Lễ Vu Lan báo hiếu là 1 trong hoạt động thường niên của những tín vật dụng Phật giáo tổ chức hồi tháng 7 âm lịch. Ngoại trừ ra, đây còn là phong tục truyền thống giỏi đẹp của bạn dân Việt kể nhở nhỏ cháu trân trọng với ghi ghi nhớ công ơn sinh thành, chăm sóc dục của cha mẹ, các cụ tổ tiên. Để đãi đằng lòng hiếu thảo, tình cảm đối với thân phụ mẹ, không ít người đã sàng lọc những bài thơ dịp lễ Vu Lan báo hiếu tuyệt và ý nghĩa nhất để gửi tới những đấng sinh thành.
NỘI DUNG bỏ ra TIẾT
1 1. Thơ lễ Vu Lan báo hiếu cha mẹ2 2. Thơ về lễ Vu Lan báo hiếu dành khuyến mãi ngay cha3 3. Thơ về dịp nghỉ lễ Vu Lan báo hiếu dành khuyến mãi ngay mẹ1. Thơ lễ Vu Lan báo hiếu phụ thân mẹ
Lễ Vu Lan bắt nguồn từ truyền thuyết Bồ Tát Mục Kiền Liên thỉnh ước chư tăng tứ chiếng trời cùng cả nhà chú nguyện góp mẹ ra khỏi ngục quỷ vì tạo nghiệp thời gian sinh thời. Chính vì vậy, mỗi năm cứ mang lại ngày Rằm tháng 7, hàng triệu triệu người con Việt lại tụng kinh cầu nguyện cho bố mẹ nhiều đời được giải thoát ra khỏi khổ ải vì nghiệp quả. Đồng thời, còn là dịp nhỏ cháu nguyện cầu cho phụ huynh hiện tại luôn được bình an, khỏe mạnh.
Ngoài tụng kinh, nhiều người lại sử dụng thơ mon 7 mùa Vu Lan để báo hiếu các đấng sinh thành. Sau đó là một số bài thơ về lễ Vu Lan báo hiếu phụ huynh mà bạn có thể tham khảo.
Vu Lan Báo Hiếu – Thơ: Mộng Vy
Thuở xưa ngài Mục Kiền Liên
Xuất gia tu học chổ chính giữa hiền Trí thông
Thấy rằng giữa chốn những vết bụi hồng
Mẫu Thân tạo họa nên lòng chẳng an
Tháng ngày luận việc khuyên can
Tai ương chẳng ngoài lầm than Địa đàng
Cực hình Địa Phủ chị em mang
Kiền Liên dạ thấu lòng càng xót thương
Thỉnh ước Tăng Phật mười phương
Đồng Tâm cứu giúp tìm con đường giải nguy
Trải qua tía tháng xét suy
Thấu lòng Tam Cõi hộ trì thứ tha
Cũng nhờ vào Phật Tổ thích Ca
Luận bề hướng dẫn mới ra vẹn toàn
Kiền Liên Hiếu thảo nhỏ ngoan
Đại Hiếu Tam cõi Ngọc Hoàng sắc đẹp phong
Từ kia khắp chốn cõi hồng
Lưu truyền muôn thuở tấm lòng Hiếu Nhân
Lấy rằm tháng bảy đặc ân
Vu lan báo hiếu xét phân tội đồ
Nỗi lòng Vu Lan – Thơ: Hạ Buồn
Nhẹ nhàng nghênh đón thu sang
Khí trời man mát, sắc tiến thưởng lả lơi
Miên man niềm lá rụng rơi
Yêu thương đính thêm kết, tình đời nở hoa.
Chạnh lòng bao nỗi xuýt xoa
Phận duyên day ngừng vỡ òa hạt ngâu
Công cha, nghĩa bà mẹ dày, sâu
Nuôi nhỏ khôn lớn, dãi dầu nắng và nóng mưa.
Ngước trời đếm hết sao thưa
Đáp đền phụ chủng loại vẫn chưa thể tròn
Sinh thành ân tựa núi non
Gian lao chăm sóc dục mỏi mòn trí tâm.
Rưng rưng ngấn lệ tình thâm
Dốc lòng báo hiếu âm thầm xót xa
Tủi lòng còn bà bầu mất cha
Áo mua hoa đỏ… trầm kha nỗi niềm.
