Đất nước này ngàn thời gian trước Sát Thát và ngàn năm sau cũng vẫn là như vậy thôi. Cảm tử cho giang sơn là lòng tin đã rã sẵn trong máu quản người việt nam rồi.
Chiến tranh có thể là sự kịch liệt nhưng hào hùng cùng với đạn rơi máu đổ của các chiến binh vùng sa trường. Chiến tranh, đơn độc và mất đuối ngay trong dòng dáng ngồi dựa cửa ngõ của người thiếu phụ đợi chồng. Chiến tranh, cũng rất có thể là sự ngơ ngác của một tín đồ dân thời bình bỗng dưng một ngày đổi thay phế nhân.
Và chiến tranh, chẳng có gì thừa lời khi nói kia là xúc cảm hào hùng và ý thức quyết tử mang đến tổ quốc quyết sinh đã tất cả sẵn trong loại máu Lạc Việt từ cả ngàn năm nay.
Có một nhạc sĩ vẫn lưu giữ như in cái xúc cảm hào hùng năm ấy. Ông là Phạm Tuyên, người sáng tác của “Tiếng súng sẽ vang trên bầu trời biên giới”.
Năm 1979, nhạc sĩ Phạm Tuyên đã phụ trách music Đài tiếng nói Việt Nam. “Không khí biên giới hồi đó đã rất căng thẳng – ông lưu giữ lại – Đụng độ tự trước đó mấy năm”. Trước đó, ông sẽ đi thực tế để viết bài bác hát “Chúng tôi là bạn bè của Lê Đinh Chinh”, nói tới tấm gương hy sinh của người liệt sĩ trước tiên ngã xuống trên biên giới phía Bắc.
Nhạc sĩ Phạm Tuyên ghi nhớ lại dòng “cảm giác vạc khóc” khi những người dân dân, phần đông anh cán bộ, những người dân lính nghỉ ngơi Tây Nguyên, ở quần thể 5 nhắn cùng với ông rằng họ ước sao gồm đôi cánh để cất cánh ngay ra biên giới phía Bắc kháng quân xâm lược.
Đất nước này ngàn năm kia Sát Thát cùng ngàn năm tiếp theo cũng vẫn là như vậy thôi. Cảm tử cho tổ quốc là ý thức đã rã sẵn trong ngày tiết quản người việt nam rồi.
Bài hát “Chiến đấu vì hòa bình tự do” lúc đầu được viết dưới dạng hành khúc, hào hùng niềm tin chống giặc nước ngoài xâm quật cường với những chi Lăng, Bạch Đằng, Đống Đa có trong ca từ. Nhưng mang lại đoạn điệp khúc, lẽ ra phải là một trong giai điệu mang dư âm hào hùng, nhưng Phạm Tuyên nói ông thiết yếu viết được thế.
“Đến đoạn điệp khúc, tôi ghi nhớ đến đất nước Việt nam giới bao đau thương vừa trải qua cuộc chiến tranh dài với hy sinh, mất mát. Bao nhiêu xương máu của cha ông, của lớp lớp những thế hệ người việt nam đã đổ xuống để đảm bảo mảnh khu đất này. Chẳng đề nghị là lịch sử dân tộc đã trao cho người sứ mệnh đảm bảo an toàn tổ quốc kia sao”.
Còn hòa hợp của bài bác hát: “Vì một lẽ sinh sống cao đẹp cho hầu hết người: Độc lập – tự do”, nhạc sĩ Phạm Tuyên nói ông dẫn lại lời của quản trị Hồ Chí Minh. Với chăng, độc lập, thoải mái cũng là khát vọng ngàn đời của fan dân Việt.
Vào ngày 5/3, khi quản trị nước chỉ thị Tổng động viên, nhạc sĩ viết bài hát lừng danh “Tiễn thầy giáo đi bộ đội”, tự một mẩu truyện có thiệt khi những người thầy tạm thời rời bục giảng, phần nhiều sinh viên gác cây viết nghiên cố kỉnh chắc cây súng trước hiểm họa xâm lăng.
4 những năm qua, dư âm “những chi Lăng, Bạch Đằng, Đống Đa” vẫn luôn vang vọng.
Bài hát được phổ cập rất cấp tốc chóng. Dàn thích hợp xướng Đoàn ca nhạc Đài giờ đồng hồ nói vn thu thanh ngày 20/2. Ngày 9/3, bài hát được đăng bên trên báo Nhân Dân. Quân nhạc biểu diễn trong thời điểm tháng 4.
Lời bài hát
Tiếng súng vẫn vang trên bầu trời biên giớiGọi toàn dân ta vào trận đánh đấu mớiQuân xâm chiếm bành trướng dã man, vẫn dày xéo mảnh đất nền tiền phương.Lửa sẽ cháy và máu đang đổ, trên khắp dải biên cươngĐất nước của ngàn chiến công, vẫn sục sôi khí thế hào hùngNhững đưa ra Lăng, Bạch Đằng, Đống Đa…đang call tiếp thêm những bản hùng ca!Việt Nam! Ôi nước Việt yêu thương thương!Lịch sử đã trao cho tất cả những người một sứ mạng thiêng liêngMang trên bản thân còn lắm dấu thương. Tín đồ vẫn hiên ngang ra chiến trường.Vì một lẽ sống cao đẹp nhất cho hồ hết ngườiĐộc Lập – từ bỏ do!