Chúa tể những chiếc nhẫn (tiếng Anh: The Lord of the Rings) là một trong thiên tiểu thuyết kiệt xuất trong phòng văn J. R. R. Tolkien, một đơn vị ngữ văn (philologist) tín đồ Anh. Ông dạy dỗ tiếng Anglo-Saxon cùng tiếng Anh sinh sống Đại học tập Oxford cho đến khi ông về hưu năm 1959. Ông vẫn dành đa số đời bản thân cho quá trình nghiên cứu vãn về lịch sử vẻ vang của các truyền thuyết Bắc Âu, như truyền thuyết thần thoại Anh và truyền thuyết Phần Lan. Với 150 triệu bản được chào bán ra, quyển sách biến hóa tiểu thuyết hút khách thứ nhì của số đông thời đại sau cuốn Chuyện nhì thành phố.
Bạn đang xem: Đọc truyện chúa tể của những chiếc nhẫn
The Lord of the Rings thực thụ là tập hợp quy mô phần đông hiểu biết về một quả đât tưởng tượng mang tên là Middle Earth (hay Trung Địa) với rất nhiều giống loài như Man (con người), Hobbit (người lùn), Dwarf (người lùn râu dài), Elf (gần như tiên), Wizard (pháp sư), Ent (mộc tinh), Goblin (yêu tinh), Orc, Uruk-hai, Warg, Eagle….
The Lord of the Rings được chia ra làm 3 phần (lưu ý nó vẫn là 1 trong những câu chuyện, các phần links chặt cùng với nhau), phần đông tại do thiếu giấy sau núm chiến máy hai, dẫu vậy toàn diễn biến xảy ra vào 4 quyển, ban đầu với The Hobbit – xuất phiên bản năm 1937, kể lại phần nhiều chuyến lưu lạc mạo hiểm của một Hobbit mang tên là BilboBaggins.
ĐOÀN HỘ NHẪN
Đoàn Hộ Nhẫn là phần đầu tiên trong cỗ tiểu thuyết trả tưởng Chúa tể của rất nhiều chiếc nhẫn của nhà văn J. R. R. Tolkien. Bộ tiểu thuyết này là 1 phần trong hệ thống tác phẩm trả tưởng về vùng Trung Địa . The Fellowship of the Ring được xuất bản tại anh quốc ngày 24 mon 7 năm 1954, bao gồm quyển bắt đầu Concerning Hobbits, và other matters (Những fan Hobbit và các vấn đề khác) tất nhiên 2 quyển tập I cùng II.
Hai Tòa Tháp
Chín bộ Hành còn Bảy. Một tuyến phố chia hai. Người Mang Nhẫn lao vào vào Vùng Đất Đen cùng bạn tri kỷ trung nghĩa và kẻ dẫn đường bất trắc. Hai Hobbit bị giật đi giữa tía phe Orc, để tía Thợ Săn tạo ra sự kỳ tích đuổi theo. Và một kiểu như dân cổ điển bừng tỉnh, hai item xuất quân,một nước nhà Con fan tập thích hợp binh mã chiến đấu với nước ngoài xâm. Đại Nhẫn Chiến đã ban đầu ở Trung Địa.
Nhà Vua Trở Về
Mọi ngả mặt đường dồn dập về một đích. Những thề xưa lần lượt được thiết kế tròn. Các nam nhi Hobbit thấy mình tạo sự truyền thuyết. Và khi cổng khiếp Thành đổ sụp trước quân thù, cũng là lúc bên Vua trở về trên chiến địa. Giữa ngậm ngùi và hân hoan, giữa tái ngộ cùng ly biệt, thuộc hoa nở sảnh Thượng Triều với buồm giong trường đoản cú Cảng Xám, Kỷ Đệ Tam khép lại mang đến thời con Người thống trị bắt đầu.
