Viết đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về bạn lính trong bài bác thơ Đồng dao mùa xuân gồm 12 đoạn văn mẫu hay độc nhất được tuyển lựa chọn từ các đoạn văn hay của học sinh lớp 7 bên trên cả nước. Mời các bạn đón xem:
Cảm nghĩ về về bạn lính trong bài bác thơ Đồng dao mùa xuân
Đề bài: Viết đoạn văn khoảng chừng 5-7 câu nêu cảm xúc của em về bạn lính trong bài xích thơ.
Dàn ý: cảm nghĩ của em về người lính trong bài bác thơ Đồng dao mùa xuân
- Mở đoạn: Giới thiệu về hình ảnh người lính vào thơ ca và trong bài bác thơ “Đồng dao mùa xuân”.
- Thân đoạn: Hình ảnh người lính trong bài thơ
+ Hình ảnh người lính hiện lên giản dị, mà lại rất kiên cường
+ Tình bạn bè đồng team càng thêm bó, đoàn kết và thân thương nhau
+ Tinh thần người lính: các chiễn sĩ vẫn lạc quan, yêu thương đời
+ quyết tử cho đất nước: ở lại mãi nơi chiến trường để quốc gia được vẹn tròn
- Kết đoạn: Cảm nghĩ của em về người lính trong bài thơ.
Bài giảng Ngữ Văn 7 Đồng dao ngày xuân - liên kết tri thức
Cảm nghĩ của em về người lính trong bài xích thơ Đồng dao mùa xuân (Mẫu 1)
Hình tượng người lính Việt Nam đã trở thành nguồn cảm xúc bất tận cho các sáng tác thi ca nhạc họa. Nguyễn Khoa Điềm cũng đưa mẫu ấy vào trong thơ của mình một cách tự nhiên và thoải mái và đầy cảm xúc với bài xích thơ: “Đồng dao mùa xuân”.Bài thơ viết về tín đồ lính, dưới ánh mắt chiêm nghiệm của một con fan thời bình. Đó là những người lính hồn nhiên, tinh nghịch, chưa bao giờ yêu, còn mê thả diều nhưng bao gồm họ vẫn hi sinh tuổi xuân, huyết xương của chính bản thân mình cho Đất Nước. Họ đã nằm lại mãi nơi mặt trận để đất nước được vẹn tròn, để dân chúng được độc lập. Trong cảm giác của Nguyễn Khoa Điềm, cho dù họ mãi mãi gởi thân xác địa điểm rừng Trường tô xa xôi tuy thế anh linh của họ thì còn mãi. Bởi thiết yếu họ đã tạo ra sự mùa xuân vĩnh hằng của tổ quốc hôm nay.

Quảng cáo
Cảm nghĩ của em về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân (Mẫu 2)
Đề tài fan lính là trong những đề tài tốn những giấy mực của những nhà văn bên thơ thời kì chống chiến. Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm gom nhóp vào chủ đề đó bài bác thơ “Đồng dao mùa xuân”. Trong bài xích thơ, những người dân lính tồn tại giản dị, mộc mạc, hóa học phác “chưa một lần yêu/ coffe chưa uống/ còn mê thả diều”nhưng cũng không còn sức can đảm kiên cường“anh thành ngọn lửa”. Trong gian lao, demo thách, tình bạn hữu đồng đội càng gắn thêm bó, kết hợp và ngọt ngào nhau “bạn bè mang theo”. Chiến trường khốc liệt là thế, đau khổ là rứa “bom nổ/ khói black rừng chiều”, “làn da sốt rét”nhưng các chiễn sĩ vẫn lạc quan, yêu đời “cười thánh thiện lành”.Qua đó tín đồ đọc thấy được tình cảm của tác giả tương tự như tình cảm của fan dân với nạm hệ thân phụ anh đang hi sinh bảo đảm Tổ Quốc. Những anh trường tồn sống thuộc non sông đất nước và mãi sống trong tim người dân Việt.
