bài xích hát teo mot nguoi, luon cuoi lúc anh den bởi ca sĩ Tofu, Pc, D.blue thuộc thể loại Rap Viet. Tìm kiếm loi bai hat teo mot nguoi, luon cuoi lúc anh den - Tofu, Pc, D.blue ngay trên giasuviet.edu.vn. Nghe bài bác hát tất cả Một Người, luôn Cười lúc Anh Đến chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí. Ca khúc Có Một Người, luôn Cười khi Anh Đến bởi vì ca sĩ Tofu, PC, D.Blue thể hiện, thuộc thể các loại Rap Việt. Các bạn cũng có thể nghe, download (tải nhạc) bài bác hát teo mot nguoi, luon cuoi khi anh den mp3, playlist/album, MV/Video co mot nguoi, luon cuoi khi anh den miễn phí tại giasuviet.edu.vn. Lời bài xích hát Sao chép
bài bác hát: gồm Một Người, luôn luôn Cười khi Anh Đến - Tofu, PC, D.BlueNgày đến cùng cả nhà trời làm trận mưa rơiNăm tháng lặng lẽ sao trận mưa này không ngơiVà đã từng có một người luôn cười lúc anh đếnNhưng hiện nay trôi về đâu rất lâu rồi ơi mưa sầuHát bên trên góc đèn đêm bi ai tênh em đã từng quên đi tình đầuAi đưa em thừa qua từng khúc thêm hoa giờ lại con phố xưa trật tường màuRồi em trải qua để lại anh phần lớn giấc mơ sayCó chút nhớ tiếc nuối như ánh mắt thơ ngâyHạt mưa kia rơi về nơi ta phân tách đôi, mây cũng về trời cuốn theo cánh hoa bayKhi em về rồi có bi thảm nhớ người mà em từng yêu đến từ nơi đường phốThanh xuân em là môi son phấn hồngMà vì ai nhạt phai và mang lại đi tấm lòngHỡi em biết không, anh là người bọn ông bao gồm trái tim ngày thu yêu bằng dòng huyết ấmChưa khi nào anh nói bản thân yêu em cho đâu cơ mà sâu tâm hồn này em đang khắc thành lốt ấnCó vị tình nào có giấc mơ song mình vào mộng cảnhMôi hồng đánh lên nhan sắc mây, nhớ hy vọng ngát sayNụ cười cợt em tung theo tháng năm ngất xỉu ngây(Rồi mình lại bước qua đời nhauLung linh phân tử mưa rơi trước thềmNhưng sao nghe con tim anh ướt mềmCó rất nhiều phút anh biết nhớ ao ước tương tưNhư dòng lá úa đó trong sương thuSao người xa để lại dòng lá buồnSao anh còn có bao yêu thương thương đã từngNhư là lúc mà)Có một bạn vẫn vui vì chưng anh đếnTìm lối vắng vẻ xưa *** thuộcChẳng thể quên em đượcThu vàng ngơ ngác nghe lòng mơ hátHình bóng đó như mây trờiNhớ lúc em tuyệt cườiĐưa em đi qua tháng nămCớ sao tín đồ buông tay anh ra bước tiến vội quênĐôi khi anh hay cho đây nghe trong trái tim như bao dịu dàng trước kia gọi tênÔi phai phôi đầy đủ tiếng cười cợt còn đâuThôi ai ơi địa điểm nỗi đau tận cùngTrôi qua đi rất nhiều giấc mơ để hiện nay đôi môi em sao giá chỉ băng lạnh lùngAnh từ tìm giữ trong một khoảng chừng lặngĐể thấy trung ương hồn này được dễ chịu và thoải mái hơnKhi trái tim này vẫn cấp thiết đủ ấmVì tiếng cũng không có gì được mẫu ômĐi qua bao tháng ngày để những vết bụi tình bám đầyLiệu có bi hùng nào hơn khi trái tim em rẽ lốiSao không dừng lại ở ngay cầu thang ấyDịu dàng dựa vai và nghe anh khẽ nói rằng emTa đã đi qua bao nhiêu mưa nắng rồiGiờ ở cùng anh là đơn độc nơi vắng ngắt ngườiLòng nuối tiếc nuối về từng tích tắc cuốiCũng không còn được nhìn bờ môi em nhoáng cườiCơn mưa mon mười thời điểm giữa tháng phốNhìn giọt sương tan bên chiếc lá rơiTa đang từng tựa như những đôi chim trờiVô tình gặp gỡ bỗng chốc lại hóa đôi(Hỡi gió mây ngàn gửi tình anh đi cùng em qua giấc mơVới nắng êm đềm ru không nguy hiểm bên sản phẩm cây thu xác xơ)Anh cũng chẳng cần là tia nắng sớmĐể em đón đem từng ánh ban maiNhưng chỉ ước ao ngắm nụ cười tỏa sángThấy gió lùa dịu tóc em ngang vaiTrước khi thời gian đó sao thấy lòng bình thảnCủa một thằng bọn ông đã yêu bằng tình cảmRồi chợt nghỉ chân là nghe từng nhịp phốĐón lấy các khoảnh khắc là từng qua bao dịp đóDù bao gồm câu chuyện khiến cho lòng mình ai oán thêmThì chính là kỷ niệm anh vẫn còn đó trân trọngQua bao tháng năm lặng nhìn mặt ánh trăngVẫn nghe thấy tiếng cười cợt thân *** còn vang vọng
capo phòng 2tone Tofu:Ngày đến mặt nhau trời làm trận mưa rơi, năm mon âm thầm sao cơn mưa này không ngơi.Và đã từng, có một người luôn cười, khi-anh-đến, nhưng hiện thời trôi về đâu thời xưa ơi. Mưa sầu, hát bên trên góc phố đèn đêm bi đát tênh em sẽ từng gạt bỏ tình đầu.Ai đưa em quá qua từng khúc thềm hoa để lại tuyến đường xưa, chơ vơ tường màu.Rồi em đi qua để lại anh rất nhiều giấc mơ say, tất cả chút tiếc nuối, như góc nhìn thơ ngây.Hạt mưa cơ rơi về địa điểm ta phân chia đôi, mây cũng về trời kéo theo cánh hoa bay Khi em về rồi, có ai oán nhớ,Người cơ mà em từng yêu đến từ nơi con đường phố.Thanh xuân em, là môi, son phấn hồng.Mà vì chưng ai phai lạt và cho đi tấm lòng. Hỡi em biết không, anh là người bọn ông bao gồm trái tim mùa thu, yêu bằng dòng ngày tiết ấm.Chưa lúc nào anh nói bản thân yêu em đến đâu, dẫu vậy sâu trong lòng này em vẫn khắc thành vệt ấn.Có vị tình nào sở hữu giấc mơ đôi mình vào, mộng cảnh, anh đưa em qua phố đông dắt tay.Môi hồng đánh lên sắc mây, nhớ ý muốn ngát say, nụ cười em tan theo, tháng năm ngất xỉu ngây. Hát:Rồi bản thân lại cách qua đời nhau,Lung linh phân tử mưa rơi trước thềm.
Nhưng sao nghe con tim anh ướt mềm.(Oh oh)Như đã gồm có phút anh biết nhớ muốn tương tưNhư mẫu lá úa kia trong sương thu,Sao fan xa nhằm lại chiếc lá buồn!Sao anh còn mang bao yêu thương thương vẫn từng, như là lúc mà... PC:Có một người vẫn, vui vì chưng anh đến.Tìm lối vắng tanh xưa quen thuộc thuộc, cấp thiết quên em được!Thu đá quý ngơ ngác, nghe lòng mơ hát.Hình bóng đó như mây trời, nhớ lúc em hay cười. Đưa em trải qua tháng năm, cớ sao người buông tay anh ra bước tiến vội quên.Đôi khi anh hay mang đến đây, nghe trong tâm địa như bao thương yêu trước kia điện thoại tư vấn tên.
