luôn vui vẻ dù không có tôi làm việc cạnh.
Bà bây giờ đã ở quả đât rất xa, đã không còn bên tôi như ngày trứoc nữa. Cùng với tôi, bà như bà tiên vào truyện cổ tích. Bà đã mang về cho tôi phần lớn điều kì diệu và rất nhiều phút giây hoàn hảo nhất trong suốt 1 thời tuổi thơ. Vào cuộc sống, có lẽ rằng khi ngưòi nhưng ta yêu thương quí duy nhất ra đi thì ngừoi ta rất dễ gục ngã! cơ mà tôi thì không! Tôi tin rằng bà ngơi nghỉ trên thiên đường đang quan sát theo tôi, dõi theo bứoc tôi trên cuộc đời. Tôi sẽ luôn học thật xuất sắc để bà đựoc vui miệng nơi phưong trời xa kia. Tôi ao ước kêu lên thật to: "Bà ơi! con cháu nhớ bà!" nhằm gió mang các tình cảm của tôi mang lại với bà- ngừoi tôi yêu nhất.
Nếu gồm ai hỏi tôi rằng trong số những người nhưng mà tôi yêu thương thương độc nhất vô nhị là ai thì tôi sẽ vấn đáp rằng đó là bà nội .
Bà tôi là người hiền hậu và nhân từ nhưng gần như suốt cuộc sống của bà chỉ với những trở ngại và bị bệnh . Tôi mến bà lắm ! Tôi thương chiếc mái tóc xoăn xoăn điểm bạc đãi của bà, thương loại dáng đi chầm đủng đỉnh mà khập khễnh của bà . Bảy mươi tuổi mà lại tôi trông bà có vẻ như già hơn so với những người cùng tuổi .
Tôi dành được nghe tía kể không ít về bà - một bé người chuyên cần và hóa học phác . Bà vẫn tần tảo nuôi hai người con trai khôn lớn trong những khi ông tôi đi bộ đội . Đến khi cha tôi bao gồm con thì bà lại vất vả trông con cháu nhưng tía tôi nói bà lại thấy đó đó là niềm vui của bà .
Khi chưa bửa bệnh, bà tôi còn đi làm việc lao công cho một cơ quan nhỏ để hy vọng sao tìm kiếm được chút tiền giúp sức phần như thế nào cho gia đình tôi khi khó khăn . Bà còn hay cài quà cho đồng đội tôi, các món rubi dù là nhỏ nhưng đầy ý nghĩa sâu sắc như cái đồng hồ báo thức làm cho tôi tới trường hay đông đảo gói kẹo, gói bánh… từ những việc ấy cũng đã đủđể tôi gọi bà yêu thương anh em chúng tôi đến chừng như thế nào !
Tôi còn biết có những lúc đi ra chợ bà bắt gặp một người nạp năng lượng xin túng bấn thì không bao giờ bà quay sườn lưng lơ đi cơ mà bà săn sang đúc rút một tờ chi phí trong ví của mình, cấp gọn làm cho đôi rồi bỏ vô nón của người ăn mày đó . Tôi thật cảm phục trước tấm lòng thân thương vô hạn cùng trái tim rộng lớn mở của bà luôn luôn rộng mở so với bất kì ai !
Bà tôi còn là một người vô cùng yêu thiên nhiên nữa . Trong vòng hiên nhỏ tuổi trước bên bà lúc nào cũng chật đầy phần lớn chậu hoa lài toả mừi hương ngát, các cây ớt nhỏ dại chi chít phần nhiều quả xanh, quà … chính vì bà tôi từng bảo : “Thiên nhiên giúp trọng tâm hồn ta trong sáng hơn, giup ý thức ta thoải mái và dễ chịu hơn.”
Lần nào trở lại thăm bà tôi cũng ngả nguồn vào vai bà và trung ương sự hầu hết chuyện của bản thân mình . Có lúc tôi ôm bà khóc khóc lóc rồi bà cũng xoa đầu tôi yên ủi . Những lúc ấy tôi đột nhiên cảm thấy bà như đã truyền một khá ấm tinh thần cho tôi , góp tôi tất cả thêm nghị lực để vượt qua chuyện buồn.
Nhưng rồi một tin sét đánh đã đi đến với mái ấm gia đình chúng tôi. Trời ơi ! Bà tôi bị ung thư tiến độ cuốI và sẽ không chữa ngoài được. Sao mà ông trờI lạI bất công cùng với bà đến cố gắng ạ!
MỗI lần tôi mang lại chơi, tôi mọi thấy bà cười nhưng trong tâm địa tôi luôn lo ngại rằng ẩn phía sau nụ cườI chính là nỗI nhức về thể xác sẽ dằn vặt bà tôi . Bà vẫn sáng sủa và yêu đờI quá! Bà chỉ đang cố gắng tỏ ra vui vẻ đến tôi đỡ bi hùng . Tôi biết cơn đau đó đã hành hạ bà tôi suốt hàng tháng trời . Bà ơi! mọi khi nhìn thấy bà lên lần đau quằn quạI cháu chỉ còn biết chạy lạI mà lại xoa bóp mang đến bà còn chỉ biết oà khóc như một nhỏ xíu lên cha . Giá bán mà khi ấy cháu rất có thể làm gì hơn những việc ấy để cho bà đỡ đau làm cho bà đỡ khổ bà ạ!
Và mang lại ngày giáng sinh từ thời điểm cách đó hai năm, bà tôi vẫn vĩnh viễn ra đi, trở về một vị trí rất xa nhưng mà không lúc nào quay quay lại . Đây là lần trước tiên cháu nghe biết sự mất mát. Sự mất mát có tác dụng thành khoảng trống trong con tim cháu. Sự mất mát mới to lớn làm thế nào khi cháu phải cách xa một bạn mà cháu yêu yêu đương nhất. Bà nội ơi! Sao bà lại vứt cháu mà lại đi vậy bà ?
Bây giờ, mọi khi nhớ mang đến bà, cổ họng cháu lạI thấy tắc nghẹn cùng mắt cháu lại cay xè bà ạ! Bà đã đến cháu bài học kinh nghiệm thật quí giá chỉ :Ta hãy trân trọng từng phút giây dù là bé dại nhất khi ở cạnh tín đồ mà minh yêu thương.