Đối với các nhà thơ có tương đối nhiều chủ đề chế tạo ra được cảm hứng sáng làm cho họ rất tốt điển hình tốt nhất là tình yêu. Thơ Tình chưa khi nào thôi trí tuệ sáng tạo với đầy đủ khung bậc cảm xúc. Để hiểu thêm về những bài bác thơ hay về tình yêu, hãy tham khảo nội dung bài viết bên bên dưới nhé!
Hàng loạt những bài xích thơ về tình thương đầy cảm xúc lãng mạn, ngọt ngào
Có lẽ cung bậc cảm giác được hạnh phúc, cảm nhận được không ít điều lãng mạn ai cũng trải qua cực kỳ nhiều. Đôi lúc nửa tê của chúng ta còn chưa biết nhiều về những câu thơ, đoạn thơ để mang trọn trái tim chúng ta ấy thì còn mắc cỡ gì mà không gọi qua ngay số đông câu thơ dạt dào cảm giác sau đây nào!
Em mang đến quê anh
Em theo dòng người về cho quê anh
Qua những dòng sông hiền hòa uốn khúc
Qua những tuyến đường bạt nghìn thẳng tắp
Cây trái rực greed color đỏ đá quý nâu
Chân cách ngập chấm dứt ngã rẽ không sâu
Ta nhận ra nhau vỡ lẽ òa màu nắng
Em thẹn thùng anh lâng lâng đỏ mặt
Hai đứa cùng cười nhịp bước tuy nhiên đôi
Tiếng chim xin chào mào ríu rít tinh khôi
Chú chim gáy gù bên trên cành khiêu vũ nhót
Hoa trái trong vườn trĩu mùa trái ngọt
Ngọn gió tiếp thu dịu mát trong nhau
Ta cứ hổ hang ngùng chẳng nói tròn câu
Tay siết tay nhau truyền qua khá ấm
Bữa cơm gia đình ngọt ngào nồng đậm
Hạnh phúc tuyệt đối hoàn hảo hai đứa từng mơ
Kẽo kẹt trưa chiều nhịp võng đong đưa
Ta kể nhau nghe những trời đông giá
Hạnh phúc ý muốn manh mẫu đời ăn năn hả
Trái chín ta nỗ lực anh nhé ! Đừng quên
Mai em về lưu giữ mãi phút thiêng liêng
Nhẫn cưới trao tay vơi đầy kỷ niệm
Bốn góc nhìn nhau… nữ tính tha thiết
Nỗi nhớ đong đầy da diết vào tim.
Bạn đang xem: 50+ bài thơ tình ngọt ngào hay nhất mọi thời đại!
Mơ được yêu em
Chợt một ngày anh dấn ra, em đấy!
Làm tim anh xao xuyến cho bồi hồi
Tự dặn lòng cơn say nắng cơ mà thôi
Sao trăn trở bao tối mơ, hình bóng?
Xa thì nhớ các buổi đầu gặp gỡ gỡ
Nụ mỉm cười em nghiêng vạt nắng chiều hôm
Bờ vai thon, xinh xắn, mắt thánh thiện hòa
Mà trông em sao ghẻ lạnh đến lạ?
Đường em đi anh trải bằng thương nhớ
Và ảo tưởng ngày sánh bước bình thường đôi
Tim mến anh chỉ có một thôi
Đừng mang đến anh mãi ngóng chờ mòn mỏi
Chiều lúc này nắng lại về bên trên lối
Anh 1 mình nhớ dáng nhỏ dại ngày qua
Em như hoa với vị ngọt đậm đà
Anh ước mình là bé ong tìm mật…
Tuyển tập số đông câu thơ xuất xắc về tình yêu ko đọc phí tổn cả đời
Một thoáng yêu đương
Chút nắng gắt đâu tạo nên sự mùa hạ
Một loáng nhìn không phải đã là yêu
Sao tim anh cứ ngập hoàn thành rất lạ
Em là ai, hỡi bóng hình yêu kiều?
Trời nắng đẹp chiều vàng rơi khe khẽ
Lối anh về nghiêng rẽ tóc em bay
Ngược con đường rồi hồn còn mãi mê say
Em chẳng ngóng dẫu hai bạn chung lối
Chiếc áo trắng có làm chi cần tội
Sao vô tình em vò thân lòng tay?
Nhà của anh cũng ngơi nghỉ cuối mặt đường này
Đưa cặp vở anh cố cho đỡ nặng
Anh một gã vẫn yêu niềm cay đắng
Chẳng nỡ nào làm tội trái tim em
Có bỏ ra đâu em lại nói: chẳng thèm!
Để con đường lại nhiều năm thêm mấy đỗi
Anh mong muốn giúp có gì đâu nhưng mà dỗi
Chỉ luôn tiện đường nên han hỏi vậy thôi
Hạt mưa đâu sa ướt đôi mắt em rồi
Nắng lạc con đường tô hồng song má nhỏ
Rồi bóng hình khuất thân lòng phố xá
Bỏ lại anh bâng khuâng biết bao nhiêu
Tia nắng nhỏ tuổi sao rực trời mùa hạ
Một thoáng nhìn mà cũng hóa tình yêu…
Giấc mơ yêu
Mang mang lại em những trải nghiệm tình yêu
Là anh đó ko mĩ miều hoa lá
Anh đem đến những sắc yêu kì lạ
Luôn ngọt ngào vào cả giấc mơ yêu.
Anh mặt em lặng lẽ những sớm chiều
Dù cuộc sống còn bao điều ngang trái
Vui thì ít, buồn đau thì rộng trải
Mặc vào lòng luôn luôn khắc khoải niềm đau.
Anh dịu dàng chắp vá những nát nhàu
Biến cuộc sống thành muôn màu tươi sáng
Đẩy đau khổ lùi vào trong dĩ vãng
Dẫn thuyền tình cập cảng bến bờ yêu.
Để tối đêm cơn mộng mị vơi nhiều
Thay vào đó giấc mơ yêu thương bùng cháy
Nồng nàn quyện mang lại tình yêu rã chảy
Cho qua đi hết thảy những lấm lem.
Anh yêu ơi em vẫn cứ say mèm
Đêm qua vội chưa đã thèm cơn khát
Mùi ân ái vẫn nơi đây ngào ngạt
Trái tim này dào dạt giấc mơ yêu.
Khờ dại
Em cứ thế luôn làm anh khờ dại
Mong lưu giữ hoài mải mê với tình si
Nắng cuối chiều như thế nào đâu kịp suy nghĩ suy
Giây ân ái thầm thì trong tự khắc khoải
Dấu yêu thương ơi vần thơ tình hoang hoải
Anh viết hoài sao mãi chẳng tròn câu
Cuối đông rồi phân tử nắng loại bỏ đi đâu
Để mong muốn nhớ lại nhạt màu muốn nhớ
Anh vẫn biết đời này anh mắc nợ
Nợ ân huệ nợ cả phần nhiều âu lo
Nợ em yêu đa số ngày tháng hẹn hò
Nợ bến vắng đợi con đò xưa cũ
Anh mong mỏi ôm ru em vào giấc ngủ
Để đêm bi thương héo rũ chẳng tàn canh
Để thời gian cũng cảm thấy mong mỏi manh
Bao bé sóng tròng trành bờ biển vắng
Ly cà phê chiều nao sao chát đắng
Anh dở người khờ…Say đắm…Với tình si!
Anh muốn
Anh mong muốn mình thắp lửa trái tim yêu
Để vững vàng lối đi qua điều trăn trở
Đưa em mang đến nơi tận thuộc nỗi nhớ
Cùng hoá thân như gió ao ước mây kề..
Đêm nồng nàn dâng cuộn không còn đam mê
Bỏ sau vớ bao bề bộn lo lắng
Cùng mê man bù cơ hội xa âm thầm lặng
Cuốn nồng nàn trao phút chốc thương yêu..
Tình bọn họ dâng vút tựa cánh diều
Như lúc bé dại thấy chiều vui cam kết ức
Mặc gió thổi chẳng màng tua dây đứt
Mắt ngời theo … tay vực phong vân vờn...
Anh ý muốn mình có khoảng cách gần hơn
Khi đêm xuống không chấp chới canh giấc
Mọi cảm xúc bên nhau luôn luôn là thật
Trao hương tình ngây ngất để hồn phiêu…
Men say ái tình
Nụ hôn ân ái ngọt ngào
Phút giây hạnh phúc gửi trao mặn mà
Dâng trào cảm xúc thăng hoa
Men nồng ái đượm đậm đà hương yêu.
Bờ môi xinh đẹp mỹ miều
Khiến anh lạc bước phiêu diêu thuộc nàng
Tim lòng rộn rực xốn xang
Ru hồn phiêu lãng thiên đường mộng mơ.
Khát khao thỏa nỗi chờ chờ
Cùng nhau ta dệt sợi tơ chỉ hồng
Để rồi thỏa cầu vẹn mong
Nghĩa tình đằm thắm ấm nồng tất cả nhau.
Ông Tơ vẫn bắc nhịp cầu
Lại thêm bà Nguyệt đưa câu ái tình
Em là cô bé đẹp xinh
Anh con trai trai lịch bọn chúng mình nên duyên.
Từ đây bến đã có thuyền
Đôi ta hạnh phúc khắc thương hiệu thiệp hồng
Cho cho dù bão táp mưa giông
Hay mặt đường rẽ ngoặt vững vàng lòng bước đi.
Sớm hôm bình thường một lối về
Buồn vui cay đắng sớt phân tách ta cùng
Suốt đời son fe thủy chung
Tình nghĩa vk chồng… niềm hạnh phúc bền lâu
Dấu yêu ơi
Dấu yêu thương ơi ! tiếng rỉ tai anh gọi
Trót yêu thương rồi tuy thế chẳng nói ra đâu
Biết nhì ta chưa hẳn mối tình đầu
Lòng ước mong muốn tình cuối sâu trọn kiếp
Dấu yêu thương ơi ! chỉ mong tình tha thiết
Cứ dịu dàng êm ả mải miết cùng với thời gian
Cứ phiêu du đẹp mắt tựa áng mây ngàn
Như biển khơi khơi ngập tràn con sóng vỗ
Dấu yêu ơi ! gồm hề gì phương pháp trở
Vẫn lặng lẽ ấp ủ hầu hết niềm mơ
Vẫn mê mệt ngày tháng vẫn hóng chờ
Giấu trong lòng một tình thơ ấm áp
Dấu yêu thương ơi ! có mừi hương ngào ngạt
Của thiên mặt đường tình dịu mát nhẹ đưa
Nói từng nào cũng chỉ thấy dư thừa
Lặng thì thầm thôi…hơn ngày xuân rạo rực
Dấu yêu ơi ! những đêm lâu năm thao thức
Thả hồn theo một tình khúc đắm say
Ngỡ nhị ta chỉ chiếm trọn thế gian này
Dấu yêu thương ơi ! gồm vòng tay. …mong xiết.
Cảm ơn đời
Cảm ơn đời sở hữu anh đến bên em
Cho em thấy được lắng đọng hạnh phúc
Được mặt anh trong từng giờ từng phút
Tim rộn ràng tấp nập theo tiếng call tình yêu
Chút lưu giữ nhung em giữ hộ gắm bao điều
Những lời hứa hẹn cho ái tình trọn vẹn
Tỏa hương sắc thuộc bao lời ước hẹn
Khi xa rồi lòng trống vắng mênh mông
Đã yêu rồi anh có nhận ra không
Một nỗi nhớ cảm giác cồn cào dâng vào dạ
Khúc tình mộng sẽ ngân lên rộn rã
Để lưu giữ hoài vòng tay nóng đê mê
Bao dịu dàng từng tối cứ hiện về
Cứ âm thầm lặng lẽ theo em vào giấc ngủ
Làn môi thắm vẫn còn luôn ấp ủ
Nụ hôn nồng cơ mà anh đã từng có lần trao.
