Quê mẹ em sinh hoạt Huế. Sau khi giỏi nghiệp Đại học sư phạm, chị em theo chồng vào phái nam sinh sống. Công việc ngổn ngang khiến bà bầu ít bao gồm dịp về quê. Mẹ thường ao ước một ngày nào kia được trở lại xứ Huế yêu thương, thăm mái ngôi trường xưa thuộc thầy cô, bằng hữu gắn bó với bao kỉ niệm bi lụy vui của tuổi học tập trò. Mong ước ấy lúc này vẫn chưa thành thực tại nhưng bao gồm một điều yên ủi mẹ tương đối nhiều là bà bầu được bác bỏ Tâm bạn học cũ cho địa chỉ của thầy Huệ – fan thầy chủ nhiệm lớp 12A năm xưa. Sau khoản thời gian về hưu, thầy đã vào tp.hcm sống cùng bé cháu. Bà bầu em vui lắm, háo hức mong chờ ngày được gặp mặt mặt tín đồ thầy mà bà bầu vô cùng kính mến cùng khâm phục.Ngày trăng tròn tháng 11 năm ngoái, bà bầu cho em đi theo cho chúc mừng cô giáo cũ. Xuyên suốt dọc đường, người mẹ kể mang đến em nghe các điều giỏi đẹp về thầy Huệ – một gia sư Văn hổi tiếng, niềm tự hào của nhiều thế hệ học viên trường Quốc học tập Huế.Nhà thầy phía trên rồi! tòa nhà cấp tư khá rộng đựng giữa miếng vườn sum suê cây trái ở cặp mé sông sử dụng Gòn. Lối vào hai bên trồng bông bụt, hoa nở đỏ thắm, rung rinh như các chiếc đèn lồng treo lấp ló trong đám lá xanh. Trước thềm viền một sản phẩm cỏ tóc tiên xùm xòa trông thật đẹp. Mẹ em nhận chuông, vẻ hồi hộp hiện rõ trên nét mặt. Mẹ hy vọng rằng tín đồ mở cổng sẽ đó là thầy Huệ.Một cụ công cụ bà thong thả bước ra, mái tóc với chòm râu bạc tình trắng nhiưng đôi mắt vẫn tinh anh. Thay cất giọng trầm nóng hỏi:– Xin lỗi! quý bà cần gặp gỡ ai?Không nén nổi cảm xúc, người mẹ em nghẹn ngào đáp:– Dạ thưa… thầy liệu có phải là thầy Huệ?! Em là hương thơm Liên, học viên lớp 12A vì chưng thầy công ty nhiệm, khóa 80 – 81 của trường Quốc học tập Huế. Thầy tất cả còn lưu giữ em không?Thầy giáo già nhíu đôi lông mày, vẻ nghĩ về ngợi rồi bỗng dưng reo lên khe khẽ:– hương thơm Liên?! có phải hương thơm Liên sinh sống Gia Hội không? Thầy nhớ ra rồi! Xin mời vô nhà!Nãy giờ, em vẫn đứng nép sau sườn lưng mẹ, mắt không rời khuôn mặt phúc hậu của thầy. Chị em đẩy nhẹ em ra phía đằng trước rồi giới thiệu:– Thưa thầy! Đây là Yến Nhi, phụ nữ út của em. Con cháu đang học lớp 6. Chào ông đi con!Em xẻn lẻn cúi đầu, vòng đeo tay chào fan thầy đáng kính của mẹ.Thầy xoa đầu em cười với nói:- con cháu ngoan lắm! Giống mẹ ghê nhỉ?! Tên con cháu cũng xuất xắc nữa. Yến Nhi tức là con chim én nhỏ dại đó cô bé xíu ạ!Không gọi sao mặc nghe giọng nói trầm ấm, vui mắt của cô giáo già, em có cảm giác thân thương, không còn xa lạ như so với ông nước ngoài của mình.Hơn một tiếng đồng hồ, nhị thầy trò ôn lại chuyện xưa. Thầy thông báo và hỏi thăm những học trò cũ của mình, trong đó không ít người đã trở buộc phải nổi tiếng. Mẹ em xúc đụng nói:– Thưa thầy! Em xin cảm ơn thầy vày thầy đã khích lệ em kiên cường theo đuổi con đường đã chọn. Em cũng báo để thầy mừng là năm ngoái, em được đơn vị nước phong tặng danh hiệu nhà giáo ưu tú. Em sẽ học tập được nghỉ ngơi thầy không hề ít điều trong nghề nghiệp cũng giống như trong cuộc sống. Cây cây bút thầy khuyến mãi khi em được giải quán quân học sinh xuất sắc Văn khối 12 của thành phố Huế, bây giờ em vẫn giữ. Những lần nhìn cây bút ấy là em lại ghi nhớ tới thầy.Tả lại cuộc chạm mặt gỡ với thầy cô giáo cũ của em lớp 6Thầy giáo già mỉm cười hiền từ:– Xin chúc mừng em! bởi thế là thầy gồm thêm được một người cùng cơ quan tốt. Thầy có niềm tin rằng em vẫn đạt được nhiều thành tích vào tương lai.Khi trường đoản cú biệt, thầy giáo già rứa tay em với hỏi:– con cháu gái tất cả thích nghề dạy dỗ học không? Nghề này mặc dù nghèo mà lại vui. Đào tạo nên những học viên như mẹ cháu, ông thấy không tồn tại gì quý bằng, con cháu ạ!Trên đường về, mẹ liên tiếp kể đến em nghe về tín đồ thầy giáo cũ. Em thấy rằng chung thủy thầy trò đậm đà, sâu sắc quả là đáng quý!Bạn vẫn xem: nói lại cuộc gặp mặt gỡ cùng với thầy cô giáo cũĐiểm từ fan đăng bài:0 1 2 30 0 tặng ngay xu tặng ngay quà báo cáo Bình luận





