Những câu đối hay về thầy cô, chúng ta bè, mái trường, học sinh? Câu đối về thầy cô? Câu đối về chúng ta bè? Câu đối về mái trường? Câu đối về học tập sinh?

Nước ta là một đất nước với nền văn học tập rất nhiều năm và phong phú đa dạng, với khá nhiều thể các loại khác nhau. Và câu đối là môt một trong những thể các loại văn học tập mà việt nam ta sử dụng rất nhiều vào những ngày lễ hội hoặc tết, xuất xắc là muốn đào bới một ý nghĩa nào đó. Câu đối nằm trong thể một số loại văn trở thành ngẫu, bao hàm 2 vế đối nhau sử dụng để biểu thị ý chí, quan điểm hay tình cảm của người viết trước một hiện tượng lạ hay vấn đề nào đó. Ngoài vn ra thì câu đối còn là giữa những thể loại củaTrung Hoa,Nhật Bản, vàHàn Quốc. Dưới đây hãy thuộc giasuviet.edu.vnrum điểm qua gần như câu đối tốt về thầy cô, bạn bè, mái trường, học sinh?Những câu đối xuất xắc về thầy cô, mái trường



Mai xa rồi ta gửi lại trường xưaƠn thầy cô với bao điều thầm lặngDẫu không nói nhưng mà lòng ta tự biếtSuốt cuộc sống ta nợ một niềm tin
Đò xưa lớp lớp muôn dòng chảyTrò nay dưng kính vạn đóa hồngCon đò cũ vẫn mài miệt sớm trưaVượt sóng gió gửi bao mẫu lữ khách
Ơn thầy dẫn nhỏ vào rừng tri thứcNghĩa cô dắt trò đến đại dương yêu thươngNgười bắc ước đưa em quý phái sôngDẫu ngàn năm luôn luôn nhớ công ơn người
Phượng rơi gợi nhớ gần như chiềuBạn bè chung bước ôi những thân thươngƠn thầy soi lối mở đườngTrường xưa thương mến vấn vương vãi bao ngày
Thầy là ông lái đòTôi là lữ khách học trò sang sôngMai kia xoay bắc trở đôngLòng tôi vẫn nhớ về ông lái đò
Cô là bạn gieo ánh sáng,Cho chồi em xanh tươiCô là bạn khơi suối nước.Cho sông em bự trôi
Dẫu đếm không còn sao trời tối nayDẫu đếm không còn lá mùa thu rơiNhưng ngàn năm làm sao em đếm hếtCông ơn fan thầy
Mai xa rồi ta gửi lại trường xưaƠn thầy cô với bao điều âm thầm lặngDẫu không nói nhưng lòng ta từ biếtSuốt cuộc đời ta nợ một niềm tin
Chân trời góc biển có những lúc tận cùngChỉ gồm công ơn thầy cô hết sức tậnKhôn nguôi nỗi nhớ ngày xưaSông trôi bến cũ fan đưa chuyến đò
Đường đời vạn nẻo vui buồnTrong đầu con vẫn luôn luôn luôn tất cả thầyHình cô rõ nét tim nàyĐưa nhỏ qua đều chuỗi ngày nặng nề khăn
Phổ trở thành văn chương muôn thuở ghi vai trung phong ân giáo hóaLưu truyền đạo đức nghề nghiệp ngàn thu tự khắc cốt nghĩa khai thông
Con phương xa từ nửa vòng trái đấtVẫn nặng lòng với lời giảng thầy choThầy còn đó lặng lẽ như bến đợiĐến giảng đường chờ đợi những đứa con xa
Tạ ơn thầy sẽ dẫn bé vào rừng trí thứcCảm nghĩa cô đang dắt trò đến đại dương yêu thươngTrên bục giảng cùng bảng đen phấn trắngMỗi thầy cô là 1 trong tấm gương soiPhấn trắng mang đến em kỹ năng và kiến thức vào đờiBảng đen giúp em ghi nhớ về cỗi nguồn cuộc sống.

Ta rước trái khu đất ngâm thành rượuTa rước càn khôn nướng thành mồiƯớc bỏ ra ta gặp mặt người tri kỷĐem rượu mồi ra túy lúy say.
Bạn bè ơi ta sắp buộc phải xa rồiBao kỷ niệm mong mơ còn hiện hữuĐỏ rực trời phượng xưa đầy quyến rũNgẩn ngơ lòng ve sầu xao hễ ngân vang.
Từ khi bạn có mặt nơi đâyKhông gian như bừng thêm ánh sángVà xúc cảm thân thươngLan lan đến gần như ngườiVì bạn ơi bạn đãCho đời một khuôn khía cạnh tươi cười.
Còn chạm mặt nhau thì hãy cứ vuiChuyện đời như nước tan hoa trôiLợi danh như láng mây chìm nổiChỉ có tình thương để lại đời.
Còn gặp nhau thì hãy cứ thươngTình tín đồ muôn thuở vẫn còn đó vươngChắt chiu một chút ít tình thương ấyGửi khắp muôn phương vạn nẻo đường.
Còn gặp nhau thì hãy cứ saySay tình say nghĩa bấy lau naySay thơ say nhạc say bè bạnQuên cả không gian lẫn tháng ngày.
Còn chút gì để nhưng mà nhớ mà lại thươngĐừng gợi lại hầu hết nỗi lòng nhức khổĐường thức dậy những bi tráng đau tủi hổKỉ niệm xưa xin giữ lại mãi vào lòng…

