Tên truyện : thú vui của em (tiếng Việt) - tên tiếng Trung: 符之一笑Thể nhiều loại : hiện đại ngôn tìnhLink gốc: http://www.19lou.com/forum-26-thread...89175-1-1.htmlLink convert: http://www.mediafire.com/?f8ti90f47qe87c4 (bản này mình tự cv)Gồm: 100 chap thiết yếu truyện với 7 nước ngoài truyện (274397 từ) link đăng bạn dạng dịch: http://cactus1991.wordpress.com/268-2/Thành viên triển khai : cactus1991 (nick tàng LS_5614239)Truyện này mình đăng kí và được mod chuyên chú từ hồi tháng 6 (http://www.giasuviet.edu.vn.com/forum/sho...8&postcount=16), giờ mình dịch gần chấm dứt rồi (74/100 CHAP) mình mang qua phía trên kiếm xu để Tết còn tấn công đề
Đuờng thiếu khôn xiết tự tin nói: “Phù Hiểu, em đam mê anh.”Phù Hiểu cực kỳ kinh hãi đáp lại: “Đồ điên.”“Khi anh hôn em, em gồm cảm giác.”“Đó là nụ hôn đầu của tôi, một nguời bất kỳ đột nhiên hôn tôi, tôi cũng biến thành có cảm hứng tốt hay là không tốt? Tôi không phải nguời chết!”“Nụ hôn đầu của em?” Đường thiếu rất hài lòng: “Thấy chưa, nhất quyết em là vợ anh.”Thì ra toàn bộ phong độ và lịch sự của anh phần đa là trả tạo, anh ví dụ là một gã lưu lại manh!
trả lời kèm Trích dẫn
✪ ✩ ✰ ✫ ✬ ✭ ★Thông Ngữ thần thủ
Chương 1: Lên kinhSân bay tp. Hà nội -----“Ê! Cái nhỏ ranh kia! Sao tiếng mày bắt đầu chịu đến thăm tao hử!” --- Một cô bé trẻ trung, thời thượng khoái lạc ôm chầm rước một khác nước ngoài vừa thoát khỏi sân bay, tên của cô ý là Dương Mật, cô gồm một mái tóc xoăn dài, đeo một cái nơ bướm thật to, hoàn toàn có thể thấy cô là 1 trong mỹ nhân, kiểu mốt mà có sức sống.“Quê mùa như tao thật chả mấy khi được lên thành phố.” cô bé đuợc ôm thương hiệu là Phù Hiểu, cô mặc dòng T-shirt rộng thùng thình, bên trên mặt là 1 chiếc kính râm color đen, sau sườn lưng đeo một túi du ngoạn giản dị. Hiển nhiên là khí hóa học của cô ko cùng loại với bạn tốt, Dương Mật là điển hình cho phụ nữ thành phố năng động, còn cô là 1 trạch nữ<1> hướng nội.“Thôi đi mày!” Dương Mật tấn công yêu bạn, hào sảng mỉm cười nói: “Hành lý của ngươi đâu?”Phù Hiểu mỉm cười hì hì, chỉ chỉ loại túi lùng bùng sau sống lưng mình.“Ê, ê, không hẳn mày định chỉ ở 1 tối rồi về đấy chứ?”“Mày nhầm rồi, tao đã quyết định ăn bám mày 1 thời gian, không được bức tường ngăn tao.” Phù Hiểu hết sức tự giác trả lời.“Mày mang theo mấy bộ quần áo?”“Ba bộ, đầy đủ tắm rửa.” Phù phát âm vỗ vỗ túi: “CMT, thẻ ngân hàng, laptop, điện thoại di động, trong khi còn một không nhiều tiền mặt, ừm, trả hảo.”“Mày không hề là đàn bà nữa hử?” Dương Mật không chịu nổi chọc chọc cô.“Cần đánh giá không?” Phù phát âm hỏi cùng với vẻ vô tội.“Không mức giá lời với mày nữa, mau đi thôi, chắc ông chồng tao vẫn về công ty rồi.”“Gì? lúc này anh ấy cũng khá được nghỉ?”“Bạn chí cốt của tao đến, anh ấy dám không nghỉ?” Dương Mật ngạo ngược nói, tuy vậy qua đó có thể thấy được hạnh phúc của cô.“Mày sướng nhá.” Phù gọi mỉm cười, nhấp lên xuống lắc đầu, đôi khi cô cũng vui bởi sự mỹ mãn của bạn.Hai người đi xe taxi tới bên trọ của đàn họ nghỉ ngơi Tam Hoàn. Phù Hiểu liếc qua bảng giá, thầm líu lưỡi.“Lầu 21, đi thôi.” Dương Mật ôm tay cô, kéo cô vào tòa building.“Tụi mày đang kết hôn rồi sao còn chưa mua nhà?”“Chị gái à, chị có thể suy xét đời sống xóm hội một chút ít hay không? Chị có biết giá nhà bây giờ là bao nhiêu không?”“Nhưng thu nhập của nhị đứa mày cũng đâu gồm thấp chứ?”“Thu nhập cũng tạm tuy nhiên tụi tao chi tiêu cũng các mà. Tiếp khách, thôn giao rất nhiều dùng mang đến tiền, tuy nhà ck tao nói mua nhà ở cho tụi tao nhưng lại tao không muốn nhận.”“Tại sao?” Phù gọi nhíu mày.“Nhà anh ấy gồm tiền, tao chỉ nên đứa từ thị trấn nhỏ tuổi lên gớm đô, tao không thích bị bạn ta nói: vày tiền mới bám lấy anh.” Dương Mật bĩu môi.“Đồ ngốc, người khác nói mày, ngươi càng phải tạo cho họ xem, trên trái đất này chỉ phần đông kẻ không ăn uống được nho new nói linh tinh<2>.”“Aizzz, ngươi nói cũng có thể có lý.”Phù gọi liếc cô một cái, như thể dạy bảo chính em gái của mình: “Đừng nghĩ các quá, mày có thể sống yên ổn nghỉ ngơi Bắc Kinh, không một ai dám khinh thường mày.”Hai người bước vào thang máy, Dương Mật ấn số lầu, nặng nằn nì thở dài một hơi: “Mày chần chừ tao cần trả dòng giá đắt cố nào đâu, xuyên suốt ngày, sớm, buổi tối chỉ các bước và công việc, tuy nhìn hiệ tượng Phòng quan hệ giới tính Xã hội siêu sáng rỡ, nhưng đó là nơi bên tư phiên bản hận quan yếu ép khô mày mang lại giọt tiết cuối cùng.”Chăm chú nhìn khuôn mặt có chút căng thẳng của cô, Phù hiểu bảo: “Đừng quá vất vả, ba Dương và người mẹ Dương đều rất lo mày.”“Có cố gắng nào mi cũng không được nói với hai bạn đâu.”Phù đọc cong lên một niềm vui xấu xa; “Trả tao “phí bịt miệng” là bao nhiêu?”Dương Mật liếc xéo cô một cái: “Mày cho rằng mày không có nhược điểm bị tao cố trong tay hử? Hồi trung học cơ sở mày thì thầm mến...”“Tao đã bảo sẽ là tao nhầm lẫn cảm hứng nhất thời!” Phù Hiểu đãi đằng đồng thời bội nghịch kích: “Ah, hẳn Tiêu Nhiên còn chưa biết những hành động vĩ đại của tụi nam sinh theo xua mày hồi trung học tập đâu nhỉ?”“Đến giờ “Củ tỏi đầu to” còn không biết biệt hiệu của bản thân mình do ai đặt thì phải?”“Cái kính cận giáo viên Trương tấn công rơi cơ hội lên lớp tại sao mà vỡ vậy ta?”Hai tín đồ cùng bới lông tìm vệt của nhau, cho tới khi tất cả tiếng “Bíp” và cửa ngõ thang đồ vật mở ra, những cô dừng cuộc đối thoại, chú ý nhau một cái, sau đó không hẹn nhưng cùng mỉm cười lớn.“Bà xã, các em cười cợt gì thế?” Âm thanh lớn khiến Phù đọc ngẩn người, theo bản năng, cô nhìn theo phía phát ra âm thanh, đùng một phát cô đụng đề xuất một đôi mắt đen sâu thẳm.Một người bọn ông, một người lũ ông trẻ tuổi, một người bọn ông trẻ tuổi khác thường đẹp trai. Bởi vì thói quen thuộc nghề nghiệp, Phù Hiểu nhanh chóng đánh giá chàng trai trước mắt một phen. Anh bao gồm một mái đầu ngắn được cắt tỉ mỉ, được chế tác hình rất đẹp, ngũ quan của anh ý rất đẹp, là loại làm các chị em không thể tránh mắt, nhất là con ngươi black và sâu đang thuộc cô đối nhãn, trường hợp anh muốn, không kẻ nào rất có thể thoát được ngoài hố đen đầy gợi cảm đó. Giống như như... Bây giờ. Ánh nhìn siêng chú, trực tiếp tắp còn chưa từng rời ngoài tầm mắt, cô khá không chắc hẳn chắn: mình rất có thể nghiêng đầu kị đi trước được không.Dường như ko phát hiện tâm tư tình cảm của cô, biểu cảm của chàng trai trẻ tuổi cực kỳ điềm tĩnh, ánh mắt mạnh mẽ và nóng rộp vẫn khóa lấy gương mặt cô. Nhỏ ngươi sâu không thấy đáy quan sát thẳng về phía trước bằng ánh nhìn kỳ dị thuộc vẻ mặt sở hữu theo sự nguy khốn không tên.<1> trạch nữ giới (宅女): chỉ những người hay sống trong nhà, không tốt ra ngoài, không tuyệt giao thiệp, đi chơi. Ngày nay, với sự cách tân và phát triển của mạng internet, một lượng không nhỏ tuổi giới trẻ TQ chỉ ngơi nghỉ nhà, các hoạt động tham gia đều thông qua mạng, ‘trạch’ là chỉ hiện tượng kỳ lạ trên, không những có ‘trạch nữ’ cơ mà ‘trạch nam’ cũng tương đối phổ biến.<2> xuất phát điểm từ câu: truyện ngụ ngôn “Con cáo với giàn nho” của Aesop sau được La Fontene đề cập lại bởi thơ, phê phán đều kẻ ghen tuông tỵ, không nạp năng lượng được thì đấm đá đổ.“Con cáo và giàn nho - Le renard et les raisins” - Tác giả: La Fontene – Dịch giả: Nguyễn Đình“Cáo kia cho dù trắng tuyệt đenVẫn phường ba hoa vẫn thương hiệu bịp đờiĐói meo tưởng chết tới nơiGiàn cao bắt gặp nho tươi sạch lànhNho chín mọng phơi bản thân đỏ chótGã phong lưu nước bọt bong bóng chảy dàiKhông cùng với tới, gã chê bai:- Nho xanh chỉ xứng miệng loài phàm phu!Than phiền rộp ích rộng ru?”
Đuờng thiếu khôn xiết tự tin nói: “Phù Hiểu, em đam mê anh.”Phù Hiểu cực kỳ kinh hãi đáp lại: “Đồ điên.”“Khi anh hôn em, em gồm cảm giác.”“Đó là nụ hôn đầu của tôi, một nguời bất kỳ đột nhiên hôn tôi, tôi cũng biến thành có cảm hứng tốt hay là không tốt? Tôi không phải nguời chết!”“Nụ hôn đầu của em?” Đường thiếu rất hài lòng: “Thấy chưa, nhất quyết em là vợ anh.”Thì ra toàn bộ phong độ và lịch sự của anh phần đa là trả tạo, anh ví dụ là một gã lưu lại manh!
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
trả lời kèm Trích dẫn
✪ ✩ ✰ ✫ ✬ ✭ ★Thông Ngữ thần thủ
Chương 1: Lên kinhSân bay tp. Hà nội -----“Ê! Cái nhỏ ranh kia! Sao tiếng mày bắt đầu chịu đến thăm tao hử!” --- Một cô bé trẻ trung, thời thượng khoái lạc ôm chầm rước một khác nước ngoài vừa thoát khỏi sân bay, tên của cô ý là Dương Mật, cô gồm một mái tóc xoăn dài, đeo một cái nơ bướm thật to, hoàn toàn có thể thấy cô là 1 trong mỹ nhân, kiểu mốt mà có sức sống.“Quê mùa như tao thật chả mấy khi được lên thành phố.” cô bé đuợc ôm thương hiệu là Phù Hiểu, cô mặc dòng T-shirt rộng thùng thình, bên trên mặt là 1 chiếc kính râm color đen, sau sườn lưng đeo một túi du ngoạn giản dị. Hiển nhiên là khí hóa học của cô ko cùng loại với bạn tốt, Dương Mật là điển hình cho phụ nữ thành phố năng động, còn cô là 1 trạch nữ<1> hướng nội.“Thôi đi mày!” Dương Mật tấn công yêu bạn, hào sảng mỉm cười nói: “Hành lý của ngươi đâu?”Phù Hiểu mỉm cười hì hì, chỉ chỉ loại túi lùng bùng sau sống lưng mình.“Ê, ê, không hẳn mày định chỉ ở 1 tối rồi về đấy chứ?”“Mày nhầm rồi, tao đã quyết định ăn bám mày 1 thời gian, không được bức tường ngăn tao.” Phù Hiểu hết sức tự giác trả lời.“Mày mang theo mấy bộ quần áo?”“Ba bộ, đầy đủ tắm rửa.” Phù phát âm vỗ vỗ túi: “CMT, thẻ ngân hàng, laptop, điện thoại di động, trong khi còn một không nhiều tiền mặt, ừm, trả hảo.”“Mày không hề là đàn bà nữa hử?” Dương Mật không chịu nổi chọc chọc cô.“Cần đánh giá không?” Phù phát âm hỏi cùng với vẻ vô tội.“Không mức giá lời với mày nữa, mau đi thôi, chắc ông chồng tao vẫn về công ty rồi.”“Gì? lúc này anh ấy cũng khá được nghỉ?”“Bạn chí cốt của tao đến, anh ấy dám không nghỉ?” Dương Mật ngạo ngược nói, tuy vậy qua đó có thể thấy được hạnh phúc của cô.“Mày sướng nhá.” Phù gọi mỉm cười, nhấp lên xuống lắc đầu, đôi khi cô cũng vui bởi sự mỹ mãn của bạn.Hai người đi xe taxi tới bên trọ của đàn họ nghỉ ngơi Tam Hoàn. Phù Hiểu liếc qua bảng giá, thầm líu lưỡi.“Lầu 21, đi thôi.” Dương Mật ôm tay cô, kéo cô vào tòa building.“Tụi mày đang kết hôn rồi sao còn chưa mua nhà?”“Chị gái à, chị có thể suy xét đời sống xóm hội một chút ít hay không? Chị có biết giá nhà bây giờ là bao nhiêu không?”“Nhưng thu nhập của nhị đứa mày cũng đâu gồm thấp chứ?”“Thu nhập cũng tạm tuy nhiên tụi tao chi tiêu cũng các mà. Tiếp khách, thôn giao rất nhiều dùng mang đến tiền, tuy nhà ck tao nói mua nhà ở cho tụi tao nhưng lại tao không muốn nhận.”“Tại sao?” Phù gọi nhíu mày.“Nhà anh ấy gồm tiền, tao chỉ nên đứa từ thị trấn nhỏ tuổi lên gớm đô, tao không thích bị bạn ta nói: vày tiền mới bám lấy anh.” Dương Mật bĩu môi.“Đồ ngốc, người khác nói mày, ngươi càng phải tạo cho họ xem, trên trái đất này chỉ phần đông kẻ không ăn uống được nho new nói linh tinh<2>.”“Aizzz, ngươi nói cũng có thể có lý.”Phù gọi liếc cô một cái, như thể dạy bảo chính em gái của mình: “Đừng nghĩ các quá, mày có thể sống yên ổn nghỉ ngơi Bắc Kinh, không một ai dám khinh thường mày.”Hai người bước vào thang máy, Dương Mật ấn số lầu, nặng nằn nì thở dài một hơi: “Mày chần chừ tao cần trả dòng giá đắt cố nào đâu, xuyên suốt ngày, sớm, buổi tối chỉ các bước và công việc, tuy nhìn hiệ tượng Phòng quan hệ giới tính Xã hội siêu sáng rỡ, nhưng đó là nơi bên tư phiên bản hận quan yếu ép khô mày mang lại giọt tiết cuối cùng.”Chăm chú nhìn khuôn mặt có chút căng thẳng của cô, Phù hiểu bảo: “Đừng quá vất vả, ba Dương và người mẹ Dương đều rất lo mày.”“Có cố gắng nào mi cũng không được nói với hai bạn đâu.”Phù đọc cong lên một niềm vui xấu xa; “Trả tao “phí bịt miệng” là bao nhiêu?”Dương Mật liếc xéo cô một cái: “Mày cho rằng mày không có nhược điểm bị tao cố trong tay hử? Hồi trung học cơ sở mày thì thầm mến...”“Tao đã bảo sẽ là tao nhầm lẫn cảm hứng nhất thời!” Phù Hiểu đãi đằng đồng thời bội nghịch kích: “Ah, hẳn Tiêu Nhiên còn chưa biết những hành động vĩ đại của tụi nam sinh theo xua mày hồi trung học tập đâu nhỉ?”“Đến giờ “Củ tỏi đầu to” còn không biết biệt hiệu của bản thân mình do ai đặt thì phải?”“Cái kính cận giáo viên Trương tấn công rơi cơ hội lên lớp tại sao mà vỡ vậy ta?”Hai tín đồ cùng bới lông tìm vệt của nhau, cho tới khi tất cả tiếng “Bíp” và cửa ngõ thang đồ vật mở ra, những cô dừng cuộc đối thoại, chú ý nhau một cái, sau đó không hẹn nhưng cùng mỉm cười lớn.“Bà xã, các em cười cợt gì thế?” Âm thanh lớn khiến Phù đọc ngẩn người, theo bản năng, cô nhìn theo phía phát ra âm thanh, đùng một phát cô đụng đề xuất một đôi mắt đen sâu thẳm.Một người bọn ông, một người lũ ông trẻ tuổi, một người bọn ông trẻ tuổi khác thường đẹp trai. Bởi vì thói quen thuộc nghề nghiệp, Phù Hiểu nhanh chóng đánh giá chàng trai trước mắt một phen. Anh bao gồm một mái đầu ngắn được cắt tỉ mỉ, được chế tác hình rất đẹp, ngũ quan của anh ý rất đẹp, là loại làm các chị em không thể tránh mắt, nhất là con ngươi black và sâu đang thuộc cô đối nhãn, trường hợp anh muốn, không kẻ nào rất có thể thoát được ngoài hố đen đầy gợi cảm đó. Giống như như... Bây giờ. Ánh nhìn siêng chú, trực tiếp tắp còn chưa từng rời ngoài tầm mắt, cô khá không chắc hẳn chắn: mình rất có thể nghiêng đầu kị đi trước được không.Dường như ko phát hiện tâm tư tình cảm của cô, biểu cảm của chàng trai trẻ tuổi cực kỳ điềm tĩnh, ánh mắt mạnh mẽ và nóng rộp vẫn khóa lấy gương mặt cô. Nhỏ ngươi sâu không thấy đáy quan sát thẳng về phía trước bằng ánh nhìn kỳ dị thuộc vẻ mặt sở hữu theo sự nguy khốn không tên.<1> trạch nữ giới (宅女): chỉ những người hay sống trong nhà, không tốt ra ngoài, không tuyệt giao thiệp, đi chơi. Ngày nay, với sự cách tân và phát triển của mạng internet, một lượng không nhỏ tuổi giới trẻ TQ chỉ ngơi nghỉ nhà, các hoạt động tham gia đều thông qua mạng, ‘trạch’ là chỉ hiện tượng kỳ lạ trên, không những có ‘trạch nữ’ cơ mà ‘trạch nam’ cũng tương đối phổ biến.<2> xuất phát điểm từ câu: truyện ngụ ngôn “Con cáo với giàn nho” của Aesop sau được La Fontene đề cập lại bởi thơ, phê phán đều kẻ ghen tuông tỵ, không nạp năng lượng được thì đấm đá đổ.“Con cáo và giàn nho - Le renard et les raisins” - Tác giả: La Fontene – Dịch giả: Nguyễn Đình“Cáo kia cho dù trắng tuyệt đenVẫn phường ba hoa vẫn thương hiệu bịp đờiĐói meo tưởng chết tới nơiGiàn cao bắt gặp nho tươi sạch lànhNho chín mọng phơi bản thân đỏ chótGã phong lưu nước bọt bong bóng chảy dàiKhông cùng với tới, gã chê bai:- Nho xanh chỉ xứng miệng loài phàm phu!Than phiền rộp ích rộng ru?”
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile