– miêu tả đôi nét về thầy / cô giáo mà em quý mến. Cần tả các nét khác biệt và ấn tượng của thầy / cô giáo.
– Kể về tính tình, tính cách của thầy / cô giáo.
– Kỉ niệm thâm thúy nhất giữa em với thầy / cô giáo chính là gì?
– nay đã lên lớp 6, cảm xúc của em đối với thầy / thầy giáo đó ra sao?
Kết bài:
Nêu ra sự kính trọng và yêu mến khi không hề được học với thầy / gia sư và em sẽ phấn đấu trong câu hỏi học tập nhằm không phụ lòng thầy / cô.
Bài làm
Đề bài: nói về một thầy giáo hay như là một cô giáo cơ mà em quý mến.
Tham khảo bài xích làm của người sử dụng Nguyễn Tú Linh lớp 6A1 – Trường trung học cơ sở Nam Trung Yên
“Ăn quả ghi nhớ kẻ trồng cây
Có danh tất cả vọng ghi nhớ thầy khi xưa”
Đó đó là những câu thơ nói đến nghề giáo, nghề mà luôn được yêu thương quý, kính trọng. Tôi rất thương yêu các thầy cô giáo của mình, nhưng fan để lại đến tôi những tuyệt vời sâu sắc nhất đó là cô Kim Anh- cô giáo công ty nhiệm của chúng tôi.
Cô bao gồm mái tóc siêu dài, mượt mà, đen nhánh và luôn luôn phảng phất hương thơm thơm. Đôi đôi mắt cô lớn tròn, black láy, khôn cùng cương nghị nhưng lại cũng không kém phần vơi dàng. Khi shop chúng tôi đạt các thành tích cao trong học tập tập, cô luôn nhìn cửa hàng chúng tôi với ánh nhìn trìu mến. Còn mỗi khi shop chúng tôi mắc lỗi, hai con mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thuôn dài, luôn viết ra phần lớn mạch văn giàu cảm xúc để gửi tải bài học kinh nghiệm đến với bọn chúng tôi. Cô còn giúp cửa hàng chúng tôi nhớ bài lâu dài bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thiệt truyền cảm, lúc thì vơi dàng, ấm áp, thời điểm lại dí dỏm, vui tươi khiến cho cho công ty chúng tôi luôn triệu tập vào bài bác học, quên cả thời gian. Tính biện pháp cô nhân hậu lành, thiết yếu trực, cô luôn nghiêm túc với các bước của mình. Mặt hàng ngày, cô rất hấp dẫn vui chơi với cửa hàng chúng tôi nhưng khi sẽ vào máu học, cô cũng rất nghiêm khắc. Cùng với cô dạy học không chỉ là là một nghề, cơ mà còn là một trong niềm đam mê. Cô luôn sẵn sàng rất kỹ cho bài xích giảng của mình, đôi lúc cô còn sử dụng cả gần như đoạn video clip ngắn về bài xích học, giúp cửa hàng chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Cho dù cô đã là một trong những giáo viên cơ mà cô vẫn học, đó là sở trường của cô. Cô luôn luôn thức đến ba, bốn giờ sáng new đi ngủ vì sau thời điểm soạn giáo án, cô lại liên tục học bài. “Học như một nhỏ đò ngược chiếc vậy, những con ạ!” Lời cô nói thấm thía lòng bọn chúng tôi.
Tôi nhớ nhất là khi cô đi du lịch thăm quan với lớp chúng tôi. Cơ hội ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bối rối không yên. Sau đó, cửa hàng chúng tôi mới vỡ lẽ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học tuy vậy cô vẫn nghỉ thi nhằm đi cùng với lớp shop chúng tôi vì cô hại rằng có sự việc gì không xuất xắc với chúng tôi, cô sẽ ăn năn cả đời.
Một kỉ niệm lưu niệm khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá thấp thỏm do tôi vẫn nghỉ mất hai tuần. Tôi lao vào lớp với trung tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đang nghỉ học, cô bèn giảng lại mang đến tôi đa số chỗ tôi không biết, không hiểu, rồi nhờ các bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Thời gian đó tôi thấy mình vơi nhõm, thì thầm cảm ơn cô và những bạn.
Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: “Nghề giáo là người điều khiển đò học thức qua sông”. Đó cũng là nghề nhưng mà tôi muốn ước sau đây khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo việt nam 20-11, tôi ước ao gửi lời chúc tới cô rằng: “Con chúc cô luôn mạnh khỏe! bé yêu cô nhiều lắm!”
Đề bài: nói vể một thầy giáo cơ mà em quý mến.
Đã qua ngay gần sáu năm cắp sách cho trường, tôi ấn tượng với không hề ít thầy cô giáo. Thầy cô luôn luôn để lại vào tôi số đông hình hình ảnh đẹp và mãi không phai mờ. Nhưng đặc biệt quan trọng nhất với tôi cùng cũng là bạn tôi quí tốt nhất – thầy giáo dạy dỗ tôi hồi lớp 5.
Tôi thấy vô cùng ít bạn lựa chọn nghề có tác dụng thầy giáo. Ráng mà thầy giáo tôi lại hết sức say mê với việc nghiệp trồng fan này. Thầy trung ương sự với chúng tôi, thầy hy vọng làm cô giáo từ lúc học cấp 2. Mỗi lần ngồi nghe giáo viên giảng bài thích lắm. Trông thầy đứng trên bục giảng chững chạc, từ tin với được học tập trò yêu mến, thầy đã nuôi ước mơ từ bỏ đó. Về nhà, thầy bắt tụi em nhỏ ngồi sắp tới hàng ngay lập tức ngắn và thầy giả có tác dụng thầy giáo. Lạ lùng thay, đàn trẻ lại ngồi biết đến say mê. Chần chừ chúng hiểu mấy phần “thầy” giảng tuy nhiên đứa nào mặt mũi cũng ngơ ngẩn, say sưa. Bao gồm khi “thầy” nói kết thúc rồi mà chúng vẫn ngồi xấu thần, lúc đó nên gọi mập chúng bắt đầu như sực tỉnh. Đó là hễ lực trước tiên giúp cho cầu mơ của thầy thành hiện thực.
Con đường mang lại với nghề của thầy cũng lắm gian nan. Chính vì thế mà hiện thời thầy giành cho nghề một tình yêu thật mãnh liệt. Là đàn ông cả trong gia đình có truyền thống cuội nguồn làm chưng sĩ, thầy được bố mẹ định hướng cho thi vào trường đại học Y. Ngay lập tức từ nhỏ, mái ấm gia đình thầy đã mong ước như thế: Thầy vốn học giỏi lại thông minh, nhanh nhẹn nên anh chị em đặt niềm mong muốn rất lớn. Nhưng mà năm lớp 12,
Bất ngờ thầy thông báo với mái ấm gia đình sẽ thi vào Trường cđ Sư phạm, Khoa tiểu học. Đó là 1 trong cú sốc với gia đình, duy nhất là người phụ vương của thầy. Gia đình kịch liệt phản đối đưa ra quyết định của thầy, nhiều khi làm thầy rất cực khổ nhưng chưa có lúc như thế nào thấy dao động. Thấy vững xoàn với quỵết tâm của chính mình và bền chí thuyết phục gần như người. Ngày đi thi cũng là ngày thầy ảm đạm nhất. Không một lời chúc, ko một sự động viên, thầy đi thi chỉ có một mình. Nhìn chúng ban có người thân châm sóc, thây cũng thấy tủi thân. Mà lại lúc kia thầy nghĩ bản thân càng nên cứng rắn và táo bạo mẽ. Rồi khi đỗ thủ khoa, nụ cười của thầy cũng không được trọn vẹn. Mái ấm gia đình thông báo sẽ không trợ cấp cho cho thầy nạp năng lượng học trong tía năm. Thế là một mình thầy lại đề xuất chống đỡ, xoay sở với biết bao nặng nề khăn trong số những năm học tập Cao đẳng. Vừa đi làm thêm vừa đi học, thầy bất chấp khó khăn để dành được ước mơ của chính mình và để chứng minh cho mái ấm gia đình sự gạn lọc của thầy không sai.
…Nhìn cô giáo trẻ của cửa hàng chúng tôi lạc quan, hài hước đứng bên trên bục giảng ít ai rất có thể nghĩ rằng con đường thầy đã đi được thật nhiều năm khi đề xuất vượt sang 1 mình. Nhưng lại giờ đâỵ thầy là 1 trong người thầy cực kỳ thành công. Không những là thầy giáo dạy tốt mà thầy còn được toàn bộ học trò công ty chúng tôi yêu quí. Công ty chúng tôi yêu quí thầy vị con bạn thầy giỏi bụng. Mặc dù còn trẻ nhưng lại trong mắt chúng tôi thầy khôn xiết chững chạc, vững vàng vàng. Thầy nghiêm ngặt trong giờ học nhưng bên cạnh giờ thầy như một bạn khác, sát gũi, thân mật và gần gũi và hài hước. Thỉnh thoảng, thầy soccer với các bạn nam, quan sát lúc đó thầy như trẻ con thơ vậy. Đặc biệt, với vẻ ngoài đẹp trai, cao lớn và hát giỏi nên mỗi một khi đứng trên sân khấụ trình diễn chúng tôi cảm hứng đó không còn là thây nữa mà là 1 trong những nam ca sĩ bao gồm tiếng vẫn phiêu du cùng tình cảm của mình. Ấn tượng tốt nhất là nụ cười của thầy. Thầy cười cợt thật rạng rỡ, quan sát thầy cười fan đang âu sầu cũng thấy vui lây.
Có một đợt thầy ốm. Không thấy thầy đến lớp cả lớp nhốn nháo hẳn lên. Cuối giờ học công ty chúng tôi đến nhà tìm thầy. Thấy công ty chúng tôi đến, thầy xúc động lắm. Thầy hợp tác từng đứa một, rồi duy trì ở lại ăn uống cơm. Bữa cơm mẹ thầy thổi nấu hôm đó thật ngon và nóng cúng. Thầy trò vừa nạp năng lượng vừa thủ thỉ rôm rả. Bên cạnh đó cũng nhờ này mà gia đình gọi hơn ra quyết định của thầy.
Bây giờ thật nặng nề để tra cứu thấy một người con trai Hà thành nào như thầy – thầy giáo dạy dỗ Tiểu học của bọn chúng tôi. Với học tập trò, thầy vừa là thầy giáo nhưng không dừng lại ở đó – thầy còn là một trong những người bạn lớn.
Đề bài: đề cập về một thầy giáo hay là một cô giáo cơ mà em yêu thương quý.
Bài làm:
Trong suốt trong thời hạn tháng học dưới mái trường thích yêu, người mà em kính thích nhất sẽ là cô Thanh. Đó là người đã đem lại cho em phần đông tình cảm cao cả của một người cô giáo đối với học sinh.
Em còn lưu giữ rõ, năm em học tập lớp hai, ngày trước tiên cô Thanh phi vào lớp với tầm vóc rất nhân từ hậu. Cô còn trẻ lắm, dáng vẻ cô thanh mảnh, nhỏ nhắn và rất dễ thương. Cô rất yêu quý học sinh. Ngày nắng cũng giống như ngày mưa, cô chưa bao giờ đi dạy dỗ trễ hoặc nghỉ dạy ngày nào. Cô luôn nữ tính với học sinh nhưng rất nghiêm túc trong giảng dạy. Số đông giờ ra chơi, nếu như có các bạn nào không hiểu biết bài, cô thân thương ở lại lớp giảng mang đến từng bạn. Những bạn nam hay đùa nghịch, phá phách cô nhẹ nhàng nhắc nhở. Cô thường đem những mẩu chuyện vui, hữu dụng để giáo dục chúng em. Chúng ta nào có lỗi cô chỉ khuyên răn răn chứ không hề la mắng. Còn các bạn nào học tập yếu cô luôn luôn quan tâm đặc biệt quan trọng để bạn ấy hiện đại hơn. Chính vì vậy chúng em ai cũng yêu quý cô, coi cô như người bà bầu thứ hai của mình.
Em còn nhớ có một hôm, khi học xong tiết cuối bỗng nhiên em bị sốt, người nóng ran. Cô đã không ngại đường xa chở em về nhà, báo cho mẹ em biết bệnh tình của em. Tiếp nối em nghỉ học mấy ngày để hồi phục do vị sốt hết sức vi. Mặc dù không đến lớp những bữa nào cô cũng mang đến thăm em và phân công chúng ta thay phiên chép bài xích cho em. ở đâu em không hiểu cô đang giảng lại tường tận. Chúng ta nào gồm hoàn cảnh gia đình khó khăn cô cũng góp đỡ, có lúc còn đóng tiền học phí dùm mang lại một các bạn trong lớp có yếu tố hoàn cảnh mồ côi ba bà mẹ ở cùng với bà ngoại. Trong lớp người nào cũng quý thích cô, ngày bên giáo vn chúng em tặng quà đến cô cô chỉ cười cợt bảo: “Món vàng quý nhất với cô đó là hiệu quả học tập thật xuất sắc của những em đó!” Ngoài bài toán dạy kỹ năng và kiến thức ở trường, cô còn dạy cho cái đó em tài năng múa hát, cực kỳ vui.
Giờ đây, tuy đã xa cô tuy thế em vẫn lưu giữ mãi từng nụ cười, ánh mắt, giọng nói êm ả dịu dàng của cô. Cô vẫn truyền cho 1 một tấm lòng nhân hậu, dạy em biết cách yêu yêu mến và cân nhắc mọi người, tin cẩn cuộc đời. Em tự hứa hẹn với lòng đã học thật giỏi để cho cô vui lòng,trở thành bé ngoan, trò xuất sắc và một người có lợi cho xóm hội. Cô là tấm gương sáng sủa để học sinh chúng em noi theo.
Đề bài: kể về một thầy giáo (cô giáo) cơ mà em yêu quý.
Bài làm
Trường em có không ít thầy cô giáo. Từng thầy cô dạy một cỗ môn khác nhau. Em thương mến tất cả những thầy cô nhưng quý độc nhất vô nhị là cô Nga — dạy dỗ môn Ngữ văn.
Cô Nga năm nay bốn mươi bảy tuổi tuy nhiên trông cô vẫn trẻ em trung, xinh đẹp. Tóc cô chỉ nhiều năm tới vai tuy thế được uốn nắn xoăn, rất phù hợp với khuôn phương diện trái xoan với nước domain authority trắng trẻo của cô. Mũi cô cao, với đặc biệt, cô cười siêu tươi.
Ai cũng khen cô bao gồm mắt thẩm mĩ. Những bộ đồ quần áo cô mặc khôn xiết trang nhã, lịch sự, tương xứng với thân hình thuôn thả của cô, trông ko yểu điệu cơ mà rât duyên dáng.
Cô Nga khôn cùng hiền nhưng đôi lúc, cô cũng khá nghiêm xung khắc với những các bạn có thái độ không xuất sắc trong học tập. Cô giảng bài bác rất sinh động, dễ hiểu nên hầu như chúng ta trong lớp mọi học xuất sắc môn của cô. Không tính việc là một giáo viên dạy Văn, cô Nga còn là một phó hiệu trưởng của trường. Cô âu yếm cho học sinh từ bữa tiệc trưa cho tới chỗ để xe… Ngày nào cũng vậy, cô là người về muộn độc nhất vô nhị trường.
Em rất mếm mộ cô Nga. Ngày công ty giáo nước ta 20 tháng 11 đang đến rồi, em cùng các bạn sẽ cố nạm chăm ngoan, học tốt để cô vui lòng.