Mục Lục bài viết:1. Dàn ý2. Bài xích mẫu hàng đầu (Chuẩn)3. Bài bác mẫu số 2 (Ngắn gọn)4. Bài bác mẫu số 3 (Chuẩn)5. Bài bác mẫu số 46. Bài mẫu số 57. Bài mẫu số 68. Bài mẫu số 79. Bài xích mẫu số 810. Bài bác mẫu số 911. Bài xích mẫu số 1012. Bài xích mẫu số 1113. Bài bác mẫu số 1214. Bài mẫu số 13

Bài văn nói về một giáo viên hoặc giáo viên mà em yêu thương quý
7. Kể thầy gia sư mà em thương mến lớp 5, chủng loại 7:
"Ăn quả ghi nhớ kẻ trồng câyCó danh gồm vọng lưu giữ thầy lúc xưa"
Đó chính là những câu thơ nói đến nghề giáo, nghề mà luôn luôn được yêu thương quý, kính trọng. Tôi rất yêu thích các thầy cô giáo của mình, những người dân để lại mang đến tôi những tuyệt vời sâu sắc đẹp nhất chính là cô Kim Anh - cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.
Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn luôn phảng phất hương thơm. Đôi đôi mắt cô lớn tròn, black láy, cực kì cương nghị tuy thế cũng không hề thua kém phần nhẹ dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn shop chúng tôi với ánh nhìn trìu mến. Còn từng khi cửa hàng chúng tôi mắc lỗi, hai con mắt cương nghị của cô ý lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô nhỏ nhắn dài, luôn viết ra phần đa mạch văn giàu cảm hứng để đưa tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài dài lâu bằng các giọng nói của mình. Các giọng nói của cô thiệt truyền cảm, lúc thì dịu dàng, nóng áp, thời điểm lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài bác học, quên cả thời gian. Tính biện pháp cô nhân từ lành, bao gồm trực, cô luôn luôn nghiêm túc với công việc của mình. Sản phẩm ngày, cô rất hấp dẫn vui nghịch với chúng tôi nhưng khi đã vào huyết học, cô cũng tương đối nghiêm khắc. Cùng với cô dạy dỗ học không những là một nghề, mà còn là một trong niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều lúc cô còn sử dụng cả số đông đoạn đoạn clip ngắn về bài xích học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là 1 giáo viên tuy nhiên cô vẫn học, kia là sở thích của cô. Cô luôn thức mang đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau thời điểm soạn giáo án, cô lại liên tục học bài. "Học như một nhỏ đò ngược chiếc vậy, các con ạ!" Lời cô nói ngấm thía lòng chúng tôi.
Tôi ghi nhớ nhất là lúc cô đi du lịch thăm quan với lớp chúng tôi. Dịp ấy, trên nét mặt tương tự như trong hai con mắt của cô bộc lộ sự lo lắng, hoảng sợ không yên. Sau đó, shop chúng tôi mới đổ vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài xích thi môn triết học cơ mà cô đang nghỉ thi để đi cùng rất lớp công ty chúng tôi vì cô hại rằng có vụ việc gì không giỏi với chúng tôi, cô sẽ ăn năn cả đời. Một kỉ niệm đáng nhớ khác là lúc tôi học tập hè. Lúc ấy, tôi khá lo âu do tôi sẽ nghỉ mất nhì tuần. Tôi bước vào lớp với trung tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi vẫn nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi đều chỗ tôi không biết, không hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Thời gian đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thì thầm cảm ơn cô và các bạn.
Quả thật, giáo viên thật là cao quý, y như câu ví: "Nghề giáo là người lái xe đò trí thức qua sông". Đó cũng chính là nghề nhưng mà tôi ước ao ước sau đây khi trưởng thành. Nhân thời cơ Nhà giáo vn 20-11, tôi ao ước gửi lời chúc cho tới cô rằng: "Con chúc cô luôn luôn mạnh khỏe! nhỏ yêu cô những lắm"".
8. Kể về một thầy giáo hay thầy giáo mà em quý mến, mẫu 8:
Đã qua sát sáu năm cắp sách cho trường, tôi tuyệt vời với rất nhiều thầy cô giáo. Thầy cô luôn để lại trong tôi hầu như hình ảnh đẹp cùng mãi không phai mờ. Nhưng quan trọng nhất với tôi và cũng là bạn tôi quí độc nhất vô nhị - thầy giáo dạy dỗ tôi hồi lớp 5.
Tôi thấy cực kỳ ít fan lựa chọn nghề có tác dụng thầy giáo. Nắm mà thầy giáo tôi lại khôn xiết say mê với sự nghiệp trồng fan này. Thầy trung tâm sự với chúng tôi, thầy mong muốn làm giáo viên từ khi tham gia học cấp 2. Những lần ngồi nghe thầy giáo giảng bài thích lắm. Trông thầy đứng bên trên bục giảng chững chạc, trường đoản cú tin cùng được học trò yêu thương mến, thầy đang nuôi mong mơ từ đó. Về nhà, thầy bắt tụi em nhỏ tuổi ngồi sắp đến hàng ngay lập tức ngắn cùng thầy giả làm thầy giáo. Quái đản thay, đàn trẻ lại ngồi nghe đến say mê. Ngần ngừ chúng gọi mấy phần "thầy" giảng tuy thế đứa nào mặt mũi cũng ngơ ngẩn, say sưa. Gồm khi "thầy" nói dứt rồi mà chúng vẫn ngồi bần thần, thời gian đó cần gọi to chúng mới như sực tỉnh. Đó là đụng lực đầu tiên giúp cho cầu mơ của thầy thành hiện thực.
Con đường mang lại với nghề của thầy cũng lắm gian nan. Chính vì như vậy mà bây giờ thầy giành cho nghề một tình yêu thật mãnh liệt. Là đàn ông cả trong mái ấm gia đình có truyền thống lâu đời làm chưng sĩ, thầy được cha mẹ định hướng đến thi vào trường đh Y. Tức thì từ nhỏ, gia đình thầy đã ước muốn như thế: Thầy vốn học xuất sắc lại thông minh, cấp tốc nhẹn nên các bạn đặt niềm hi vọng rất lớn. Nhưng lại năm lớp 12, bất thần thầy thông tin với gia đình sẽ thi vào Trường cđ Sư phạm, Khoa đái học. Đó là 1 trong những cú sốc cùng với gia đình, duy nhất là người cha của thầy. Mái ấm gia đình kịch liệt phản nghịch đối đưa ra quyết định của thầy, đôi khi làm thầy rất âu sầu nhưng chưa tồn tại lúc như thế nào thấy dao động. Thấy vững đá quý với quyết tâm của bản thân và bền chí thuyết phục phần nhiều người. Ngày đi thi cũng chính là ngày thầy ai oán nhất. Không một lời chúc, ko một sự cồn viên, thầy đi thi chỉ có một mình. Chú ý chúng các bạn có người thân trong gia đình chăm sóc, thầy cũng thấy tủi thân. Nhưng mà lúc đó thầy nghĩ bản thân càng yêu cầu cứng rắn và dạn dĩ mẽ. Rồi khi đỗ thủ khoa, thú vui của thầy cũng ko được trọn vẹn. Gia đình thông báo sẽ không còn trợ cấp cho thầy ăn học trong tía năm. Thế là một trong mình thầy lại nên chống đỡ, chuyển phiên sở cùng với biết bao khó khăn khăn giữa những năm học Cao đẳng. Vừa đi làm việc thêm vừa đi học, thầy bất chấp khó khăn để giành được ước mơ của bản thân mình và để chứng minh cho gia đình sự tuyển lựa của thầy không sai.
Nhìn giáo viên trẻ của chúng tôi lạc quan, hài hước đứng bên trên bục giảng ít ai hoàn toàn có thể nghĩ rằng tuyến đường thầy đã đi thật nhiều năm khi buộc phải vượt sang một mình. Nhưng bây giờ thầy là một trong những người thầy cực kỳ thành công. Không chỉ là giáo viên dạy giỏi mà thầy còn được toàn bộ học trò shop chúng tôi yêu quí. Shop chúng tôi yêu quí thầy vì con người thầy giỏi bụng. Tuy còn trẻ tuy nhiên trong mắt cửa hàng chúng tôi thầy khôn cùng chững chạc, vững vàng vàng. Thầy nghiêm khắc trong giờ học tập nhưng bên cạnh giờ thầy như một người khác, sát gũi, thân mật và gần gũi và hài hước. Thỉnh thoảng, thầy bóng đá với các bạn nam, chú ý lúc đó thầy như trẻ con thơ vậy. Đặc biệt, với bề ngoài đẹp trai, cao lớn và hát tốt nên mỗi một khi đứng trên sân khấụ biểu diễn chúng tôi cảm giác đó không thể là thầy nữa mà là 1 trong những nam ca sĩ tất cả tiếng vẫn phiêu du cùng tình cảm của mình. Ấn tượng tuyệt nhất là niềm vui của thầy. Thầy cười thật rạng rỡ, chú ý thầy cười tín đồ đang đau khổ cũng thấy vui lây.
Có một lượt thầy ốm. Không thấy thầy tới trường cả lớp bừa bãi hẳn lên. Cuối tiếng học shop chúng tôi đến công ty tìm thầy. Thấy chúng tôi đến, thầy xúc cồn lắm. Thầy bắt tay từng đứa một, rồi duy trì ở lại ăn cơm. Bữa cơm người mẹ thầy đun nấu hôm đó thật ngon và nóng cúng. Thầy trò vừa nạp năng lượng vừa rỉ tai rôm rả. Dường như cũng nhờ đó mà gia đình đọc hơn ra quyết định của thầy.
Bây giờ đồng hồ thật khó để kiếm tìm thấy một người nam nhi Hà thành nào như thầy - thầy giáo dạy Tiểu học của bọn chúng tôi. Với học tập trò, thầy vừa là thầy giáo nhưng không dừng lại ở đó - thầy còn là một trong những người bạn lớn.
9. Kể Về Một giáo viên Hay giáo viên Mà Em Quý Mến, chủng loại 9:
Trong suốt những năm tháng học dưới mái trường mến yêu, fan mà em kính quí nhất đó là cô Thanh. Đó là tín đồ đã mang lại cho em số đông tình cảm cừ khôi của một người cô giáo so với học sinh. Em còn nhớ rõ, năm em học lớp hai, ngày thứ nhất cô Thanh lao vào lớp với dáng vẻ rất thánh thiện hậu. Cô còn trẻ con lắm, dáng vẻ cô thanh mảnh, nhỏ tuổi nhắn và rất dễ dàng thương. Cô rất thương mến học sinh. Ngày nắng cũng như ngày mưa, cô chưa bao giờ đi dạy trễ hoặc nghỉ dạy ngày nào. Cô luôn êm ả dịu dàng với học viên nhưng rất tráng lệ trong giảng dạy. Hầu như giờ ra chơi, nếu như có bạn nào không hiểu biết nhiều bài, cô thân thiết ở lại lớp giảng đến từng bạn. Những các bạn nam hay đùa nghịch, phá phách cô dịu nhàng kể nhở. Cô thường rước những mẩu truyện vui, có ích để giáo dục đào tạo chúng em. Các bạn nào bao gồm lỗi cô chỉ răn dạy răn chứ không còn la mắng. Còn bạn nào học yếu cô luôn luôn quan tâm quan trọng đặc biệt để chúng ta ấy tân tiến hơn. Chính vì thế chúng em người nào cũng yêu quý cô, coi cô như người người mẹ thứ nhì của mình. Em còn nhớ gồm một hôm, khi học ngừng tiết cuối tự nhiên em bị sốt, fan nóng ran. Cô đã không lo đường xa chở em về nhà, báo cho người mẹ em biết tình hình bệnh lý của em. Sau đó em nghỉ học tập mấy ngày để phục hồi do vị sốt khôn xiết vi. Mặc dù không tới trường những bữa nào cô cũng mang lại thăm em với phân công chúng ta thay phiên chép bài cho em. ở đâu em không hiểu biết nhiều cô vẫn giảng lại tường tận. Bạn nào tất cả hoàn cảnh gia đình khó khăn cô cũng góp đỡ, có khi còn đóng tiền chi phí khóa học dùm mang đến một các bạn trong lớp có thực trạng mồ côi ba bà bầu ở cùng với bà ngoại. Trong lớp ai ai cũng quý thích cô, ngày công ty giáo nước ta chúng em tặng kèm quà mang lại cô cô chỉ cười bảo: “Món quà quý duy nhất với cô kia là kết quả học tập thật xuất sắc của những em đó!” Ngoài việc dạy kiến thức và kỹ năng ở trường, cô còn dạy cho chúng em tài năng múa hát, hết sức vui. Giờ đây, tuy đang xa cô nhưng em vẫn nhớ mãi từng nụ cười, ánh mắt, giọng nói êm ả dịu dàng của cô. Cô sẽ truyền cho 1 một tấm lòng nhân hậu, dạy dỗ em biết phương pháp yêu yêu đương và để ý đến mọi người, tin cậy cuộc đời. Em tự hứa với lòng vẫn học thật giỏi khiến cho cô vui lòng,trở thành nhỏ ngoan, trò giỏi và một người có ích cho thôn hội. Cô là tấm gương sáng sủa để học viên chúng em noi theo.

Kể về thầy giáo viên của em
10. Nói Về Một Thầy Giáo hay như là 1 Cô Giáo nhưng mà Em Quý Mến, mẫu 10:
Trường em có nhiều thầy cô giáo. Từng thầy cô dạy dỗ một bộ môn không giống nhau. Em thương mến tất cả các thầy cô dẫu vậy quý tuyệt nhất là cô Nga — dạy dỗ môn Ngữ văn. Cô Nga năm nay bốn mươi bảy tuổi tuy thế trông cô vẫn trẻ con trung, xinh đẹp. Tóc cô chỉ nhiều năm tới vai tuy thế được uốn nắn xoăn, rất cân xứng với khuôn mặt trái xoan và nước da trắng trẻo của cô. Mũi cô cao, cùng đặc biệt, cô cười cực kỳ tươi. Ai cũng khen cô tất cả mắt thẩm mĩ. Những bộ đồ áo cô mặc khôn cùng trang nhã, kế hoạch sự, phù hợp với thân hình khiêm tốn thả của cô, trông ko yểu điệu cơ mà rât duyên dáng. Cô Nga khôn cùng hiền nhưng đôi lúc, cô cũng khá nghiêm xung khắc với những bạn có cách biểu hiện không xuất sắc trong học tập tập. Cô giảng bài rất sinh động, dễ hiểu nên hầu như các bạn trong lớp gần như học giỏi môn của cô. Ngoài việc là một giáo viên dạy dỗ Văn, cô Nga còn là phó hiệu trưởng của trường. Cô quan tâm cho học viên từ bữa ăn trưa tính đến chỗ để xe… Ngày nào thì cũng vậy, cô là tín đồ về muộn tuyệt nhất trường. Em rất mếm mộ cô Nga. Ngày đơn vị giáo việt nam 20 mon 11 sắp tới rồi, em thuộc các các bạn sẽ cố chũm chăm ngoan, học giỏi để cô vui lòng.
11. đề cập Về Một Thầy Giáo hay một Cô Giáo mà lại Em Quý Mến, chủng loại 11:
Sáng nay, trên đường đi học về, em chợt nghe ngân vang bài xích hát thân quen về fan thầy với đầy đủ ca từ với giai điệu tha thiết. Như một mẩu chuyện kể, lời bài bác hát thấm đẫm kí ức của tuổi học tập trò: “ Vẫn nhớ phần đông khi trời mưa rơi, vẫn dòng áo xưa sờn song vai, thầy vẫn đi, bi lụy vui yên ổn lẽ…”. Kỉ niệm của cô ấy cứ nỗ lực hiện về vẹn nguyên. Cô giáo chặt chẽ mà nhẹ hiền của bọn chúng em, cô chính là cô giáo Thu Hiền, tín đồ đã dạy em suốt hai năm tiểu học cùng là người điều khiển đò đưa thế hệ trẻ con của bọn chúng em lịch sự sông. Cô Hiền năm nay đã quanh đó bốn mươi tuổi mà lại trông cô vẫn còn tươi tắn lắm. Bình thường, cô ăn mặc rất giản dị, lúc nào cô cũng mặc áo sơ mi với quần tây. Mái tóc cắt ngắn ngang vai được cô buộc túm gọn gàng phía sau. Vào thời điểm dịp lễ hội, cô cũng mặc váy như bao cô giáo khác. Những lúc như thế, trông cô thật vơi dàng. Mà lại em vẫn ưa thích nhất là được ngắm nhìn và thưởng thức cô trong cỗ áo lâu năm màu tím hoa cà cơ mà cô vẫn thường xuyên mặc vào từng sáng sản phẩm công nghệ hai. Nhìn bóng hình cô thướt tha mang đến lớp, em ngỡ như như đó là 1 trong những nàng tiên hiền từ bước ra từ bỏ truyện cổ tích để đến bên chúng em. Cô gồm dáng người bằng vận với làn da hơi ngăm khỏe khoắn khoắn. Khuôn phương diện phúc hậu với đôi môi luôn luôn rạng rỡ nụ cười là điểm lôi cuốn nhất ở cô. Cô thường bước đi nhanh nhẹn, mồm nói, tay làm. Vì thế, phần đông người yêu mến cô lắm. Cô luôn luôn vui vẻ với mọi người, ai dựa vào gì cô cũng hỗ trợ tận tình. Cùng điều làm cho em nhớ nhất là cách biểu hiện an cần chăm sóc mà cô giành cho chúng em. Thiết yếu cô đã mở ra cho chúng em bao chân trời tri thức. Những bài bác học tưởng chừng như khô khan, những câu hỏi khó, cứ ráng được cô giảng giaiar vơi nhàng, dễ hiểu khiến cho chúng em hết sức thích thú. Mỗi lần cô giảng bài, giọng cô thật êm ấm và ánh nhìn trìu mến. Các bạn nào chưa hiểu bài, cô đều êm ả giảng lại, cô chăm sóc cho học tập trò của chính mình từ chuyện học tập hành cho tới bữa ăn, giấc ngủ. Em vẫn tồn tại nhớ như in có lần bao gồm một lần phụ huynh bận việc nên mang đến đón em muộn. Ấy là vào một mùa đông giá rét năm ngoái, chúng ta lần lượt ra về hêt, trời mưa rả rích cùng bóng tối buông dần dần xuống, em hoảng hốt vô cùng, đứng trước chống bảo vệ, như ý muốn bật khóc. Thật như mong muốn vì hôm đó cô có vấn đề nên về muộn, cô đã điện thoại cho cha mẹ, cô đã trò chuyện và cô còn sửa áo mưa lại mang lại em, rồi cô còn thông báo em chuyện học tập và đợi cho tới lúc cha mẹ đến đón em, cô mới ra về. Rồi một lần khác ở năm lớp 4, em đang bị bé một trần khôn xiết nặng. Khi quay trở về trường học, em rất căng thẳng và cần thiết hiểu bài nên em luôn luôn bị điểm kém. Hình như cô đã hiểu được điều này và cô sẽ tìm cách để giảng giải lại bài xích cho riêng biệt em. Cô còn ân cần nhắc nhở em phải bảo đảm sức khỏe khoắn cho bao gồm mình. Những lúc như thế, em cảm giác mình thật may mắn khi có thêm một người bà mẹ thứ hai chính là cô. đa số tháng ngày được gia công học trò của gia sư Thu hiền lành thật là hạnh phúc. Phần đa chiều sinh sống sao, mọi buổi văn nghệ, đá bóng, sinh nhật của các bạn đều bao gồm bàn tay chăm nom của cô. Em sẽ luôn mang theo nụ cười nhân hậu và sự quan lại tâm vồ cập của cô đi xuyên suốt cuộc đời. Bây giờ, em đã là một học sinh lớp sáu, dù không thể được gặp cô hàng ngày nhưng tình yêu em dành cho cô vẫn tiếp tục nguyên vẹn như ngày nào. Mỗi lần nhớ đến cô, em phần đông tự nhủ sẽ luôn nỗ lực học tập thật xuất sắc để ko phụ công dạy bảo của cô. Em yêu cô những lắm, giáo viên của em!

Bài văn tả thầy cô giáo
12. Kể Về Một Thầy Giáo hay là 1 Cô Giáo nhưng Em Quý Mến, chủng loại 12:
Ngày ấy tôi mới vào học tập lớp 1. Cô giáo của tôi cao, gầy, mái tóc ko mướt xanh nhưng mà lốm đốm các sợi bạc, cô ăn mặc đơn giản nhưng định kỳ thiệp. Ấn tượng tốt nhất ở cô là đôi mắt sáng, nghiêm nghị mà lại dịu dàng. Cái nhìn vừa thương yêu vừa như dò la của cô cho đến hiện nay tôi vẫn chẳng thể nào quên... Hôm ấy là ngày trang bị 7. Mai bao gồm một chiếc bút máy mới white color sọc kim cương với mặt hàng chữ "My pen" lung linh và phần đa bông hoa bé dại xíu lấp lánh ẩn nấp kín đáo đáo mà thướt tha ở cổ bút. Tôi nhìn cây cây viết một phương pháp thèm thuồng, thầm mong được cầm nó trong tay... Đến giờ đồng hồ ra chơi, tôi 1 mình coi lớp, quan trọng cưỡng lại ý ưng ý của mình, tôi mở cặp của Mai, nhắm nhía cây bút, để vào nơi cũ rồi chẳng hiểu vày sao tôi bỗng không muốn trả lại nữa. Tôi ao ước được bắt gặp nó sản phẩm ngày, được từ mình cài nó, được thấy nó trong cặp của chính mình... Hết giờ ra chơi, các bạn chạy vào lớp, Mai mau chóng mở cặp và khóc oà lên lúc thấy cái bút dường như không cánh nhưng bay! Cả lớp xôn xao, bạn thì lục tung sách vở, bạn lục phòng bàn, có chúng ta bò cả xuống gầm bàn ngó nghiêng xem mẫu bút gồm bị rơi xuống khu đất không... Đúng dịp đó, thầy giáo của công ty chúng tôi vào lớp! sau khi nghe chúng ta lớp trưởng báo cáo và nghe Mai kể chi tiết về chiếc bút: như thế nào là nó màu gì, bao gồm chữ gì, có điểm gì quánh biệt, ai cho, đặt tại đâu, mất vào mức nào... Cô im lặng ngồi xuống ghế. Lớp trưởng cấp tốc nhảu đề nghị: - Cô mang đến xét cặp lớp bản thân đi cô ạ! Cô bên cạnh đó không nghe thấy lời nó nói, chỉ lờ lững hỏi: - Ra chơi bây giờ ai sinh sống lại coi lớp? Cả lớp quan sát tôi, vài giọng nói ý kiến đề nghị xét cặp của tôi, các chiếc nhìn dò hỏi, nghi ngờ, tôi thấy tay mình run bắn, mặt nóng ran như có trăm ngàn bé kiến đang bò trên má. Cô giáo tôi nổi tiếng là nghiêm ngặt nhất trường, chỉ một cái đồng ý của cô thời gian này, cái cặp bé nhỏ tuổi của tôi sẽ được mở tung ra...Bạn bè vẫn thấy hết, vẫn chê cười, sẽ không còn ai nghịch cùng tôi nữa...Tôi sợ hãi hãi, ân hận, xấu hổ, bẽ bàng...Tôi oà khóc, tôi muốn được xin lỗi cô và các bạn... Bỗng nhiên cô giáo của tôi yêu ước cả lớp lặng lặng, cô hứa lắp thêm hai sẽ giải quyết tiếp, tiếng học lặng lẽ âm thầm trôi qua... Sáng thứ hai, sau giờ xin chào cờ, cô lao vào lớp, đồng ý ra hiệu cho chúng tôi ngồi xuống. Cô dìu dịu đến bên Mai cùng bảo: - Hôm thiết bị bảy bác bảo vệ có đưa đến cô cây bút và nói rằng bác nhặt được khi đi đóng góp khoá cửa lớp mình, có phải là cây cây bút của em không? Mai nuốm cây bút, nó vui mắt nhận là của mình, cô dặn dò cả lớp nên giữ gìn khí cụ học tập cẩn thận, giờ học tập trôi qua êm ả, dịu nhàng...Ra chơi hôm ấy, chúng ta lại ríu rít bên tôi như mong muốn bù lại sự lạnh lùng hôm trước. Chỉ riêng tôi là hiểu rõ cây cây bút thật của Mai hiện nay ở địa điểm đâu... Kế tiếp vài ngày cô có gặp mặt riêng tôi, cô ko trách móc cũng không giảng giải gì nhiều. Cô nhìn tôi bởi cái nhìn bao dung cùng thông cảm, cô biết phạm tội của tôi chỉ là sự dại khờ nhất thời đề nghị đã gồm cách xử sự riêng sẽ giúp đỡ tôi không bị đồng đội khinh thường, coi rẻ... Năm mon qua đi, bí mật về cây bút vẫn chỉ có mình tôi và cô biết. Nhưng mà hôm nay, nhân dịp 20/11, tôi từ thấy mình đã đủ kiêu dũng kể lại câu chuyện của bản thân mình như là 1 cách trình bày lòng hàm ân và kính trọng so với người vẫn dạy tôi bài học về sự bao dung và giải pháp ứng xử tế nhị trong cuộc sống. Giờ đây tôi đang lớn, đã biết cân nhắc đúng không nên trước mỗi câu hỏi mình làm, tôi vẫn ghi nhớ về bài học kinh nghiệm thuở thiếu hụt thời mà cô đã dạy: bài học về lỗi lầm cùng sự bao dung! Và có lẽ rằng trong xuyên suốt cả cuộc đời mình, tôi vẫn chẳng lúc nào nguôi nỗi ghi nhớ về cô như lưu giữ về MỘT bé NGƯỜI CÓ TẤM LÒNG CAO CẢ
13. Nói Về Một Thầy Giáo hay là một Cô Giáo nhưng Em Quý Mến, mẫu mã 13:
Cô Minh Nguyệt là người luôn luôn chỉ bảo, đào tạo và huấn luyện cho shop chúng tôi từng li từng tí. Cô là người bà mẹ hiền thiết bị hai của tôi, fan đã xuất hiện cho tôi kho tàng học thức của tuổi học trò. Năm nay, cô Nguyệt vẫn ngoài tía mươi tuổi. Cô tất cả dáng fan thon thả, mái tóc mượt mà, đen nhánh xõa ngang vai. Bàn tay thon thả thon như búp măng của cô ấy viết cần những mẫu chữ thiệt đẹp. Khuôn mặt của cô hình trái xoan. Trên song môi của cô lúc nào cũng nở một thú vui tươi rói với học tập sinh. Đôi mắt của cô luôn nhìn công ty chúng tôi với vẻ hiền hậu từ, trìu mến. Đôi đôi mắt ấy biết mỉm cười đùa, biết xoa dịu, biết che chở an ủi. Cô là tín đồ đã dạy mang lại tôi bao điều để giờ đây, khi vắt tấm giấy khen bên trên tay, tôi đã cực kỳ xúc đụng và thì thầm cảm ơn cô hết sức nhiều. Cô là 1 trong những người vô cùng bao dung, khoan dung và rất mực yêu dấu học trò. Khi chúng tôi mắc lỗi, cô ko la mắng nhưng mà chỉ ân cần, thanh thanh chỉ bảo để shop chúng tôi hiểu khu vực sai của bản thân và sửa lỗi. đều hôm tôi bị ốm, cô và các bạn thường đến thăm tôi và cổ vũ tôi. Người ta thường nói: “Nghề giáo như nghề chèo đò, mỗi năm là một chuyến đò gửi khách qua sông”. Quả đúng thật vậy. Cô đã khuyên bảo biết từng nào thế hệ học sinh như bọn chúng tôi. Tôi đang nhớ mãi về cô, người chị em thứ nhì đã lẹo cho tôi đôi cánh để bay cao, bay xa rộng tới tương lai. Sau đó, tôi sẽ bắt buộc xa cô, xa các bạn. Cứ nghĩ mang đến lúc đó, bất chợt, trong lòng trí tôi lại hiện lên đa số vần thơ của tuổi học trò. Tôi hại ngày mai tôi sẽ khủng Xa cổng trường khép kín với thời hạn Sợ phượng rơi là nỗi ghi nhớ với thời hạn Sẽ cần sống trong số rất nhiều nuối tiếc Rồi mai đây bé bỏng làm người lớn Còn ai đi nhặt cánh phượng hồng Còn ai làm con thuyền giấy trắng mùa hạ về lung linh bên sông anh em tôi tụm năm tụm bảy bè lũ chim non ríu rít sảnh trừng Tôi sẽ mãi giữ hồ hết vần thơ ấy như là một kỉ niệm về cô – giáo viên của tuổi thơ tôi.

Tả thầy giáo viên mà em yêu quý
Bài viết về đa số kỷ niệm sâu sắc về thầy cô với mái ngôi trường là tài liệu gồm 5 bài bác mẫu viết về hầu như kỷ niệm thâm thúy về thầy cô với mái trường. Đây rất nhiều là những bài xích mẫu hay, ý nghĩa và giàu cảm xúc, các em học sinh có thể tham khảo để sở hữu được ý tưởng hay duy nhất cho bài viết kỉ niệm thâm thúy về thầy cô và mái trường hay nhất và tuyệt vời nhất. Tìm hiểu chi tiết nội dung phần Soạn bài bác Cụm rượu cồn từ để học tốt môn Ngữ Văn 6 hơn.
Ngoài văn bản ở trên, các em có thể tìm hiểu cụ thể bài Hãy tưởng tượng cuộc đọ mức độ của sơn Tinh cùng Thuỷ Tinh vào điều kiện thời nay với sản phẩm xúc, đồ vật ủi, xi măng cốt thép,... để sẵn sàng trước cho bài học kinh nghiệm này.
https://giasuviet.edu.vn/ke-ve-mot-thay-giao-hay-mot-co-giao-ma-em-quy-men-39825n.aspx