Bạn đã xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bạn dạng đầy đủ của tài liệu tại đây (68.01 KB, 3 trang )
Nêu cảm giác về nhị đoạn thơ sau:… Cỏ non xanh tận chân trờiCành lê white điểm một vài ba bông hoa…Và… bi quan trông nội cỏ rầu rầuChân mây mặt khu đất một màu xanh xanh…(Truyện Kiều- Nguyễn Du)Bài làmNguyễn Du được xem là bậc thầy trong khắc họa sản xuất hình nhân đồ gia dụng cũng nhưmiêu tả cảnh quan thiên nhiên nhuốm màu chổ chính giữa trạng của các nhân đồ vật trữ tình. Và“truyện Kiều” là trong những tuyệt bút thành công nhất của ông lúc vận dụngnghệ thuật miêu tả thiên nhiên độc đáo. Đặc biệt, qua nhì đoạn trích mô tả thiênnhiên trong “truyện Kiều”, ta cảm nhận thâm thúy hơn phong cảnh rộng mênh mông
và trung ương trạng con fan ẩn sâu vào đó.Cả nhì đoạn trích đều lộ diện trước mắt fan đọc một bức ảnh phong cảnhrộng mênh mông trải tự mặt khu đất tới chân mây. Ở đó đều ngập tràn màu sắc vànhuốm màu vai trung phong trạng bé người.Tuy nhiên, sinh sống mỗi đoạn trích lại hiện hữu một cảnh với vẻ đẹp, phong tháiriêng. Và vai trung phong trạng, cảm xúc của Thúy Kiều ở mỗi đoạn trích là không giống nhau.Ở đoạn trích “Cảnh ngày xuân”, người sáng tác viết:… Cỏ non xanh tận chân trờiCành lê white điểm một vài bông hoa…Đây được coi là hai câu thơ tuyệt bút trong đoạn trích cũng tương tự trong tácphẩm. Nhị câu thơ vẽ lên trước mắt bạn đọc bức tranh color tươi đẹp, trongsang, hợp lý và đầy sức sống do những gam blue color và trắng. Greed color của cỏ
non trải ra rộng lớn “tận chân trời”, gợi sức sinh sống tràn trề, tươi non của mùaxuân. Bên trên nền thảm cỏ ấy là hình hình ảnh điểm xuyết của không ít bông hoa lê trắng1ngần, gợi sự vào sáng, tinh khôi. Trong không khí mùa xuân rộng mở của đấttrời, chỉ “một vài” nụ hoa e lệ đầu mùa mới hé nở trên nền cỏ xanh mênh mông.Chữ “điểm” có tác dụng gợi vẻ sinh động, hợp lý với cây viết pháp thẩm mỹ và nghệ thuật phươngĐông chấm phá, rước tĩnh tả động. Khung cảnh rạo rực sức sống ấy có lẽ rằng đượcnhìn dưới đôi mắt của những chang trai, cô bé yêu đời, đã ở lứa tuổi xuân sắc,yêu đời. Và nhất là Thúy Kiều, một tiểu thư sẽ ở lứa tuổi mười tấm, đôi mươinhư hoa, như ngọc, đi hội với trung ương trạng háo hức, hoan hỉ trong huyết Thanh minh.
Hai câu thơ là sự kết hợp tinh tế giữa ngòi cây viết chấm phá thừa kế tinh họa tiết họccổ với mọi từ ngữ giàu chất tạo hình.Nếu ở vị trí trích “cảnh ngày xuân” mô tả cảnh sắc ngày xuân đầy mức độ sốngvới trọng điểm trạng háo hức, hạnh phúc của fan đi hội thì tại vị trí trích “Kiều làm việc lầuNgưng Bích”, người sáng tác lại viết:… bi thảm trông nội cỏ rầu rầuChân mây mặt khu đất một màu xanh lá cây xanh…Hai câu thơ không chỉ là đơn thuần là một trong những bức tranh nhưng mà nó còn là một trong những bứctranh trọng điểm trạng. Trung ương trạng con người nhuốm lên cảnh vật cùng ngược lại, cảnh vậtthể hiện trung khu trạng bé người. Dịp này, Kiều không còn được tự do thoải mái nữa nhưng mà đã bịhoàn cảnh đẩy đưa, bị phân phối vào lầu dừng Bích, sinh sống kiếp fan phôi pha. Hai câuthơ là một bức tranh vạn vật thiên nhiên rộng mênh mang, héo úa, đối kháng điệu. Điều đó được
thể hiện rõ ràng qua thẩm mỹ và nghệ thuật tả cảnh ngụ tình, trường đoản cú ngữ giàu sức gợi hình, gợi cảm.Cụm tự láy “rầu rầu” bộc lộ sự héo úa của cảnh, cũng là việc buồn rầu vào tâmtrạng của nhân vật trữ tình, “xanh xanh” diễn đạt sự mênh mang, mờ mịt khiến bứctranh ko có điểm nổi bật nổi bật. Sự chuếnh choáng, mờ mịt “một màu” của cảnhvật trải lâu năm từ phương diện đất cho chân mây. Trước phong cảnh thiên nhiên ấy, vai trung phong hồn conngười cũng nhuốm màu trung ương trạng. Kiều “buồn trông” trải tầm chú ý ra xa, nhưng mà làcái quan sát trong vô vọng, phái nữ không nhìn cảnh vật nhưng như sẽ tưởng tượng vềmột điều nào đấy mơ hồ, một tương lai đã gần kề. Chú ý cảnh vật trước mắt, Kiềulại mang vai trung phong trạng cô đơn, hoảng loạn, bẽ bàng. Đặc biệt, “nội cỏ rầu rầu” đã thểhiện một cách thâm thúy sự lo ngại về cuộc đời héo úa, phôi trộn của nàng. Đó cũng làtâm trạng cô đơn, bi lụy bã, hoảng loạn, bi quan và tuyệt vọng với chuỗi ngày tẻ nhạt chốn lầuxanh. Nghệ thuật tả cảnh ngụ tình đã tạo ra thành công mập trong nhì câu thơ.
2Hai đợn trích là nhị bức tranh cảnh sắc thiên nhiên khác nhau. Nhưng lí dochính làm cho sự khác biệt đó là cảnh đồ vật được chú ý dưới bé mắt của Kiều trongnhững trả cảnh, tâm trạng khác nhau. Ở nhị câu thơ đầu, vạn vật thiên nhiên là đối tượngmiêu tả và vạn vật thiên nhiên được liếc qua con mắt của một thiếu nữ “tài nhan sắc vẹntoàn” đang sống và làm việc cuộc đời tự do thoải mái trong cảnh “ềm đềm trướng rủ màn che” cùngnhững người thân trong gia đình yêu. Nhị câu thơ sau, vạn vật thiên nhiên là phương tiện, là biện pháp thứcdiễn tả trung khu trạng của nhân vật trữ tình. Thiên nhiên được cảm nhận qua nhỏ mắtcủa một fan cô đơn, một kẻ tha phương. Nhất là khi nàng bị lừa bán, tù tội nơi
lầu xanh.Có thể nói, chỉ qua tư câu thơ được trích trong nhì trích đoạn khác nhaucủa “truyện Kiều”, người sáng tác Nguyễn Du vẫn làm cho tất cả những người đọc cảm nhân được nghệthuật tinh tế của ông cũng tương tự đặc tả được trọng tâm trạng của Thúy Kiều qua từng giaiđoạn, biến chuyển cố của cuộc đời. Người đọc tương tự như dõi theo từng bước một đi, trải nghiệmcùng phần đa thăng trầm cuộc đời của giai nhân.3