Lung linh tình người mẹ trong tim
Nâng niu phụng dưỡng, buộc phải tìm đâu xa !
Biển trời lồng lộng hoan ca
Vu Lan báo hiếu… mặn nhưng mà nghĩa ân.
Vu Lan – Thơ: Anh Phạm
Đại Lễ Vu Lan nhắc nhở người
Đứng đầu hiếu hạnh dạ chớ lơi
Công ơn chăm sóc dục cao hơn núi
Nghĩa nặng trĩu sanh thành tựa hải dương khơi
Ấm áp yên bình khi tất cả Mẹ
Bơ vơ lạc lõng bà mẹ xa rồi
Đèn trời nguyện người mẹ gần mặt mãi
Nước rót cơm trắng dâng hiếu trọn đời
Nghĩ về ngày lễ hội Vu Lan – Thơ: Nguyễn Ba
Nặng lòng ngày lễ Vu lan
Bâng khuâng dạ lại dưng tràn lưu giữ thương
Bùi ngùi thắp nén trung khu hương
Tạ ơn bố mẹ tận phương trời nào.
Không thầy đời sẽ ra sao
Thiếu công phụ huynh con như thế nào thành nhân
Số hèn kế mọn vết mờ do bụi trần
Sinh nhai thân buộc phải lo thân chẳng tày.
Song thân như trái chín cây
Sinh thời nào sẽ một ngày chuyên lo
Vu lan nhớ, lễ gồm to
Một ngày có đổi tơ vò quanh năm?
Đạo hiếu không tròn – Thơ: cà phê Đắng
Ân chăm sóc dục suốt cả quảng đời ghi tạc
Nghĩa sinh thành nguyện xung khắc trong tâm
Nắng mưa bố mẹ dãi dầm
Nuôi bé khôn lớn âm thầm chở che
Quê mình đó bờ tre khóm trúc
Vẫn bên con những dịp dặm trường
Trong bé mãi một tình thương
Ơn cha nghĩa mẹ quê nhà xóm nghèo
Mùa thu mang lại mưa heo gió bấc
Cha tất cả tròn được giấc mộng say
Mẹ ăn uống có đủ đầy
Mặc gồm đủ nóng những ngày giá căm
Con vẫn mãi lặng lẽ nguyện ước
Cha mẹ già luôn được bình an
Mùa về mon bảy vu lan
Chưa tròn đạo hiếu trách thân tủi hờn.
Bông hồng quà – Thơ: Mai Nguyên Vũ
Vu lan về con cài lên ngực
Bông hồng vàng báo hiếu mẹ cha
Tháng bảy mưa ngâu xuất xắc nước đôi mắt nhạt nhòa
Của những người con nhớ về cha mẹ
Một nén hương thơm nồng nàn lặng lẽ
Nỗi lòng bé gửi gắm đều niềm thương
Dù bao năm dù có hóa vô thường
Công sinh dưỡng vẫn chính là công béo nhất
Cả cuộc đời mẹ cha tất bật
Cho chúng bé lẽ sinh sống tình yêu
Đại dương mênh mông đâu sẽ là nhiều
Với chúng con bố mẹ là tất cả
Có đôi lúc
Mải mê cù với cái đời ồn ã
Những đô hội thị thành
Những phương trời lạ
Chợt lag mình tỉnh giấc giấc nhớ người mẹ cha
Tháng bảy Vu Lan – Thơ: thiếu nữ Út
Vu lan cho đây mùa báo hiếu
Xót xa lòng ai phát âm đầy vơi
Mồ côi tội lắm chị em ơi
Mình bé lạc bước chơi vơi thân đời
Con nhớ bà bầu lệ rơi rã mãi
Nhớ bà bầu nhiều con buộc phải làm sao
Lòng nhức se thắt nghẹn ngào
Nhớ sao kỉ niệm thuở nao ùa về
Lúc còn nhỏ không hề tốt biết
Giữa mẫu đời chảy xiết khôn nguôi
Bao nhiêu cay đắng ngậm ngùi
Mẹ dành thừa nhận hết ngọt bùi phần con
Con chẳng biết còn hờn còn dỗi
Mẹ che chở trách tội chi đâu
Nay mùa mon bảy mưa ngâu
Lòng con nhớ bà mẹ lệ sầu chứa chan
Con mơ ước thời hạn quay lại
Để bên đời bà bầu mãi bên con.