Nước ta là một đất nước với nền văn học tập rất nhiều năm và phong phú đa dạng, với khá nhiều thể các loại khác nhau. Và câu đối là môt một trong những thể các loại văn học tập mà việt nam ta sử dụng rất nhiều vào những ngày lễ hội hoặc tết, xuất xắc là muốn đào bới một ý nghĩa nào đó. Câu đối nằm trong thể một số loại văn trở thành ngẫu, bao hàm 2 vế đối nhau sử dụng để biểu thị ý chí, quan điểm hay tình cảm của người viết trước một hiện tượng lạ hay vấn đề nào đó. Ngoài vn ra thì câu đối còn là giữa những thể loại củaTrung Hoa,Nhật Bản, vàHàn Quốc. Dưới đây hãy thuộc giasuviet.edu.vnrum điểm qua gần như câu đối tốt về thầy cô, bạn bè, mái trường, học sinh?Những câu đối xuất xắc về thầy cô, mái trường



Mai xa rồi ta gửi lại trường xưaƠn thầy cô với bao điều thầm lặngDẫu không nói nhưng mà lòng ta tự biếtSuốt cuộc sống ta nợ một niềm tin
Đò xưa lớp lớp muôn dòng chảyTrò nay dưng kính vạn đóa hồngCon đò cũ vẫn mài miệt sớm trưaVượt sóng gió gửi bao mẫu lữ khách
Ơn thầy dẫn nhỏ vào rừng tri thứcNghĩa cô dắt trò đến đại dương yêu thươngNgười bắc ước đưa em quý phái sôngDẫu ngàn năm luôn luôn nhớ công ơn người
Phượng rơi gợi nhớ gần như chiềuBạn bè chung bước ôi những thân thươngƠn thầy soi lối mở đườngTrường xưa thương mến vấn vương vãi bao ngày
Thầy là ông lái đòTôi là lữ khách học trò sang sôngMai kia xoay bắc trở đôngLòng tôi vẫn nhớ về ông lái đò
Cô là bạn gieo ánh sáng,Cho chồi em xanh tươiCô là bạn khơi suối nước.Cho sông em bự trôi
Dẫu đếm không còn sao trời tối nayDẫu đếm không còn lá mùa thu rơiNhưng ngàn năm làm sao em đếm hếtCông ơn fan thầy
Mai xa rồi ta gửi lại trường xưaƠn thầy cô với bao điều âm thầm lặngDẫu không nói nhưng lòng ta từ biếtSuốt cuộc đời ta nợ một niềm tin
Chân trời góc biển có những lúc tận cùngChỉ gồm công ơn thầy cô hết sức tậnKhôn nguôi nỗi nhớ ngày xưaSông trôi bến cũ fan đưa chuyến đò
Đường đời vạn nẻo vui buồnTrong đầu con vẫn luôn luôn luôn tất cả thầyHình cô rõ nét tim nàyĐưa nhỏ qua đều chuỗi ngày nặng nề khăn
Phổ trở thành văn chương muôn thuở ghi vai trung phong ân giáo hóaLưu truyền đạo đức nghề nghiệp ngàn thu tự khắc cốt nghĩa khai thông
Con phương xa từ nửa vòng trái đấtVẫn nặng lòng với lời giảng thầy choThầy còn đó lặng lẽ như bến đợiĐến giảng đường chờ đợi những đứa con xa
Tạ ơn thầy sẽ dẫn bé vào rừng trí thứcCảm nghĩa cô đang dắt trò đến đại dương yêu thươngTrên bục giảng cùng bảng đen phấn trắngMỗi thầy cô là 1 trong tấm gương soiPhấn trắng mang đến em kỹ năng và kiến thức vào đờiBảng đen giúp em ghi nhớ về cỗi nguồn cuộc sống.

Ta rước trái khu đất ngâm thành rượuTa rước càn khôn nướng thành mồiƯớc bỏ ra ta gặp mặt người tri kỷĐem rượu mồi ra túy lúy say.
Bạn bè ơi ta sắp buộc phải xa rồiBao kỷ niệm mong mơ còn hiện hữuĐỏ rực trời phượng xưa đầy quyến rũNgẩn ngơ lòng ve sầu xao hễ ngân vang.
Từ khi bạn có mặt nơi đâyKhông gian như bừng thêm ánh sángVà xúc cảm thân thươngLan lan đến gần như ngườiVì bạn ơi bạn đãCho đời một khuôn khía cạnh tươi cười.
Còn chạm mặt nhau thì hãy cứ vuiChuyện đời như nước tan hoa trôiLợi danh như láng mây chìm nổiChỉ có tình thương để lại đời.
Còn gặp nhau thì hãy cứ thươngTình tín đồ muôn thuở vẫn còn đó vươngChắt chiu một chút ít tình thương ấyGửi khắp muôn phương vạn nẻo đường.
Còn gặp nhau thì hãy cứ saySay tình say nghĩa bấy lau naySay thơ say nhạc say bè bạnQuên cả không gian lẫn tháng ngày.
Còn chút gì để nhưng mà nhớ mà lại thươngĐừng gợi lại hầu hết nỗi lòng nhức khổĐường thức dậy những bi tráng đau tủi hổKỉ niệm xưa xin giữ lại mãi vào lòng…