Cảm nghĩ về của em về người lính trong bài bác thơ Đồng dao mùa xuân (Mẫu 3)
Người lính trong bài bác thơ Đồng dao ngày xuân của người sáng tác Nguyễn Khoa Điềm là những người lính trẻ hết sức hồn nhiên. Các anh vẫn chưa bao giờ yêu, vẫn còn đấy mê thả diều. Mặc dù vậy họ dường như không tiếc sức trẻ để bảo đảm sự toàn vẹn cho tổ quốc. Các anh vẫn nằm lại khu vực núi rừng để bảo đảm an toàn sự không nguy hiểm cho nước nhà ngày hôm nay. Những anh chính là mùa xuân vĩnh hằng của khu đất nước.

Cảm suy nghĩ của em về người lính trong bài xích thơ Đồng dao mùa xuân (Mẫu 4)
Khi hiểu “Đồng dao mùa xuân” của Nguyễn Khoa Điềm, tôi cảm xúc thêm hâm mộ và thương mến những fan lính. Tác giả đã kiến tạo hình hình ảnh người lính cụ Hồ hiện hữu đầy chân thực. Khi bắt đầu vào chiến trường, bọn họ là các chàng thanh niên vẫn còn đó trẻ tuổi trẻ lòng với việc hồn nhiên vì chưng chưa một đợt yêu, cafe vẫn bác bỏ uống với còn mê thả diều. Cho dù vậy, họ lại là hầu hết con fan giàu lí tưởng, nhiệt huyết bí quyết mạng với sẵn sàng cống hiến tuổi tx thanh xuân cho đất nước. Trong thời hạn chiến tranh khốc liệt, họ pk và hy sinh, nhờ cất hộ lại thân xác khu vực chiến trường, kỉ vật sót lại chỉ là chiếc bố lô nhỏ cóc. Hình hình ảnh người họ tồn tại với làn da xanh xao, nhưng thú vui lại hiền lành đến lạ. Đối với công ty thơ, fan lính mặc dù đã hy sinh nhưng tuổi xuân của họ vẫn bất tử, chủ yếu họ đã tạo ra sự mùa xuân vĩnh hằng của đất nước.
Cảm nghĩ về của em về tín đồ lính trong bài bác thơ Đồng dao ngày xuân (Mẫu 5)
Bài thơ “Đồng dao mùa xuân” của Nguyễn Khoa Điềm sẽ để lại cho người đọc tuyệt vời sâu sắc về hình ảnh người lính. Chúng ta là những con người còn trẻ em tuổi, trẻ em lòng do “chưa một đợt yêu, cafe vẫn chưng uống và còn mê thả diều”. Dẫu vậy, bọn họ vẫn sở hữu trong trái tim nhiệt độ huyết, lí tưởng để xung phong vào mặt trận khốc liệt. Đến khi quốc gia hòa bình, những người lính ấy đang hy sinh, thiết yếu trở về quê hương được nữa. Sự hi sinh của họ trong khi đã biến thành bất tử, chúng ta sống mãi cùng với tuổi thanh xuân đẹp đẽ, tồn tại mãi cùng ngày xuân của vũ trụ. Qua đây, người sáng tác còn mong mỏi thể hiện lòng biết ơn những người lính trẻ đã dâng hiến mùa xuân cuộc đời mình kết thành những mùa xuân vĩnh cửu đến dân tộc, đất nước.
Cảm nghĩ của em về bạn lính trong bài bác thơ Đồng dao ngày xuân (Mẫu 6)
Bài thơĐồng dao mùa xuânviết về người lính, dưới mắt nhìn chiêm nghiệm của một con bạn thời bình. Đó là những người lính hồn nhiên, tinh nghịch, chưa từng yêu, còn mê thả diều nhưng thiết yếu họ sẽ hi sinh tuổi xuân, máu xương của chính bản thân mình cho Đất Nước. Trong cảm thấy của Nguyễn Khoa Điềm, mặc dù họ mãi mãi gởi thân xác chỗ rừng Trường sơn xa xôi tuy thế anh linh của họ thì còn mãi. Bởi thiết yếu họ đã tạo nên sự mùa xuân vĩnh hằng của quốc gia hôm nay.Văn bạn dạng thể hiện nay tình ngọt ngào của người lính giành cho đồng đội của bản thân mình thể hiện tại qua các câu thơ “Anh thành ngọn lửa/ bạn bè mang theo”. Đó đó là sự đùm bọc, thêm bó của không ít người lính cùng nhau giữa mưa bom, lửa đạn. Là sự sẻ chia khi cùng sát cánh chiến đấu, là sự tiếc nuối, bâng khuâng và vẫn dõi theo đồng đội khi lỡ hi sinh, tử trận. Đó là đều tình cảm cao rất đẹp của người lính cụ Hồ vào chiến đấu.