Mùa Vu Lan – Thơ: Hữu Lợi
Tháng bảy về, vui mùa lễ vu lan
Sao nhỏ thấy lệ tràn hai con mắt đỏ
Nhớ rất lâu rồi khi con còn nhỏ bé nhỏ
Cha dắt dìu trên đây đó thiệt yêu thương
Vì cực nhọc khăn, phụ thân khăn gói lên đường
Phương nam tiến, để tìm phương sinh kế
Công lao ấy bé sánh bởi trời bể
Cả đời con, cũng tất yêu đáp đền
Cuộc sống yên ổn bình kinh tế đi lên
Gia sự vựng sẽ vững chắc mãi mãi
Rồi cha vội ra đi đành bỏ lại
Bỏ cháu bé và người vợ yêu thương
Chốn âm dương nay ngăn cách đôi đường
Vu lan đến nhỏ nhớ yêu thương vô hạn
Con đang khóc cho nước mắt thô cạn
Cầu phật trời ban phạt vạn niềm thương
Cứu độ mang đến Cha, trở về tới nhỏ đường
Vui an lạc chốn mười phương Chư Phật
Mùa Vu Lan tới – Thơ: Hàn Mai Anh
Vu Lan báo hiếu hứa mùa trăng
Tịnh xá an nhiên với chị hằng
Sắc diện trông rằm đêm sáng lạ
Ô tề lóe ánh một sao băng
Khuôn trời bóng đượm bung mành lưới
Rớt ánh trăng thanh xuống áo em
Dát ngự kim thiền như áo cưới
Anh cười cợt hãy nhằm đấy anh xem
Chuông chùa vẫn thỉnh chan hòa nhịp
Vọng giờ thiền trọng điểm chốn nhân gian
Ngộ giáo âm thầm mong tích đức
Không xen với sắc đẹp cứ miên man
Ngày Vu Lan nhớ phụ huynh – Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Mẹ ra đi vậy nhưng đã mười năm,
Cả mười năm bé nhớ mong mỏi về mẹ,
Có nhiều khi con tưởng như không thể,
Nhớ mang lại nao lòng, người mẹ dấu yêu thương ơi!
Nhớ khi xưa chập chững bước vào đời,
Mẹ là bạn dẫn dắt bé từng bước,
Dù cuộc sống có rất nhiều phen mất, được,
Mẹ song hành dẫn lối nhằm vượt qua!
Có phần lớn khi vẫn trong cảnh thuận hòa,
Mẹ lại đề cập chúng con về quá khứ,
Để ghi nhớ lại mọi thời không no đủ,
Để răn lòng những vừa lòng kiêu căng …!!!
Ngày mẹ mất phụ vương cũng cầm dấu lòng,
Tóc tệ bạc trắng, ít nói cười hơn trước,
Cha chỉ dặn dù nặng nề khăn, thua, được
Trên dưới đồng lòng vững cách cùng nhau!
Dù đi đâu, tốt là sống ở đâu,
Hãy đánh dấu hiếu, tâm là trên hết,
Lấy dung hòa, đem thứ tha đoàn kết,
Thì xấu hổ gì phần nhiều vất vả nặng nề khăn!
………….
Cha xa mẹ cũng được trọn bảy năm,
Rồi tạm biệt bọn chúng con đi kiếm mẹ,
Buổi đưa tiễn con hứa trong nhòa lệ,
Sẽ xong xuôi những cầu nguyện mẹ, cha …
Lễ Vu lan trong hương khói tỏ, mờ,
Con cung kính cầu mong cho cha, mẹ,
Chốn bồng lai hãy dịu lòng yên nghỉ,
Chúng nhỏ giờ vẫn đủ bự đủ khôn!
Đã tự mình đi tiếp rất nhiều chặng đường,
Mà rất lâu rồi mẹ cha từng ước ao ước,
Cha, người mẹ ơi giờ đây con ước ao được,
Một lần thôi ôm bố mẹ vào lòng …!