Tình yêu trong mơ
Anh mơ mình đi vào giấc mơ em
Để không hề phải hờn ganh giận dỗi
Với tình địch trong giấc mơ buổi tối
Giấc mơ ngọt ngào còn mỗi mình anh
Anh dắt em đi trong bao la tươi xanh
Hoa anh đào như tranh ảnh huyền thoại
Anh gửi em trở lại thời nhỏ gái
Có hoa vàng bao gồm cây trái xum xuê
Nụ hôn yêu thích với các lời thề
Mình luôn bên nhau say mê đắm đuối
Lúc lên đồi lúc ta mặt bờ suối
Thật nồng thắm nhớ dòng tuổi hai mươi
Ta tươi tắn đầy ắp hầu hết tiếng cười
Như trái anh đào đỏ tươi anh hái
Trao mang lại em anh vẫn còn đấy nhớ mãi
Anh nói đùa đấy là trái tình yêu
Em còn nhớ mùa thu những buổi chiều
Tiếng chuông nhà thời thánh cô liêu đổ nhịp
Mình xin chúa đến yêu nhau vạn kiếp
Hết buổi ngày mình yêu thương tiếp vào mơ.
Tập thơ tương xứng tâm trạng cho phần nhiều cuộc tình đối kháng phương
Yêu đối kháng phương thật sự là cảm giác không ai ước muốn cả, dẫu vậy làm sao rất có thể ngăn cản trở được con tim khi đang quá yêu bạn kia. Yêu thương mà thiết yếu nói, cần yếu ở gần, chẳng thể đon đả và ghen tuông, hờn giận. Size bậc xúc cảm của những tình ái yêu solo phương luôn luôn làm đến ta nên nghẹn ngào qua số đông câu thơ, vần điệu được diễn tả qua tuyển chọn tập những bài bác thơ tốt nhất dành riêng cho những ai đang yêu thương đơn phương đấy nhé!
Yêu thầm
Anh vô cùng nhớ cùng yêu em nhiều lắm
Nhưng ngại cơ mà đâu bao gồm dám nói ra
Sợ có tác dụng phiền tác động đến bạn ta
Thôi lặng lẽ mình từ yêu âm thầm vậy
Ngày qua ngày nhưng mà lòng buồn thế đấy
Nhìn tín đồ ta rồi thầm lưu giữ trộm yêu
Một chút thôi đâu dám cầu mơ nhiều
Yêu âm thầm một tình ái trong mộng
Mới gặp gỡ em cơ mà trái tim rung động
Người yêu thì thầm hỏi tất cả tội ko em?
Mối tình câm đầy chiêm bao khát thèm
Dù biết trước cấp thiết thành khát vọng
Tôi yêu em buộc phải suốt ngày mơ mộng
Mãi tầm thường tình mà không thích yêu ai !
Đời mù mịt đâu tất cả thấy tương lai
Cứ như thế một mối tình dại dột
Ngọn lửa tình vẫn ngày tối thiêu đốt
Trái tim tôi sẽ yêu thừa mất rồi
Dẫu biết rằng tình chẳng thể tầm thường đôi
Trót yêu em tình ái si tuyệt vọng!
Em nhớ anh
Hoàng hôn xuống form trời im đìu hiu
Em nhớ anh thơ thẩn thân chiều tàn
Con phố bi quan em lẻ bóng lang thang
Càng cầm quên sao lòng càng nhung nhớ.
Em lưu giữ anh trong người cồn cào trong nhịp thở
Hỡi người thương tiếng anh ở chỗ đâu
Em nghịch vơi đứng thân vạn nẻo sầu
Yêu solo phương bao đêm thâu è trọc.
Em nhớ anh… nhiều lần em nhảy khóc
Tự hỏi lòng sao quá dại yêu anh
Đơn phương đưa ra cho tim tan vỡ tan tành
Còn đâu mộng một ngày thành đôi lứa.
Em nhớ anh… kia tái thân chiều mưa
Không thể quên kỉ niệm xưa bản thân có
Mưa tí tách nghẹn ngào hai con mắt đỏ
Lệ cay xè nhung nhớ kia không nguôi.
Em lưu giữ anh trong lặng lẽ âm thầm ngậm ngùi
Lê bước bi hùng thiu thủi thân trời Đông
Yêu đối kháng phương nghe tung nát cõi lòng
Dù đớn đau cơ mà tình là mãi mãi.
Em lưu giữ anh cùng với bao ngày trống trải
Nhớ đông đảo dòng tin nhắn ấy từng ngày
Dù ta mãi chẳng bao gồm duyên chạm mặt lại
Vẫn nguyện mong anh vị trí ấy bình an.
Tình đối chọi phương
Anh không hề trở lại bến ngày xưa
Hàng cây cũng bắt đầu vừa đá quý hết lá
Sầu nón nghiêng về đà cơn gió đã
Bay xuống lên nên rách cả bên vành.
Mỗi chiều về thấp thỏm nhớ đợi anh
Rồi bái thẩn dỗ dành riêng đôi chân bước
Bèo cứ theo làn nước trôi lần lượt
Buồn lệ tuôn đôi mắt ướt đẫm nhạt nhòa.
Em đâu ngờ… tôi đã quá thiết tha
Trao nhờ cất hộ nhớ mặn mà về phương ấy
Tình yêu em luôn luôn đong đầy đến vậy
Chỉ đối kháng phương anh đâu phát hiện nào.
Chiếc lá đá quý đang hòn đảo lộn bên trên cao
Con đò cũng gặm sào neo bến vắng
Phía trời xa vầng Trăng xưa sắp lặn
Còn bản thân em ngồi xẻn lẻn trông chờ.
Nỗi nhớ
Tự thuở ấy mình không còn nhau nữa
Nên xuân quý phái thôi thấp thỏm chờ chờ
Đường tôi cách đã nhuốm color cô quạnh
Những đêm dài… xuân gõ nhịp trong thơ
Tôi cứ tưởng tình yêu là nỗi nhớ
Sao tối về cứ ráng lại bi thảm tênh?
Không hò hứa cũng quên rồi xao động
Chỉ vui hoài mớ lưu niệm mông mênh…
Xa biền biệt tháng ngày ngóng ngoảnh lại
Vắng bạn chờ cũng chẳng kẻ chờ mong
Mây bí mật lối, chiều buông không đổ bóng,
Vẫn xôn xang hoàng hôn tím vào lòng…
Khói rã rượi ven trời xoai xoải gió
Tơ xuân xinh bạc bẽo trắng vóc giêng gầy
Nửa hồn tôi tràn trề hình láng cũ,
Ở vị trí này, dĩ nhiên thiếu 1 bàn tay…
Chờ người nơi ấy
Em vẫn hóng anh nơi ấy xa xôi.
Có về không? Nói em còn hy vọng.
Đừng để em ngày ngày luôn trông ngóng.
Anh không về để em hóng hoài công.
Chiều dần dần buông em chú ý về phía biển.
Nơi xa mù anh đạt được bình yên?
Tình bọn chúng mình sao cứ mãi ngủ yên
Không trở giấc mang lại ta thành duyên nợ?
Lạnh lắm rồi lúc em vẫn bơ vơ.
Chiếc áo mỏng tanh đâu có tác dụng em đủ ấm.
Anh vô trọng tâm nên bao gồm nào gọi thấu?
Có một fan vẫn thầm yên yêu anh.
Vẫn xung khắc khoải giữa những ngày cô quạnh.
Khát khao các vòng tay ấy anh trao.
Có mến nhau xin chớ để khổ sầu.
Đừng để em mong ngóng anh yêu thương dấu!
Tình đơn phương
Họ nắm tay nhau dưới ánh đèn
Đi trên con phố đã thân quen
Tôi quan sát họ cách lòng buồn rượi
Thế giới chỉ còn màu white đen
Họ bước với mọi người trong nhà không lưu giữ tôi
Ôi cô gái bé dại về đi thôi
Lời yêu không nói với người ấy
Giờ họ, coi kìa, khôn xiết đẹp đôi!
Tôi cất nỗi ai oán vào phía trong
Không mang lại ai thấy bão vào lòng
Khi đi bên họ tôi mỉm cười nói
Khi ở 1 mình tôi khóc không
Một người là bạn, một fan yêu
Hai người họ rất đẹp biết bao nhiêu
Lời yêu chưa nói, thôi câm lặng
Tôi bước lang thang dưới bóng chiều…
Đâu hẳn là dang dở
Có thời gian gần cũng có những lúc xa xôi
Bởi ở bên cạnh vẫn như bạn xa lạ
Nỗi nhớ nào để cho lòng bi hùng bã
Khi chẳng còn rất nhiều thứ đã từng mong
Ai sổ lồng..tựa chim sáo quý phái sông
Ai đắng cay niềm mơ ước hồng tan vỡ
Trách ai phía trên khi đời duyên chẳng nợ
Để canh tàn không tròn giấc mộng trơ
Ngày yêu thương nhau nào hiểu rằng chữ ngờ
Ở tương lai là bờ bến vô định
Ai biệt ly mà lại không lần bịn rịn
Không xót xa rồi nghèn nghẹn chạnh lòng
Mơ thật nhiều rồi toàn bộ bằng không
Thì sao khỏi chất ông xã bao nỗi nhớ
Tình vỡ vạc tan đâu hẳn đời dang dở
Những giọt sầu nức nở tránh khỏi sao?
Tình cũ quý phái trang
Em cung cấp thông tin vui, cớ sao buồn?
Miệng mỉm cười buốt giá bán lệ âm thầm tuôn
Đò đã sang ngang, em – người ấy
Tủi thân bến vắng ngắt gió dịu luồn
Đến mọi hoàng hôn nhạt nắng và nóng vàng
Mấy ngày màu tím bóng chiều loang
Tôi đợi fan xưa, bóng gió quá!
Mây sầu cảm giác cõi tình hoang
Chạnh lòng cô lẻ độ thu rơi
Tìm em ngơ ngẩn tứ phương trời
Người chắc lãnh đạm vui tình mới
Chẳng biết vị trí này mưa mưa rơi
Tôi nhớ vết mờ do bụi tình vương vãi ngày trước
Em ngồi tính chuyện của mai sau
Như cánh hồng phai mặt dòng nước
Thấm thoắt thời hạn đã vụt mau
Nhớ xuyên đêm đông trời buốt lạnh
Quạnh quẽ đêm rơi ánh nguyệt tà
Em ngồi im lặng nghe tôi kể
Những chuyện trong đời sẽ trôi qua
Thôi hết rồi sao, nỡ thiệt sao?
Tôi đâu tất cả ngờ chuyện đúng theo tan
Giờ nghe tin ấy tim nhức nhói
Khói thuốc trộn sương nhuộm lệ tràn
Tôi vẫn kiếm tìm em trong áng thơ
Viết về dòng thuở đang mộng mơ
Dẫu em phổ biến bước bên tín đồ ấy
Tôi vẫn khu vực đây một kẻ khờ
Tôi vẫn kiếm tìm em, vẫn trông chờ
Vẫn tìm kiếm yêu dấu, vẫn đần ngơ
Những buổi tối trăng mờ nghe đêm rớt
Tôi biết tình em vẫn hững hờ…
Chờ đợi
Một buổi hoa tàn theo lá bay
Tôi ghé về đây góc phố này
Năm tháng ướm màu trên sắc đẹp cỏ
Nỗi niềm theo gió hát tìm mây
Chắc cũng thọ rồi từ bỏ độ ấy
Cô chẳng về phía trên với vấn vương?
Không dành cho nhau lời sau cuối,
Có đưa ra cô hỡi chuyện đời thường
Tôi đã dặn lòng không trở lại
Tự thuở phân kỳ khóc biệt ly
Gặp nhau không lẽ… bi ai thinh lặng,
Rồi lại bâng khuâng, nói năng gì?
Con đường lẻ tẻ chờ rêu phủ
Góc phố phong xanh chẳng ngỏ lời
Hồn tôi lạc thân ngàn con sóng
Chiều tan âm thầm giọt tối rơi
Dẫu sẽ dặn lòng không nhớ nữa
Cho tình hoàn toản một niềm mơ
Nhưng sao kỳ lạ quá? Tôi ai oán thế,
Chẳng biết ngóng ai cứ hóng chờ…
Tuyển tập các bài thơ tình cảm chứa đựng cảm hứng buồn bã, phân chia xa
Trong tình thân giận hờn, cự cãi là điều đôi bạn nào cũng bắt buộc trải qua không nhiều nhiều. Những cảm xúc trong thời điểm đấy quả thật khiến cho người đang sinh sống trong tình cảm như ao ước gục ngã, mất đi tinh thần và nụ cười trong cuộc sống. Bên dưới đây cũng trở thành là những bài bác thơ chứa đựng rất nhiều cảm hứng mà chúng ta nên tìm hiểu thêm qua.
Lời cuối cho anh
Nói cầm cố nào cũng khiến trái tim đau
Thôi cứ cố chia tay nhau lặng lẽ
Kỷ niệm xưa hãy quên đi người nhé
Yêu thương như thế nào rồi cũng trở nên nguôi ngoai
Tình đôi mình chẳng thể bao gồm ngày mai
Mong gì nữa chuyện sau này hạnh phúc
Nói thế nào cũng không sao thuyết phục
Tranh luận rồi lại rấm rứt được thua
Cắt nghĩa thế nào thì cũng nhận đem xót chua
Tổn mến nhau liệu bao gồm vừa trọng điểm ý
Trót vấn vương đừng làm cho nhau khó khăn nghĩ
Nhận được gì hay cũng chỉ đắng cay?
Chẳng còn điều gì thôi cứ nỗ lực chia tay
Thứ hạnh phúc đi vay thì nên trả
Kể từ trên đây mình thành tín đồ xa lạ
Bước ngược đường đề xuất hóa những người dưng!
Đắp chiêu mộ cuộc tình
Hôm ni là ngày giỗ cuộc tình mình
Anh trở lại viếng thăm nấm mồ chôn kỷ niệm
Con mặt đường yêu vẫn tràn ngập hoa tím
Chợt rưng rưng khơi dậy chuyện của lòng…
Ở khu vực ấy em niềm hạnh phúc lắm không
Có còn nhớ ngày nay chiều năm cũ
Mình tán tỉnh và hẹn hò dưới hàng cây lá đổ
Nói muôn đời yêu mãi gồm nhau thôi…
Định mệnh không cho hai đứa thành đôi
Mình chia ly một chiều mưa tầm tã
Rồi em trở về phương trời xứ lạ
Anh héo sầu như cái lá cô đơn…
Em ra đi mang nửa mảnh trung khu hồn
Anh ở lại một nửa hồn tung vỡ
Trách Cao Xanh cấm đoán mình duyên nợ
Lụy è cổ ai gieo cảnh cầm cố nhân sầu…
Em gồm nhớ ngày giỗ cuộc tình nhau
Thắp trọng tâm nhang khơi lệ lòng giây phút
Rồi ca bài ngày xưa ta vẫn hát
Để call về tiễn biệt thứ sẽ qua…
Khúc trường đoản cú tình
Từ độ em đi nắng nóng cũng buồn
Mi tình luôn ướt nhạt nhòa sương
Có khi một mình cười nhức khổ
Người tưởng kẻ điên ở mặt đường…
Bàn tay năm ngón mộng còn đan
Chợt thấy lẻ loi đến ngỡ ngàng
Hồn không vẽ nổi hình dung cũ
Nên nhớ trong tim đã dần tàn…
Con đường kỷ niệm vẫn quanh co
Nay cứ ở im mong muốn đợi chờ
Chẳng biết người đi mùa thu ấy
Sẽ về bên không…hay hững hờ…
Trước ngõ sản phẩm cây tím bông rồi
Người còn đứt quãng mãi xa xôi
Phải thêm bao nhiêu tình xuân lại
Thì tim new nở đóa hoa cười…
Bàn chân mong mỏi bước ngập xong xuôi buông
Để xóa ưu tứ mộng vô thường
Nhưng mỗi đêm về nghe mưa khóc
Còn hoài domain authority diết nặng vai trung phong hồn…
Đông về lành giá gió heo may
Chở nỗi niềm thương mang lại nơi này
Kìa ai khoác cả mùa nhung nhớ
Qua cánh đồng yêu dáng vẻ hao gầy…
Có một kẻ điên đứng có tác dụng thơ
Nhặt lá xoàn rơi lúc đưa mùa
Xếp lên loại chữ nghìn năm đợi
Cố nhân nẻo ấy đẹp mắt lòng chưa?
Hoài niệm buồn
Em vẫn biết bọn chúng mình ko duyên nợ
Đêm trăng tàn dang dở cuộc tình đau
Mộng ngày xưa như nước chảy qua cầu
Cơn Sóng duy trì vùi cát sâu đáy biển
Lòng nhức nhói lệ rơi chiều gửi tiễn
Kỉ niệm bi quan từng chuyện cũ trôi qua
Dẫu trong tâm hình bóng ấy chưa nhòa
Gạt nước đôi mắt tháng ngày qua cay đắng
Anh làm sao biết ân nghĩa em sâu nặng
Bởi em bi thiết chỉ thinh lặng mà thôi
Tự dối lòng trái tim hóa mồ côi
Rồi gục ngã giữa đôi dòng lệ đổ
Em lê bước chân buồn về cuối phố
Cành hoa đá quý mấy độ sẽ tàn bông
Con con đường xưa bia đá bao phủ rêu phong
Mưa rơi rớt nghe lòng đau tan vỡ
Thầm an ủi thôi từ đây đừng nhớ
Gửi u buồn hoang hoải cùng với vần thơ
Bước qua nhau bên trên lối nhỏ tình cờ
Đành thinh lặng đậy giọt sầu ly biệt.
Mãi hóng em về
Một mùa nữa qua rồi em nhỉ
Anh vẫn còn lưu ý đến về nhau
Giữ mang đến kỷ niệm đơm màu
Để rồi bỗng dưng thấy nỗi đau vô vàn
Hồi cam kết ức miên man lòng dạ
Thấu mảnh tình láng ngả thê lương
Từ ni sống kiếp đoạn trường
Máu tim nhoà nhạt đối chọi phương một đời
Anh đang khóc chơi vơi phiền muộn
Người bước đi biệt chốn chỗ nào
Những lời nguyện cầu năm nao
Khi đôi mắt lệ trào em gồm hay không?
Cõi phiêu bồng duyên tình tan biến
Cạn mùa thu gió quấn thân gầy
Một trời buốt lạnh bủa vây
Người ra đi vắng,tháng ngày mãi trông.
Đêm trăng định mệnh
răng tròn tuổi, tình thơ dềnh dang dại.
Trót yêu thương người rụt rè nói ra.
Khi fan đội nón đi xa.
Ta ngồi nuối tiếc nuối đò sang một lần.
Mãi vướng víu tần ngần ngớ ngẩn.
Để hôm rày luẩn quẩn đợi trông.
Người về phía cuối trời đông.
Xem thêm: Kinh Nghiệm Mua Chung Cư Trả Góp Tại Hà Nội : Những Sai Lầm “Để Đời” Cần Tránh
Còn ta ngồi lại hết hy vọng lại chờ.
Lòng xung khắc khoải vẩn vơ nỗi nhớ.
Đã xa rồi một thuở bữa xưa.
Còn ai để tiếp để đưa.
Còn ai ngang lối buổi trưa học về.
Chìm quên lãng đắm say nào dễ.
Tim khép hờ ngóng để hoài mong.
Người đi tất cả nhớ ta không?
Còn ta mãi cứ chạnh lòng đợi trông.
Nhớ về cuộc tình
Đợi người uống cạn ánh lửa
Là ta ăn cắp bóng đêm
Chia nhau gai tóc thừa lứa
Lắng mưa rụng bên dưới chân mình
Có chi xung quanh cuộc hành trình
Hết thu vẫn qua đông mỗi
Có gì đôi môi yên ổn thinh
Hơi thở mọc lên đá sỏi
Vòng xoay luân hồi sáng, tối
Cõi đâu lựa chọn đứng nhớ nhà?
Có đám mây như trăn trối
Người chớ khóc ngùi, kẻo ta …
Chiếc lá thận trọng tìm cội
Ta gàn ngồi đếm đánh hà
Chỉ mến câu thơ trơ trụi
Thất tình ngay trong khi oa oa
Tình buồn
Cuộc tình vừa khép lại
Những hương thơm lửa bố sinh
Ta về nâng cỏ dại
Lên môi khô thêm ngần
Bao người đi ngang đó
Ướt lốt chân ngàn sương
Trái đau thương chín đỏ
Trong ngực đập như chừng
Ta còn vầng bổi hổi
Trăng câm và người im
Chỉ cầu mình là khói
Vương gót ngày vô biên
Chỉ ước mình là cây
Đợi vai bạn rụng lá
Hay ngụ ngôn làn mây
Về tóc em ngủ lạ
Bỏ ta mai, cả gió
Bỏ ta mai, cả mưa
Tìm căn nhà không cửa
Chiều đứng gõ, như vừa…
Anh xa em
Anh xa em, một mùa thi mến nhớ
Mùa lá bay quay lại đã xa rồi
Mái trường cũ nhưng tìm em đâu nữa
Chỉ đường về anh thấy quá xa xôi.
Anh bước thầm hồn nghe tiếng thu rơi
Con đường bé dại tả tơi ngàn xác lá
Lối quen này chiều nay sao xa lạ
Không nắng vàng mà lại vàng úa tàn phai
Anh ghi nhớ em… bạn dưng không gặp gỡ nữa
Nhớ mùa thi bảy bữa học phổ biến thầy
Lối em về nắng nóng cuối hạ đắm say
Tuổi mười bảy trước tiên anh biết nhớ
Anh yêu thương em cũng trong thời điểm thi đó
Mùa thi qua em bước đi xa
Anh trở lại, mình không hề tái ngộ
Xác thu vàng phần nhiều kỉ niệm ngày qua.
Em! Đã thọ sao không về viếng thăm lớp?
Hay em quên lối bé dại nắng hạ rồi?
Quên lớp bé dại nhà thầy chiều mưa dột
Quên cả con đường hai đứa tầm thường đôi?
Đường đi gần nhưng mà tình đã xa xôi
Đường trở lại ban đầu xa nhẹ vợi
Trên lối thu vàng, mùa thi vẫn đợi
Lá rơi đầy,nên chẳng thấy bước đi em
Nhặt xác thu anh gói tình khờ dại
Xếp vào miền ký ức thẳm trong tim
Bụi thời gian phủ nhạt láng hình em
Làm sao nhằm phai mờ mùa thi đó?
Nỗi nhớ mang tên em
Gió giá đầu mùa, xao xuyến nỗi nhớ
Nỗi ghi nhớ em, nỗi ghi nhớ một chiều mơ
Nỗi lưu giữ bơ vơ, hoàng hôn nhuộm đỏ
Bóng em ngồi, yên lẽ, mặt hồ xa
Gió lạnh về, đong đầy đa số ngày qua
Một chút bâng khuâng, của khúc tình ca
Anh lưu giữ mãi, bài bác thơ em sẽ viết
Em ghi nhớ anh, một chút, được không anh?
Sẽ chẳng thể, đánh thức trái tim em
Bằng nỗi nhớ, dù mỏng manh manh như thế
Nhưng anh biết, ý thức anh có thể
Đợi chờ em, là niềm hạnh phúc của anh
Sẽ chẳng thể, biến bộ phim mình xem
Thành giấc mơ, anh với em ngày tới
Nỗi lưu giữ chiều ko em, sao chới với
Sao ắp đầy, những nỗi nhớ không tên
Hoàng hôn xuống cho lòng em bi ai thẳm
Hạnh phúc như thế nào sao mãi vẫn xa xăm
Gió vẫn thổi vào hồn em rét buốt
Mưa trung khu hồn làm cho lệ mãi tuôn rơi
Em vẫn biết cuộc đời là bể khổ
Mải mê tìm tia hạnh phúc mong manh
Đường em đi đo đắn anh bao gồm đợi?
Nắm tay em tiếp cận cuối nhỏ đường!
Có thể em không thuộc anh tầm thường bước
Nhưng xin nhớ là hết đáng nhớ xưa
Vì em biết trong mẫu đời tấp nập
Vẫn rất yêu cầu hơi ấm 1 bàn tay
Lá vẫn bay trong buổi chiều gió lộng
Lướt đôi mắt tìm trong tầm trống hỏng không
Em hy vọng lắm niềm vui anh sống đó
Cho vai trung phong hồn em vơi bớt đối kháng côi…
Đã qua rồi
Đã qua rồi thời thơ ngây vụng dại
Tuổi học tập trò chẳng đượm chút ưu tư
Nhặt phượng hồng ép vào hồ hết trang thư
Trao tập vở chép nhau loại lưu bút
Đã qua rồi hầu hết xuyến xao từng phút
Đợi một tín đồ mà trong dạ thì thầm thương
Rồi theo sau trên suốt cả quãng đường
Chỉ có thế cơ mà thấy sao đẹp quá!
Đã qua rồi những ánh sáng của đèn phố xá
Của một thời mà nhị đứa yêu nhau
Ngước quan sát trời mộng mơ với nghìn sao
Đời đẹp quá , tình yêu là mãi mãi
Đã qua rồi cuộc tình đầy lốt ái
Những ngày yêu nhị đứa nguyện mặt nhau
Có còn chăng là rất nhiều nỗi đớn đau
Ôi đau xót , sao chiếc đời nghiệt ngã
Đã qua rồi không còn điều gì khác nữa cả
Khi hai bạn đã hai bổ chia ly
Có nuối tiếc thương cũng không biết nói gì
Nén cay đắng , mà lại cõi lòng băng giá
Đã qua rồi hãy xem như xa lạ
Chỉ vô tình mình gặp mặt gỡ loáng qua
Đã qua rồi đều mộng ước bay xa
Trong nuối tiếc nuối – tìm thương về kỷ niệm
Bức tường
Bức tường nào ngăn cách giữa nhị ta
Chẳng tất cả đâu em, là trên anh hết đó
Để giờ đây chuyện tình tựa là gió
Đã qua rồi chẳng lưu giữ được đâu
Để hiện giờ mình mãi giải pháp xa nhau
Anh new nhớ, new thương và tiếc nuối
Thì thôi đành để một lần sau cuối
Nhớ về bạn anh ghép chữ thành thơ.
Hãy coi chuyện bọn chúng mình tựa giấc mơ
Hãy mỉm mỉm cười khi vẫn là dĩ vãng
Và nhắm đến một tương lai tươi sáng
Chuyện bọn chúng mình chớ vương vấn làm cho chi.
Giọt lệ nào ứ đọng dưới gần như hàng mi
Có phù hợp là giọt tình đau khổ
Tình càng sầu, càng mang nhiều trắc trở
Càng trân trọng hạnh phúc phải không em?
Hãy kiên trì, rồi có những lúc sẽ quên
Anh nguyện ước em suốt thời gian sống hạnh phúc
Chuyện chúng mình rồi vẫn thành cam kết ức
Làm một trong những phần cuộc sống của riêng anh.
Những bài bác thơ nói về tình yêu thương chế đầy vui nhộn bạn bắt buộc tham khảo
Bên cạnh đông đảo cung bậc cảm hứng như lãng mạn, giận dỗi hay niềm hạnh phúc của các cặp đôi yêu nhau thì vẫn có nhiều những bài thơ ngắn rất hài hước nói về chuyện tình cảm của các cặp đôi. Họ sẽ cùng mọi người trong nhà tìm phát âm qua những bài xích thơ hài hước ngay dưới đây nhá!
Khi xưa bé xíu nói yêu anh
Anh chê bé nhỏ dại bé chẳng biết gì
Bây giờ bé bỏng đã dậy thì
Anh khen bé đẹp, bé bỏng chê anh già.
Tình yêu thương như thể rút thăm.
Rút trúng thì sướng, rút nhầm thì đau.
Tình yêu như thể đi câu,
Anh như thế nào chai mặt ngồi lâu new tài.
Tình yêu như thể quan tài,
Mới loanh quanh ở bên ngoài đã run.
Tình yêu như thể dây thun,
Lúc teo lúc giãn cơ hội thì đứt ngay.
Tình yêu như thể fan say,
Lúc nào cũng tưởng đang cất cánh trên trời.
Tình yêu thương như thể điểm mười,
Có học cho hết cả đời vẫn mong.
Tình yêu thương như thể đuôi công,
Trông thì đẹp đấy tuy thế không ra gì.
Tình yêu thương như thể bánh mì,
Tây ta đều thích cũng chính vì nó ngon!
Tình yêu như thể thỏi son,
Sinh ra chỉ để gia công mòn mẫu môi.
Đêm tình giỡn với trăng non
Em ngoan như thuở new còn white trong
Hương trinh thoáng má hồng
Em đang e ấp tựa nhành hoa quỳnh
Miệng cười chúm chím thiệt xinh
Gặp em đã khiến tim mình ngẩn ngơ
Suốt ngày ra mộng vào mơ
Nhớ em nên cứ thẫn thờ cầu ao
Nhưng không biết đến khi nào
Thoả lòng anh đầy đủ khát khao ngớ ngẩn khờ
Đành tâm viết mấy câu thơ
Đếm từng ngày tháng anh chờ đợi em
Trăng khuya giờ đồng hồ cũng buông rèm
Anh đã thao thức ghi nhớ em thiệt nhiều
Gọi thầm nhì tiếng em yêu
Để mang lại vơi sút những điều ước mong
Được hôn song má em hồng
Ôm em thiệt chặt vào lòng của anh.
Anh khóc vị dòng đời đẩy đưa
Anh bi ai anh đứng bên dưới cơn mưa
Người ta cứ hỏi ” Sao bi thiết thế ?”
Có lẽ nhân duyên đang trêu ghẹo đùa
Nhắc lại chuyện xưa anh thốt nhiên khóc
Nỗi buồn ngày ấy đang đi chưa ?
Sao anh cứ mãi bi tráng vô vọng ?
Thôi chũm quên đi cảm tình thừa.
Nước mắt rơi khi màn tối vừa đến
Nhớ 1 tín đồ không call được thành tên
Cay đắng lòng, giận mình sao thừa ngốc
Đợi hóng hoài giờ dìm lại nỗi đau.
Vợ là nhất toàn bộ vì vợ
Chửi vợ là ca hát.
Tát bà xã là thể thao.
Đạp vợ xuống ao là đề cao tinh thần bơi lội.
Bây tiếng mận mới hỏi đào .
Vườn hồng đã bao gồm ma như thế nào vào chưa .
Mận hỏi thì đào xin thưa .
Vườn hồng gồm chó ….. Đố thân phụ ai vào.
Thương em vô giá chỉ quá chừng
Trèo truông quên mệt mỏi ngậm gừng quên cay
Nhác trông thấy bóng em đây
Ăn chín lạng hạt ớt ngọt ngay như đường.
Chuyện tình yêu của tôi có ai hiểu.
Một nỗi buồn và cả vạn đau thương.
Và giờ phía trên cảm giác rất bình thường.
Ai biết được trái tim tôi chảy máu.
Lòng tôi đau khi cảm xúc trào về.
Rồi tôi hiểu trái tim không lành hẳn.
Nó sẽ gỉ máu qua ngày, tháng, năm.
Tôi hiểu được chẳng thuốc nào chữa khỏi.
Cái bệnh này sẽ treo bám đời tôi.
Và giờ phía trên ngồi trong căn phòng tối.
Nhắc đến người rồi nhớ để mà quên.
Trên trời hàng chục ngàn ngôi sao
Sao anh chiếu hạng là sao lừa tình
Thế gian có vạn bóng hình
Làm sao anh đề nghị chung tình với em.
Bao năm qua tôi đi tìm kiếm bài toán
Chứng minh về định lý của tình yêu
Giả thiết cho: yêu quý nhớ vô cùng nhiều
Và kết luận: tôi yêu fan nhiều lắm
Tôi sử dụng cách chứng tỏ phản chứng
Giả sử rằng:”Tôi đâu tất cả yêu em”
Đâu bồi hồi và nhung nhớ từng đêm
Đâu bồn chồn khi thấy em mỉm cười nói
Đâu ganh tức với bực mình dữ dội
Khi thấy nang truyện trò với tín đồ ta
Và chẳng băn khoăn như một cậu nhỏ xíu già
Nghĩ về tương lai, lưu giữ về vượt khứ
Đâu bi thương khổ lúc “chia tay” hai chữ
Nàng thốt ra trong một buổi chiều sầu
Nhưng đều điều đưa sử gồm thật đâu
Tôi vẫn nhớ, vẫn mến …và tất cả
Bỗng phân biệt một điều thiệt lạ
Từ khi nào định lý được chứng minh.
Nếu 1 Mai Em quăng quật Theo Thằng Khác
Anh Cũng bi đát Nhưng ko Khóc Đâu Em
Lòng bùi ngùi Tay chũm Chai Axit
Môi Mỉm mỉm cười 2 Lít Đủ ko em?
Miệng ta cười ai biết lòng ta khóc
Mắt ta vui ai biết dạ ta sầu
Trời không lạnh sao lòng ta buốt giá
Phố đông tín đồ sao ta thấy cô đơn
Trăng lên..trăng tròn..trăng lại khuyết
Tuyết rơi..tuyết phủ..tuyết lại tan
Tôi nhảy khóc lúc biết mình đại bại cuộc
Vòng tay này sẽ không giữ được tình yêu
Buồn là sao với nỗi ghi nhớ chắt chiu
Người tôi yêu nghìn đời mặt kẻ khác
Lệ nhòa chôn lưu niệm vào quên lãng
Sống lẳng im qua phím tắt thời gian
Buồn thì bi thiết – phải gật đầu dĩ vãng
Cố gượng mỉm cười chứ chớ khóc than van…
Anh cần em như biển cần có sóng
Có đại dương nào không bắt buộc sóng đâu em?
Anh nên em như sương cần có nắng
Giọt sương nào không nắng cơ mà long lanh?
Trên đó là những tập đúng theo những bài xích thơ tuyệt nhất, hữu tình và hài hước nhất nói về tình yêu. Mong muốn rằng qua những bài thơ này sẽ mang đến cuộc tình của chúng ta thêm ý nghĩa, nụ cười và tình yêu thêm nồng thắm bạn nhé! Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết, chúc chúng ta có được rất nhiều niềm vui.