Cảm nghĩ về của em về bạn lính trong bài bác thơ Đồng dao mùa xuân (Mẫu 7)
Là giữa những nhàthơtiêu biểu của thay hệ những nhà thơ kháng Mỹ, Nguyễn Khoa Điềm góp phần cho thơ tân tiến Việt Nam phần lớn "tượng đài" thơ bất hủ. Thơ Nguyễn khoa Điềm sâu sắc, suy tư, gồm sự phối kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất trữ tình, bao gồm luận. Trong bài thơĐồng dao mùa xuân, tình cảm của những người lính dành cho đồng đội đã mất mát là vô cùng sâu sắc. Câu thơ “Anh thành ngọn lửa/ Bạn bè có theo” chính là sự đùm bọc, gắn bó như một phần linh hồn với cơ thể giữa chiến trường mưa bom, bão đạn. Đó cũng là sự sẻ phân chia kề vai sát cánh, dù đã mất mát những vẫn luôn luôn nhớ về. Đó thật sự là những tình cảm cao đẹp và thiêng liêng giữa những người lính cụ Hồ dành đến người đồng đội tử trận của họ.
Cảm suy nghĩ của em về bạn lính trong bài thơ Đồng dao ngày xuân (Mẫu 8)
Người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân của Nguyễn Khoa Điềm hiện lên với số đông nét vẽ phác thảo như quan sát một lát cắt của thân cây nhưng thấy được cả đời thảo mộc. Đó là những người dân lính mãi mãi ở tuổi "mùa xuân" bởi vì họ vẫn vào chiến trường trong trong những năm tháng của tuổi trẻ với ở lại kia mãi mãi. Những người lính tuổi còn vượt trẻ: "Chưa một đợt yêu/ coffe chưa uống/ Còn mê thả diều". Họ đã sử dụng sự trẻ con tuổi, đang đem thanh xuân của bản thân mình để cống hiến cho Tổ quốc, để trở nên ngọn lửa nhưng mà đồng đội luôn luôn đem theo mặt mình: "Anh thành ngọn lửa/ đồng đội mang theo". Sự hi sinh của rất nhiều người quân nhân đã biến thành bất tử, thay đổi họ lâu dài sống ở lứa tuổi "mùa xuân". Đồng đội, nhân dân, non sông sẽ luôn ghi nhớ, hàm ơn công lao của rất nhiều người lính "mùa xuân" như trong bài thơ Đồng dao ngày xuân của Nguyễn Khoa Điềm.
Cảm nghĩ của em về fan lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân (Mẫu 9)
Bài thơ “Đồng dao mùa xuân” của Nguyễn Khoa Điềm sẽ khắc họa rất thành công xuất sắc hình hình ảnh người lính giải pháp mạng vướng lại trong em không ít cảm xúc. Đó đó là những fan lính quả cảm, quyết tâm đánh nhau vì đất nước và chủ quyền dân tộc. Mặc dù trong yếu tố hoàn cảnh chiến tranh nguy hiểm, thiếu thốn đủ đường thì các người bộ đội ấy vẫn toát lên vẻ hồn nhiên, lạc quan và dám đương đầu với tất cả thử thách. Điều này đã khiến cho em tương tự như người đọc cảm giác được họ sẽ phải cố gắng như cầm nào bởi sự nghiệp chung của tất cả nước. Vì chưng họ đã võ thuật hi sinh để đem lại hòa bình cho đất nước, nên bọn họ – những người dân thể hệ sau đề nghị tiếp cách họ trên tuyến phố xây dựng, phát triển quê hương. Đồng thời, em sẽ luôn tự hào, hàm ơn tới đều công lao to mập mà những người lính đã với lại
Cảm nghĩ về của em về fan lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân (Mẫu 10)
Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm đã vẽ đề nghị hình hình ảnh người bộ đội vừa thơ mộng cũng vừa hắc búa nhất trong bài thơ “Đồng dao mùa xuân”. Những người lính ấy mang trong mình trách nhiệm to con là chiến đấu bảo đảm Tổ quốc. Bọn họ đã cần hi sinh bản thân mình, bỏ dở khoảng thời hạn tuổi xuân quý hiếm của đời fan để ngâm mình trong nước vào trong khói đen bom đạn. Chắc hẳn chắn bọn họ không thể quên được hình hình ảnh người bộ đội với “làn domain authority sốt rét”, vấn đề này nói lên sự thiếu thốn và tác động của chiến tranh so với người lính như vậy nào. Nhưng cho dù hoàn cảnh có khó khăn, bạn lính vẫn giữ niềm tin lạc quan, nụ cười thánh thiện cùng mọi lý tưởng sống cao rất đẹp của mình. Từ phần đa điều đó làm cho em khôn xiết cảm phục, từ bỏ hào vì non sông ta có truyền thống kiên cường, bất khuất và quyết trung ương dựng xây đất nước.
