Chất hiện thực cùng chất lãng mạn trong truyện ngắn “Hai đứa trẻ” của Thạch Lam (Văn lớp 11).
Bài làm
Nhớ tới nhà văn Thạch Lam người ta ko chỉ nhớ tới một giọng văn trong sáng, giản dị, thâm trầm nhưng sâu sắc mà người ta còn nhớ tới ông với những truyện ngắn tất cả sự kết hợp giữa chất hiện thực với chất lãng mạn. “Hai đứa trẻ” là một truyện ngắn như vậy.
Tác phẩm được in vào tập “Nắng vào vườn” (1938), truyện ngắn này vừa tái hiện bức tranh của một phố huyện nghèo lại vừa như một bài xích thơ trữ tình đầy xót thương. Chất hiện thực đó là hiện thực cuộc sống, là những gì chân thật nhất, không tô vẽ. Chất hiện thực của truyện ngắn này được thể hiện qua cuộc sống của những con người nơi phố huyện. Đó là những con người tàn sống trong loại ao đời phẳng lặng.
Chị Tí ngày đi tìm cua bắt tép, tối đến chị mới dọn sản phẩm nước, ngày làm sao cũng dọn mặt hàng từ chập tối đến đến đêm mà lại cũng chẳng được bao nhiêu. Vì người sử dụng của chị rất hiếm hoi. Chị buôn bán nước mang lại mấy người phu gạo, phu xe, thỉnh thoảng có mấy chú lính lệ trong huyện giỏi người công ty thầy thừa đi gọi chân tổ tôm.
Gánh hàng phở của chưng Siêu cũng trở buộc phải xa xỉ với cuộc sống của người dân nơi đây bởi đó là một thứ tiến thưởng đắt tiền. Bên cạnh đó là vợ chồng nhà chưng xẩm góp chuyện bằng mấy tiếng đàn bầu bật trong yên lặng, thằng bé bò ra đất, nghịch nhặt những rác rến bẩn vùi vào cát bên đường.
Cửa hàng của chị em Liên canh chừng cũng không khá hơn là mấy, ngày phiên nhưng cũng chỉ buôn bán được nhị bánh rưỡi xà phòng. Bà cụ Thi điên đến mua sắm rồi ra về vào tiếng cười khanh khách hàng đầy ma quái quỷ chìm vào trong nhẵn tối.
Chợ họp giữa phố đã vãn từ lâu, trên đất chỉ còn lại rác rưởi rưởi, vỏ bưởi, lá nhãn cùng lá mía. Người ta nói để biết mức sống của người dân ở một nơi người ta dựa vào cảnh họp chợ. Nhưng ở đây Thạch Lam lại miêu tả cảnh chợ tàn ở phố huyện.Tất cả những nhỏ người ấy đều kiếm sống bằng nghề buôn bán nhỏ, manh mún, cuộc sống thì lay lắt, gợi một sự đáng thương đến tội nghiệp.
Đó là bức tranh hiện thực về con người cùng bức tranh về cảnh vật thiên nhiên nơi đây cũng ko tươi sáng sủa là bao. Từng tiếng trông thu ko vang ra để gọi buổi chiều, có âm thanh nhưng không gian hết sức tĩnh lặng. Âm thanh của tiếng ếch nhái, tiếng muỗi vo ve không đủ phá tan đi bầu tĩnh lặng đó. Chừng ấy những con người chỉ trông chờ vào chuyến tàu đêm đi qua phố huyện để gồm được một chút ánh sáng và sự sống.