2. Thơ về lễ Vu Lan báo hiếu dành tặng kèm cha
Phật giáo quan niệm đời người dân có 4 ân lớn đề nghị ghi đừng quên ân cha mẹ, ân Thầy tổ, ân nước nhà và ân chúng sinh. Vày đó, tiệc tùng Vu Lan còn là lễ tri ân và báo ân của bạn con Phật. Theo đó, để bày tỏ lòng biết ơn trước công ơn như núi Thái đánh của bạn cha, ít nhiều bài thơ thời điểm dịp lễ Vu Lan báo hiếu dành tặng ngay riêng cho cha đã xuất hiện.
Cầu nguyện cho phụ thân – Thơ: Hồn Du Tử
Tuổi hạc thâm niên, tóc điểm sương
Cha già mức độ yếu, bệnh đau thường
Con thơ xót dạ chân thành nguyện
Trẻ đần độn đau lòng, thắp nén hương
Bồ Tát rất linh xin cứu vãn độ
Phật Trời mầu nhiệm, rủ lòng thương
Cho phụ thân mạnh khỏe bình an mãi
Con trẻ không sầu, cảnh đoạn trường.
Nghĩa tình của phụ thân – Thơ: Xuân Miền
Công cha cao tựa núi non
Dài sông, rộng biển lớn – đến con phải người.
Cha đến con nụ cười tươi
Dành cho con cả cuộc đời, tương lai.
Dạy con: “Nhận rõ đúng sai
Ân tình, nhân nghĩa, dũng tài, hiếu trung.
Rộng lòng, độ lương, khoan dung
Gái, trai chí lớn – chớ cần sử dụng mưu ma.
Hiểu nhiều, biết rộng, chú ý xa
Đừng vượt thiển cận – cực nhọc qua khổ nghèo.
Sóng to đề nghị vững tay chèo
Chớ đê mê danh lợi cơ mà gieo oán thù.
Bốn mùa đông, hạ, xuân, thu
Trong êm, kế bên ấm mặc dầu khó khăn.
Lỡ lầm phải biết ăn năn
Đừng huênh hoang cũng không nhăn nhó hoài.
Sống lúc này – nhằm ngày mai
Công to, việc nhỏ dại miệt mài đến xong.
Khổ đau buộc phải để vào lòng
Nước đôi mắt chớ tan thành mẫu – ướt my.
Gia phong, nề nếp duy trì
Sẻ san cơm, áo mọi khi fan cần.
Thương tín đồ như thể yêu thương thân
Kính trên, nhường dưới – góp phần, bình thường lo.
Gia đình – xóm hội – sao cho
Vẹn tròn, hạnh phúc, ấm no, vào ngần” …
Đời phụ vương sâu nặng trĩu nghĩa ân
Phận làm bé nguyện muôn lần tương khắc ghi..
Nhớ phụ vương mùa Vu Lan – Thơ: Đức Trung
Nhớ chiều hôm ấy phụ thân đi
Cha nằm ở võng chuyện trò với con
Lòng phụ thân đã thấy vui hơn
Quanh phụ vương đầy đầy đủ cháu con xum vầy
Cha giơ nhẹ cánh tay gầy
Huơ trong không khí…vẫy tay phần đông người
Rồi phụ thân khe khẽ mỉm cười
Cháu con ai cũng lệ rơi ròng rã ròng…!
Cha về nơi ấy hỏng không
Làm tròn đạo lý – vừa chấm dứt kiếp tín đồ !
Hôm ni viếng mộ thân phụ ơi !
Lòng bé xin giữ đời đời kiếp kiếp sắt son
Những lời phụ thân dặn cháu con
Khắc ghi mãi mãi lòng son không mờ !
Nhớ thân phụ con viết vần thơ
Những mong chạm chán được vào mơ…Cha về !
Ngày lễ nhớ cha – Thơ: Sương Anh
Ngày mai là dịp nghỉ lễ Cha
Lòng con đau thắt như thể kim châm
Tình phụ vương xa cách bao năm
Nhưng nhưng kỷ niệm mãi nằm trong tim
Với thân phụ mãi là cánh chim
“Thiên Nga bé nhỏ bỏng”… chẳng quên bao giờ
Xa rồi… xa lắc… xa lơ…
Bóng cha nay đã mịt mờ tăm hơi
Bỏ con ở bên cạnh cuộc đời
Bơ vơ với 1 kiếp tín đồ trầm luân
Cha là cả một trời Xuân
Chừ cha vắng nhẵn tình thân chẳng còn
Nhân ngày lễ phụ thân xin con
Nén trọng tâm hương thắp tỏ lòng nhớ cha
Vu lan nhớ về phụ vương – Thơ: Huỳnh Thanh An
Tháng bảy hiếu nghĩa chỗ nơi,
Nghi xỉu khói kính cõi đời lung linh.
Đẹp cụ nhân nghĩa chân tình,
Nhớ lời bố mẹ như in thuở nào.
Thân con bố mẹ gửi trao,
Một loại máu thắm hồng hào hôm nay.
Là vì chưng cơ rất bao ngày,
Cha mẹ giành hết chuỗi ngày thanh xuân.
Khó khăn khổ ãi trầm luân,
Cha nào than phiền phải tuân mệnh trời
Nhớ thân phụ con quyết giữ lại lời,
Chăm lo cho người mẹ quãng đời già nua.
Vu lan cũng đang đi tới mùa,
Hoa hồng áo trắng cho chùa thắp hương.
Khói lòng rộng phủ mười phương,
Mong thân phụ yên nghĩ thiên đường bồng lai.
3. Thơ về dịp lễ Vu Lan báo hiếu dành tặng mẹ
Nếu công cha như núi Thái tô thì nghĩa bà bầu như nước trong mối cung cấp chảy ra. Với nhiều người con, lễ Vu Lan như một “cái cớ” góp họ anh dũng bày tỏ tấm lòng của bạn dạng thân với bố mẹ mà nhiều khi họ băn khoăn mở lời ra sao. Vậy giả dụ ai ước ao dùng thơ mon 7 Vu Lan báo hiếu dành tặng kèm mẹ thì hãy xem thêm một số bài thơ sau đây.
Vu Lan Nhớ bà mẹ – Thơ: Lê Trí
Thân cò lặng lẽ dưới màng sương
Sướng khổ giành cho những phận hường
Đứa trẻ sinh ra thêm nỗi nhớ
Con mình cất tiếng gợi tình thương
Lên non dãi nắng ko mòn mỏi
Xuống biển lớn dầm mưa chẳng lún nhường
Chắp cánh chim bởi xinh dáng vẻ vẻ
Tâm bình nhẹ cách giữa nghìn phương
MẸ ! – Thơ: Nguyễn Trâm
Rằm mon bảy Vu Lan mùa hiếu hạnh
Về Phật Đường đón nhận đóa hồng tươi
Mẹ ra đi lúc bé ít tuổi đời
Chưa phát âm hết nụ cười vương phiền não
Đóa hồng bạch nhỏ cài trên ngực áo
Dạ rưng bi ai hiếu đạo chẳng tròn câu
Lời ru nôi ôm ấp giấc mơ đầu
Theo nhịp võng lắng sâu vào mỗi tối
Con còn nhớ vòi hoa sen bùn bà mẹ lội
Dáng hao gầy bươn vội những chiều mưa
Áo bùn nâu thương biết mấy cho vừa
Chân nứt nẻ mặt đường tưa se làn gió
Nghe sóng dậy ngập tràn phòng tim nhỏ
Khi bà bầu hiền cưỡi gió hạc quy tiên
Mẹ yêu thương ơi dẫu tất cả lắm bạc tình tiền
Đâu thiết lập được tình linh nghiệm ấy nữa
Ôi! nghẹn đắng như dao cào lốt cứa
Xót xa lòng những bổ cháo hẩm hiu
Trời phương phái mạnh tiếng chim vịt kêu chiều
Lòng nguyện khấn mẹ siêu miền rất lạc.