Định dạng PDF Download
Định dạng PRC Download
Định dạng EPUB Download
VÀI TRÍCH ĐOẠN :
Pippin nhìn ra phía bên ngoài từ vào vạt áo choàng che chở của Gandalf. Cậu từ bỏ hỏi liệu mình đã tỉnh xuất xắc còn sẽ ngủ, đang ngập trong giấc mộng trôi nhanh ôm ấp mình bấy ni từ khi ban đầu chuyến đi dài. Trần thế tối sẫm lướt qua với gió ầm ào hát mặt tai. Cậu không thấy gì ngoài ra vì sao xoay vòng, cùng xa xa bên cần là những chiếc bóng kếch xù trên nền trời địa điểm dãy núi phương Nam nối tiếp nhau lùi lại. Thân cơn ngái ngủ cậu demo tính thời hạn các chặng trong hành trình, cơ mà trí nhớ tất cả vẻ u ám và đen tối không chủ yếu xác.
Chặng đầu tiên họ đã phi điên cuồng không ngơi nghỉ, với rồi cho tới bình minh, cậu thấy một ánh tiến thưởng nhạt lóe lên, họ sẽ tới thị trấn câm lặng và tòa nhà phệ không fan trên đồi. Bọn họ chỉ vừa cho nơi trú ẩn thì những cái bóng bao gồm cánh lại bay qua bên trên cao, khiến con người bủn rủn do sợ hãi. Nhưng mà Gandalf sẽ nói với cậu số đông lời vơi nhàng, với cậu vào ngủ vào một góc nhà, mệt mỏi lử tuy nhiên trằn trọc, tù mù ý thức được fan đến kẻ đi rồi người nói chuyện, cả việc Gandalf giao mệnh lệnh. Và rồi lại phi đi, đi trong đêm. Đây là đêm thứ hai, ko phải, lắp thêm ba, kể từ thời điểm cậu nhìn vào quả Cầu. Chỉ nghĩ về đến ký kết ức kinh gớm ấy cậu tức khắc tỉnh hẳn, và run lên, nghe những các giọng nói hăm dọa ngập đầy trong giờ gió.
Xem thêm: Audacity: Phần Mềm Ghi Âm Audacity : Phần Mềm Ghi Âm, Ghép Nhạc Miễn Phí
Ánh sáng gì đấy ngời lên trên bầu trời, lưỡi lửa đá quý rực sau đông đảo rào phòng tăm tối. Pippin co rúm lại, lúng túng trong phút chốc, từ bỏ hỏi Gandalf đang đưa mình tới miền đất kinh hãi nào. Cậu dụi mắt, rồi thấy ấy là khía cạnh trăng trôi ra khỏi bóng tối phương Đông, giờ đã sắp tròn. Vậy là đêm vẫn không khuya và cuộc hành trình trong bóng về tối sẽ còn kéo dài hàng giờ nữa. Cậu cựa mình lên tiếng.
“Chúng ta đang ở chỗ nào thế, Gandalf?” cậu hỏi.
“Ở quốc gia Gondor,” thầy phù thủy trả lời. “Ta vẫn đang trải qua vùng khu đất Anórien.”
Lại một thời gian im lặng. Rồi, “Cái gì thế?” Pippin bất ngờ đột ngột kêu lên, túm chặt áo choàng của Gandalf. “Nhìn kìa! Lửa, lửa đỏ rực! bao gồm rồng vào vùng này sao? chú ý kìa, lại thêm nữa!”
Thay vì trả lời, Gandalf hô to lớn với nhỏ ngựa. “Nhanh lên, Scadufax! chúng ta phải nhanh lên. Không còn nhiều thời hạn đâu. Quan sát kìa! Lửa hiệu Gondor vẫn cháy sáng, kêu gọi ứng cứu. Chiến tranh nhen đội rồi. Đó, tê là lửa hiệu bên trên đồi Amon Dîn, và lửa bên trên đỉnh Eilenach; và nhanh lẹ chúng lan về phía Tây: Nardol, Erelas, Min-Rimmon, Calenhad, và ngọn Halifirien ở biên giới Rohan.”