mặt cạnh chất hiện thực, chất lãng mạn của truyện ngắn này cũng được tác giả thể hiện khá rõ nét. Chất lãng mạn được bộc lộ qua những diễn biến trọng tâm lí của nhân vật, qua bức tranh thiên nhiên, qua giọng điệu, ngôn ngữ tác phẩm. Trước tiên, bằng giọng điệu trung ương tình đầy cảm xúc, Thạch Lam đã dẫn dắt chúng ta vào một bức tranh quê tương đối yên bình nhưng cũng đấy thơ mộng. Miền quê ấy gồm “phương tây đỏ rực như lửa cháy và những đám mây ánh hồng như hoàng hôn sắp tàn”. Giỏi việc nhà văn đã miêu tả buổi chiều ấy thấm đượm cả hồn quê: “Chiều, chiều rồi. Một chiều êm ả như ru, văng vẳng tiếng ếch nhái kêu ran bên cạnh đồng ruộng theo gió nhẹ đưa vào”. Miền quê ấy không tồn tại những ánh đèn sáng sủa trưng nhưng mà chỉ bao gồm những khe sáng, hột sáng. Bên văn miêu tả buổi đêm ở phố huyện thật lãng mạn và trữ tình: “Trời đã bắt đầu đêm, một đêm mùa hạ êm như nhung cùng thoảng qua gió mát”. “Vòm trời hàn ngàn ngôi sao 5 cánh ganh nhau lấp lánh, lẫn với vệt sáng của những bé đom đóm cất cánh là là trên mặt đất tốt len vào những cành cây”. Chị em Liên thì ngước mắt nhìn các vì sao để search sông Ngân Hà và nhỏ vịt theo sau ông Thần Nông. Bao gồm thể nói, bức tranh quê ấy đã góp một phần ko nhỏ vào tính chất lãng mạn của truyện ngắn này.
bên cạnh đó, nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật đã sơn đậm thêm chất lãng mạn của bức tranh toàn cảnh nơi đây. Thạch Lam đã miêu tả diễn biến chổ chính giữa trạng nhân vật Liên rất chi tiết. Đó là một cô bé mới lớn, nhiều lòng trắc ẩn. Chị cảm thấy “lòng buồn man mác trước mẫu giờ khắc của ngày tàn”. Liên cảm nhận được mùi hương riêng của đất, của quê hương này. Liên rất thương những đứa trẻ nhặt nhạnh sau phiên chợ nhưng chính chị cũng không có gì để mang lại chúng. Liên thương những kiếp người tàn tạ trong cuộc sống mòn mỏi này trong đó có cả bản thân mình. Chị là một người có nhân và tất cả lòng trắc ẩn. Lúc đoàn tàu đêm đi qua, Liên chưa bao giờ nhận thấy phố huyện tối đến thế, ngọn đèn chị Tí lại yếu ớt đến như vậy. Vào giấc mơ chập chờn, chị thấy mình giống như ngọn đèn hàng nước của mẹ con họ càng cố gắng tỏa sáng thì lại càng nhỏ bé, yếu ớt.
“Hai đứa trẻ” được đánh giá chỉ là truyện không tồn tại cốt truyện cơ mà chỉ gồm một sự kiện duy nhất, đó là sự kiện đợi đoàn tàu của chị em Liên. Giọng văn bàng bạc, nhẹ nhàng thấm đượm color sắc trữ tình thơ mộng. Gồm thể nói chất hiện thực với chất lãng mạn đã quyện hòa vào nhau để tạo nên thành công của tác phẩm dành riêng và thành công trong sự nghiệp văn chương của Thạch Lam nói riêng.
Previous PostSoạn bài xích Xin lập khoa công cụ của Nguyễn trường Tộ
Next PostPhân tích nhan đề Hồn Trương bố da hàng thịt của giữ Quang Vũ
Related Articles
Post comment Hủy
Bình luận
Tên *
Email *
Trang website
giữ tên của tôi, email, và trang web trong trình để ý này đến lần phản hồi kế tiếp của tôi.
Blog cá nhân chia sẻ tư liệu môn Ngữ văn cấp phổ thông, tổng hợp những bài giảng văn học tập và bài xích văn mẫu được chọn lọc và phân các loại khoa học.