Cảm nghĩ của em về fan lính trong bài bác thơ Đồng dao mùa xuân (Mẫu 11)
Đến với “Đồng dao mùa xuân”, Nguyễn Khoa Điềm đã hỗ trợ người đọc hiểu rộng về hình ảnh người lính cụ Hồ. Từ khi new vào chiến trường, chúng ta chỉ là phần nhiều chàng thanh niên vẫn tồn tại hồn nhiên vày chưa một lần yêu, coffe vẫn chưng uống và còn mê thả diều. Tuy vậy ẩn sâu trong đó là một trái tim nhiều lí tưởng, nhiệt huyết phương pháp mạng. Bọn họ nguyện hiến dâng cả tuổi xuân của bản thân cho đất nước, gác lại công việc học tập, vào với chiến trường khốc liệt. Trong thời hạn chiến tranh, họ đã chiến đấu không phải lo ngại hy sinh để rồi nhờ cất hộ lại thân xác vị trí chiến trường. đông đảo kỉ vậy còn sót lại chỉ là chiếc tía lô nhỏ cóc, giỏi trong kí ức cùng với làn da xanh xao, nhưng niềm vui lại hiền hậu đến lạ. Bọn họ sống và chiến tranh cùng đồng đội, luôn đồng hành bên nhau cho đến hơi thở cuối cùng. Đồng đội cùng nhân dân luôn giành cho họ tình thân mến, trân trọng cùng tự hào. Một hình ảnh đẹp về người lính đang in đậm trong tâm địa trí mỗi bạn đọc.
Cảm nghĩ về của em về bạn lính trong bài xích thơ Đồng dao ngày xuân (Mẫu 12)
Nguyễn Khoa Điềm có nhiều bài thơ hay, Đồng dao mùa xuân là một trong các đó. Đến với bài thơ này, bọn họ đã tìm tòi hình hình ảnh người quân nhân hiện lên đầy chân thực. Rời xa quê hương, vào mặt trận tham gia chiến đấu, người lính khi này vẫn “chưa một đợt yêu, cafe vẫn bác bỏ uống với còn mê thả diều”. Họ vẫn luôn là những chàng bạn teen trẻ tuổi, hồn nhiên và đang có ít trải nghiệm. Mà lại dù vậy, khi bước đi vào chiến trường, đối mặt với bom rơi bão đạn, bạn lính đó vẫn dũng cảm, mạnh khỏe chiến đấu mà chưa một lần sợ hãi. Họ có trong trái tim tâm huyết của lí tưởng giải pháp mạng. Để rồi cho khi tổ quốc hòa bình, những người lính ấy đã hy sinh, tất yêu trở về quê nhà được nữa. Người sáng tác đã bạt mạng hóa hình tượng bạn lính, họ đã trở thành mùa xuân của nhân dân, mùa xuân của đất nước, tồn tại mãi với thời gian. Bọn họ đọc bài bác thơ mà thêm ngưỡng mộ, trân trọng những người dân lính thay Hồ.
Viết đoạn văn nêu cảm giác về tình thân của bạn con đối với mẹ trong bài xích thơ gặp lá cơm trắng nếp
Hãy viết đoạn văn về một “món quà" em đặc biệt quan trọng yêu thích
Em hãy viết đoạn văn nói lại văn bản của phần (1) hoặc phần (4) văn bạn dạng Người thầy đầu tiên
Viết đoạn văn nêu cảm thấy về một đoạn thơ mà lại em yêu thích trong bài bác thơ ngày xuân nho nhỏ