Con còn nợ mẹ… bà mẹ ơi !!! – Thơ: bởi Lăng Tím
Vu Lan cho tới lòng con nhớ Mẹ
Lời ru nôi khàng khẽ thuở nào
Mẹ là nghìn vạn ánh sao
Bao la trời rộng… ngọt ngào sữa thơm
Thu vừa tới kim cương ươm hạt nắng
Mẹ muốn con mãi chẳng thấy về
Cánh diều vi vút triền đê
Con đò ngóng bến sông quê lặng buồn
Con nhớ bà bầu mưa tuôn khóe mắt
Nợ bà bầu nhiều se fe niềm riêng
Bao la tình cảm chị em hiền
Cho con toàn bộ bình yên ổn tháng ngày
Nợ mẹ cả vòng tay nóng áp
Trời mưa dông bão táp nhọc nhằn
Một đời vất vả nặng nề khăn
Trên hai con mắt mẹ in hằn thời gian
Con nợ người mẹ vô vàn điều nữa
Tóc tệ bạc phai quá nửa đời người
Đong đầy tình bà mẹ yêu ơi
Tim con ghi xung khắc từng lời yêu thương.
Vu Lan Nhớ mẹ – Thơ: Lê Ngọc
Con hết sức thèm… vòng tay bà mẹ chở che
Dắt con vượt trở ngại đè cuộc sống
Như hồi nhỏ nhắn Mẹ vòng đeo tay dang rộng
Chắp cho bé được bay bướm giữa đời
Rất thọ rồi vòng tay chị em buông lơi
Trong nhỏ khắc mãi bao lời dạy dỗ
Ba mươi năm thân chợ đời giông tố
Xa mẹ hiền bé nhớ lắm người ơi
Đã bao đêm còn ghi nhớ tiếng ru hời
Sương khuya lạnh nhỏ thèm hơi mẹ ấm
Bất hốt nhiên thấy hoen bờ mày ướt đẫm
Giữa canh trường hơi lạnh thấm buồng tim
Nỗi thương nhớ bao tháng ngày nén kìm
Đời xô đẩy làm cho cánh chim viễn xứ
Chữ hạnh hiếu con tối ngày khắc giữ
Mong một lần hồi khứ Đức hiếu sinh
Lễ Vu Lan con gửi trọn tâm tình
Mong phụ huynh cõi nhân sinh è thế
Luôn trẻ trung và tràn đầy năng lượng mặc sóng đời dâu bể
Để cháu nhỏ vui vẻ sinh sống xum vầy
Xin một lần… được người mẹ nắm bàn tay
Dắt con bước tựa như những ngày thơ ấu
Nhớ bà mẹ – Tho: trằn Bá Bích
Vu lan về bé nhớ mẹ nhiều hơn
Muốn đãi đằng công ơn dày của Mẹ
Nhưng mẹ ơi lúc này con thầm khẽ
Dưới mái hiên cơn gió nhẹ bay về
Tháng bảy ơi xin gửi mọi niềm mê
Ngâu xì sụt reo câu thề vào gió
Nhắn nhủ lòng cho nhỏ xin bày tỏ
Đóa huê hồng từ ngõ nhỏ con dâng
Bông hồng đỏ cài đặt áo mẹ tưng bừng
Bông hồng white cài áo con đêm vắng
Ở chỗ xa suối rubi im tĩnh lặng
Mẹ có nghe nhưng nhỏ chẳng thấy gì
Vu lan về buộc phải con ướt bờ mi
Khoảng vô hình dung không đem gì bít lấp
Mẹ thương cảm khi xưa thường vồ vập
Nhưng xa rồi thương lưu giữ ngập trời mưa
Nơi quê hương xanh ngát phần đa cây dừa
Tuổi thơ dại mẹ thường đưa đợi mát
Tháng bảy về gom tình cảm dào dạt
Gửi mây ngàn theo mãi ngát mùi hương thơm.
Trên đó là một số bài bác thơ thời điểm dịp lễ Vu Lan báo hiếu mà bạn có thể tham khảo. Bên cạnh ra, chúng ta có thể truy cập chuyên mục Phong tục nước ta hoặc thiết lập ứng dụng điện thoại Thăng Long Đạo cửa hàng để cập nhật kiến thức phong tục truyền thống, tử vi Việt một cách nhanh lẹ và thuận tiện.
Ngoài ra khi mua ứng dụng các bạn sẽ có thời cơ sử dụng miễn phí các công gắng tra cứu vớt (xem chén bát tự, Tử vi, xem phong thủy nhà cửa,…). Cấp tốc tay thiết đặt ứng dụng Thăng Long Đạo Quán tương xứng tại đây: