Danh sách chương Đại thiếu thốn Gia Và cô bé Côn Đồ
Chương 1
1 ĐẠI THIẾU GIA và CÔ GÁI CÔN ĐỒ Nếu. . . Ngày hôm ấy, nó không gặp hắn … Nếu… ngày hôm ấy, nó không nhận lời "giúp đỡ" hắn … Thì gồm lẽ… cuộc sống nó sẽ không đổi khác theo một sự thay đổi "định mệnh" như vậy.
Chương 2
2 Chợt, ghi nhớ tới cuộc hẹn tối nay với lũ bạn nhà nhiều phách lối của hắn – một buổi party mà không có "gái" đi thuộc thì quả là mất mặt … Mà… đứng ngay lập tức trước hắn trên đây … Chẳng nên một "mỹ nhân" ?! "Tên nhà giàu" ( cái thương hiệu mới nhưng mà con nhỏ nhắn đặt đến hắn trong để ý đến của nó ) khẽ nhếch môi cười thâm hiểm *__* , rồi nhanh chóng đưa ra quyết định.
Chương 3
3 " Biết ngay nhưng ! Thằng khốn ! chúng ta với bè , chó má cầm đấy !!! nỗ lực mà mình cứ coi nó là bằng hữu , quân súc sinh !!! " – Vừa đi , hắn vừa thì thầm nguyền rủa , rồi nghĩ về tới cảnh Kimio sẽ bị tụi nó hành hạ … Lòng hắn như thắt lại , do một đứa con gái mới quen.
Chương 4
4 Thầy hiệu trưởng bất ngờ đập bàn cồm cộp, rồi đứng phắt dậy quát lác vào phương diện hắn o_O~!!! - yên ổn ngay ! Anh nghĩ tôi là nhỏ rối hả !!! tất cả chuyện gì trong trường, tôi là hiệu trưởng tôi từ biết ! học viên như anh lo phận mình được rồi, đừng có rách nát việc gia nhập chuyện bao đồng ! Anh cho rằng tôi đang tin anh bị một đứa phụ nữ "yếu ớt" như Kimio đây tấn công ra nỗng nỗi này hả !!! Đừng gồm mà đơm đặt ! tiếng thì về lớp mau !!! Hơ… Thằng HiKuRi khía cạnh như nghệt ra trước rất nhiều lời khó chịu của thầy hiệu trưởng … Nó cũng vậy, dù không bị mắng, cơ mà mà ảm đạm cười ! Trời ơi ! Nó mà "yếu ớt" ý hả :>> ! Mười 2 năm rồi ko nghe thấy ai nói câu này à nha.
Chương 5
5 cố gắng nở một niềm vui thật rạng rỡ để cho cô bạn đỡ khó xử, mà lại thực chất tất cả những trung khu trạng đang xáo trộn đến nặng nề tả của con bé nhỏ chỉ được che dưới vẻ bên ngoài đầy gượng gập gạo.
Chương 6
6 Lững thững cách ra phía sân sau ngôi trường như địa điểm trong thư vẫn viết, chờ đợi một lát … nó vẫn chẳng thấy ai. Bất ngờ, có xúc cảm lành lạnh từ vùng phía đằng sau lưng, Kimio gấp quay bạn lại và chặn lại được cây gậy tennis vào tay một đứa con gái đang sẵn sàng đập vào gáy nó.
Chương 7
7 Đã 12 năm rồi , tính từ lúc ngày ông ta rũ áo khăng khăng buông tay bất chấp mẹ nhỏ nó sinh sống lại trong niềm đau khổ, để rồi … mang đến với người thiếu phụ kia … Hờ !!! Vẫn vậy ! Ông ta chẳng đổi khác mấy thất thoát !! thậm chí trông còn hồng hào và lịch sự hơn trước nhiều.
Chương 8 - end
8 Con bé đang ngồi thờ thẫn phía sảnh sau, nó chỉ âm thầm vậy thôi, hình như trở đề nghị trầm cảm rộng từ "ngày hôm ấy". Ko nói, ko cười, không đi dạo hay tiếp xúc với ai hết, chắc hẳn rằng nó sẽ thực sự gặp mặt phải một cú sock không nhỏ dại - bà Aisawa suy nghĩ vậy mà thầm buồn.