Nhưng Scadufax hãm sải bước, đi lờ đờ thành nước kiệu, rồi ngửng đầu lên hí vang. Và từ trong bóng buổi tối vang thông báo hí đáp lại từ số đông con ngựa chiến khác; ngay tiếp đến là tiếng móng con ngữa rầm rập, rồi cha kỵ sĩ lướt tới cất cánh qua tựa như các bóng ma bên dưới ánh trăng, bặt tăm về phía Tây. Rồi Scadufax bình tâm lại và lao đi; bóng đêm táp qua bản thân nó như gió thét gào.
Pippin lại kê gật phải chẳng mấy xem xét tới lời Gandalf nhắc về các tục lệ của Gondor, về việc Chúa Thành mang đến xây dựng những mốc lửa hiệu trên đỉnh phần đa ngọn đồi xung quanh cùng, dọc theo dãy núi lớn về cả hai phía, với đặt các điểm trạm sống đó, luôn sẵn sàng con ngữa khỏe để chở các kỵ sĩ liên hệ tới Rohan sinh sống phía Bắc hoặc Belfalas làm việc phía Nam. “Đã siêu lâu tính từ lúc lần cuối lửa hiệu phương Bắc được đốt lên,” ông nói; “và trong những ngày xa xưa ngơi nghỉ Gondor, bạn ta không bắt buộc đến chúng, do họ đã bao gồm Bảy quả Cầu.” Pippin ngo ngoe bứt rứt.
“Ngủ lại đi, với đừng sợ!” Gandalf nói. “Vì chưa hẳn như Frodo ngươi ko tới Mordor, mà tới Minas Tirith, và đó là vấn đề dừng chân bình an nhất cho bất kỳ ai giữa những ngày này. Còn nếu như Gondor thất thế, hay cái Nhẫn bị giành lại, thì cả Quận cũng chẳng còn là nơi ẩn náu.”
“Ông nghĩ nói rứa là trấn an cháu đấy à,” Pippin nói, nhưng giấc ngủ vẫn tuồi lên mắt cậu. Điều ở đầu cuối cậu lưu giữ được trước khi chìm sâu vào giấc mộng là đầy đủ đỉnh núi white cao vời vợi thoáng hiện trước mắt, lung linh như những hòn đảo trôi trên biển mây khi bắt ánh trăng vẫn dần ngả về Tây. Cậu tự hỏi Frodo sẽ ở đâu, liệu cậu đang tới Mordor chưa, hay đang chết; với cậu lần khần rằng Frodo trường đoản cú phương xa cũng đang nhìn lên bao gồm vầng trăng ấy, vẫn lặn xuống sau Gondor trước khi ngày tới.
* * *
Nhiều giọng nói đón Pippin thức dậy. Lại một ngày ẩn trốn cùng một đêm hành trình nữa vừa vụt trôi qua. Đã nhá nhem sáng: bình minh mát rượi lại tới, sở hữu theo sương mù xám nóng bức khắp tứ bề. Scadufax hầm hập mồ hôi, tuy vậy nó ngấc cổ kiêu hãnh và không nhằm lộ dấu hiệu nào là mệt mỏi. Nhiều người bầy ông cao mang áo choàng bí mật mít đứng bên nó, sau sống lưng họ sừng sững một tường ngăn đá vào sương. Tất cả vẻ một phần tường đang đổ nát, tuy nhiên dù đêm còn chưa trôi qua, music lao cồn đã vang lên hối hả: giờ búa đập, tiếng bay leng keng, tiếng bánh xe pháo kẽo kẹt. Đuốc và lửa hiệu tù mù sáng phía trên đó vào sương mù. Gandalf đang nói với những người dân cản mặt đường ông, với khi lắng nghe, Pippin phân biệt họ nói đến mình.
“Phải, đúng vậy, công ty chúng tôi biết ngài, Mithrandir,” người trưởng toán nói, “hơn nữa ngài biết mật mã qua Bảy Cổng và rất có thể tự bởi vì vào thành. Nhưng công ty chúng tôi không biết người sát cánh đồng hành cùng ngài. Hắn là ai? Một người lùn từ các rặng núi phương Bắc? chúng tôi không mong muốn có tín đồ lạ vào vùng đất trong những lúc này, trừ khi chúng ta là các tráng sĩ vũ khí mà công ty chúng tôi có thể tin yêu và thừa nhận giúp đỡ.”
“Ta sẽ bảo vệ cho cậu ta trước ngai vàng Denethor,” Gandalf nói. “Còn về lòng dũng cảm, cái đó ko thể sử dụng vóc tín đồ mà tính được. Cậu ta đã thử qua nhiều trận đánh và gian nguy hơn anh, Ingold ạ, mặc dù anh mạnh gấp đôi cậu ta; cùng giờ cậu ta sắp tới từ cuộc tập kích Isengard, bọn họ tới báo tin về nó, với cậu ta vô cùng mệt mỏi, còn nếu như không ta đã thức tỉnh rồi. Tên cậu ta là Peregrin, một con fan anh dũng.”
“Con người?” Ingold tỏ vẻ hoài nghi, khiến những tín đồ khác cười cợt phá lên.
“Con người!” Pippin kêu lên, tiếng đã hoàn toàn tỉnh giấc. “Con bạn ấy à! làm cái gi có chuyện đó! Tôi là dân Hobbit, còn chuyện gan góc thì cũng chẳng đúng ra chuyện là con người, chắc hẳn rằng trừ thi thoảng đều khi buộc phải thiết. Đừng để Gandalf lừa các anh!”
“Rất nhiều người dân với phần đa chiến công to con cũng chỉ dám nhấn đến vậy thôi,” Ingold nói. “Nhưng Hobbit là gì?”
“Người Tí Hon,” Gandalf trả lời. “Không, chưa hẳn người được tiên báo,” ông nói thêm lúc thấy khuôn mặt những bạn lính lộ vẻ khiếp ngạc. “Không phải fan đó, nhưng lại là họ sản phẩm của cậu ấy.”
“Phải, và là 1 trong những người đang đi cùng anh ấy,” Pippin nói. “Và Boromir tín đồ Kinh Thành những anh từng đi cùng chúng tôi, anh ấy đã cứu vớt tôi sống miền tuyết phủ phương Bắc, rồi sau cuối anh ấy ngã xuống khi đảm bảo an toàn tôi trước những kẻ địch.”
“Im lặng!” Gandalf nói. “Tin bất hạnh đó đề xuất nói với người cha đầu tiên.”
“Chúng tôi đã đoán được điều này,” Ingold nói; “vì vừa mới đây có đều điềm kỳ lạ. Nhưng lại giờ hãy qua cổng nhanh lên! bởi vì Chúa thành Minas Tirith đang háo hức ý muốn gặp bất cứ ai với tin mới nhất về nam nhi người, mặc dù cho là người xuất xắc là…”
“Hobbit,” Pippin nói. “Tôi khó rất có thể cống hiến được không ít cho chúa của các anh, nhưng mà điều nào có thể thì tôi đang làm, để tưởng nhớ Boromir can trường.”
“Chúc hồ hết sự xuất sắc lành!” Ingold nói; và những người dân lính mở đường đến Scadufax, nhằm nó đi qua cổng thon trổ qua tường. “Cầu sao ngài đem đến cho Denethor lời khuyên sáng suốt khi nên thiết, và cho toàn bộ chúng tôi, Mithrandir!” Ingold kêu lớn. “Nhưng ngài lại mang đến mang tin tức về cực khổ và nguy hiểm, bạn ta vẫn nói sẽ là thói thân quen của ngài.”
“Vì ta hiếm lúc đến trừ phi phải trợ giúp,” Gandalf trả lời. “Còn lời khuyên, ta vẫn nói với những anh rằng thay thế sửa chữa tường bảo đảm an toàn đồng Pelennor hôm nay quá muộn rồi. Sự can đảm giờ đang là lá chắn tốt nhất có thể giúp các anh chống lại cơn lốc đang cho – quả cảm và hy vọng ta mang tới. Vì không hẳn tin nào ta mang đến cũng là tin xấu. Nhưng hãy đặt bay xuống và mài tìm đi!”