Ôi phai phôi, hầu như tiếng cười cợt còn đâu?Thôi ai ơi nơi nỗi đau tận cùng!Trôi qua đi hồ hết giấc mơ, để hiện thời đôi môi em sao giá chỉ băng lạnh lùng! D.Blue:Anh từ tìm duy trì trong một khoảng tầm lặng,Để thấy trọng điểm hồn này được dễ chịu và thoải mái hơn.Khi con tim này vẫn bắt buộc đủ ấm, do giờ cũng chẳng còn, được mẫu ôm.Đi qua bao tháng ngày, để vết mờ do bụi tình dính đầy,Liệu có bi quan nào hơn, khi con tim em rẽ lối.Sao ko dừng lại sống ngay bậc thang ấy,Dịu dàng dựa vai cùng nghe anh khẽ nói. Rằng em, ta đã đi qua bao mưa nắng và nóng rồi, giờ đồng hồ ở thuộc anh là cô đơn nơi vắng người.Lòng tiếc nuối, về từng khoảng thời gian rất ngắn cuối cũng không còn được ngắm, bờ môi em nhoáng cười.Cơn mưa mon mười, thân thành phố,Nhìn giọt sương, tan mặt chiếc lá rơi.Ta vẫn từng như các đôi chim trời,Vô tình đụng mặt, chợt chốc lại hóa đôi. Hát:Hỡi phong vân ngàn, chuyển tình anh đi thuộc em qua giấc mơ.Với nắng và nóng êm đềm, ru bình yên bên mặt hàng cây thu xác xơ... Ố nố nô nồ ooooo... Anh cũng chẳng yêu cầu là tia nắng nóng sớm,Để em đón mang từng ánh ban mai.Nhưng chỉ muốn ngắm thú vui tỏa sáng, Thấy gió lùa dịu tóc, em ngang vai.Trước khi thời điểm đó sao thấy lòng bình thản. Của một thằng đàn ông vẫn yêu bằng tình cảm. Rồi hốt nhiên dừng chân, là nghe từng nhịpphố. Đón lấy nhiều khoảnh khắc, từng qua bao thời gian đó.Dù có những câu chuyện khiến cho lòng bản thân buồnthêm, thì đó là kỷ niệm anh vẫn còn đấy trân trọngqua bao mon năm lặng nhìn bên ánh trăng, vẫn nghethấy giờ đồng hồ cười thân quen còn vang vọng. (Thề luôn) Hook:Có một fan vẫn, vui vày anh đến.Tìm lối vắng tanh xưa quen thuộc thuộc, thiết yếu quên em được!Thu đá quý ngơ ngác, nghe lòng mơ hát.Hình bóng đó như mây trời, nhớ dịp em xuất xắc cười. Đưa em đi qua tháng năm, cớ sao người buông tay anh ra bước tiến vội quên.Đôi lúc anh hay đến đây, nghe trong lòng như bao yêu thương trước kia call tên.Ôi phai phôi, rất nhiều tiếng cười cợt còn đâu?Thôi ai ơi, vị trí nỗi nhức tận cùng!Trôi qua đi phần đa giấc mơ, để hiện thời đôi môi em sao giá bán băng rét lùng! Mưa ảm đạm hiu hắt, đêm trời trong vắt, ánh trăng muộn màng.Tại bởi vì sao, tự đâu, bản thân trao nhau lối riêng.Em giờ đã có, ai canh bên khác, cớ sao còn buồn.Vậy thì người có nói trc được đâu, bae? Có một tín đồ vẫn, vui vị anh đếnTìm lối vắng xưa thân quen thuộcChẳng thể quên em đượcThu vàng ngơ ngác, nghe lòng mơ hátHình bóng kia như mây trờiNhớ dịp em xuất xắc cười!