RSS
Đối với mọi cá nhân con đi xa nhà xa quê thì cảm xúc và kí ức của họ luôn luôn hướng về một nơi thân thương được điện thoại tư vấn là quê hương. Chắc rằng mỗi người chúng ta ai ai cũng có quê hương của chủ yếu mình, quê hương là một nơi nào đó mà chỗ đó có thể ta được xuất hiện hay béo lên, là nơi mang đến ta nhiều kỉ niệm, nơi đem về cho ta cảm giác êm ấm và thân thuộc, tin tưởng đến nỗi mang lại dù cuộc sống thường ngày có chông chênh hay mệt mỏi ta vẫn luôn mong được trở về khu vực đó để ta gồm một điểm tựa mang lại chính bản thân mình.
Bạn đang xem: Viết đoạn văn biểu cảm về quê hương
Nhắc đến quê nhà là nhắc đến tuổi thơ, nhắc tới những kỉ niệm tươi đẹp, kể đến 1 thời hồn nhiên với ngây thơ. Quê hương nơi mà ta luôn luôn thuộc về và cũng là nơi luôn luôn sẳn sàng giang tay mừng đón ta. Quê hương, địa điểm đó có tia nắng của buổi sớm mai với một không khí trong lành cùng mát dịu, bao gồm đồng ruộng thẳng thừng cò bay, ở đâu đó là hầu hết chú trâu trong số những cánh đồng sẽ cầy cáy cùng với những người nông dân. Bên trên những con đê nho nhỏ tuổi và bé nhỏ ấy là gần như cậu nhóc bên nhau thả diều hay hồ hết lần đùa đuổi bắt mà vô tình trượt chân xuống ruộng lúa toàn bùn đất lâu lâu lại thấy số đông cậu tinh ma chăn trâu xung quanh đồng rồi vừa chăn trâu vừa thả diều, có những hôm là buổi chiều tà mọi người cùng nhau dắt trâu về chuồng. Quê nhà là chỗ mà tôi cùng với những bạn bè cùng trang lứa chớ thây gái trai bên nhau trèo lên mọi cây ăn uống trái khi tới mùa, hái cho nhau những trái ngon nhất, là thời điểm tôi trên cây hái còn cậu thì ở dưới lấy áo hứng rất nhiều trái ngọt lành đó. Quê nhà là nơi đưa chân những người con xa nhà lên thành thị để gia công ăn nhằm học tập mà chưa biết đến khi nào mới về cũng chả biết lên thành thị sẽ như vậy nào, là chỗ mà mỗi cá nhân con, tín đồ xa quê số đông nhớ mang đến và ước muốn tìm về. Đôi dịp sống giữa cuộc sống thường ngày đầy vất vả với tấp nập ta lại hốt nhiên nghĩ tới những sự yên bình tại quê nhà ấy loại sự ấm cúng và hạnh phúc khi mà lại cả làng thuộc nhau sum họp và vui vầy mang đến một học sinh nghe tin đậu đại học là niềm hãnh diện của cả làng chứ không hẳn của riêng mái ấm gia đình nào đó, là nơi tất cả cây nhiều hàng nước, địa điểm thôn quê bình dân nhưng lại có đậm tình thương yêu vô bờ, là khu vực mà đồng tiền tuy khan thi thoảng nhưng tình cảm thì luôn chất chứa. Quê hương là những ngày cuối năm ông bà cha mẹ đều ước ao ngóng bé cháu chở về để gặp gỡ mặt nhằm hội họp sau trong thời hạn xa cách mà chẳng biết bé cháu sống thế nào có khổ cực hay không. Là vị trí mà toàn bộ sự yêu thương thương rất nhiều được chia sẻ, toàn bộ lỗi lầm hồ hết được tha thứ, là khu vực đưa trung khu hồn ta về với việc bình yên, về với yêu thương thương.
Quê tôi chẳng giàu có cũng chẳng sôi động tấp nập, quê tôi là một trong nơi bình dị, là vùng nông thôn suốt trong những năm tháng đều đề xuất chịu nắng và nóng mưa dãi dầu, cuộc sống đời thường tuy khó khăn nhưng tất cả rất im bình và nhẹ nhàng không tồn tại sự bào chữa vả hay tranh dành, sẽ là nơi tôi được hình thành và bự lên là vị trí in đậm kí ức tuổi thơ của tôi, in đậm vết ấn về ông bà, về những người thân yêu mà lại tôi luôn luôn mong mỏi kiếm tìm về.
Mảnh đất nơi đây cằn cỗi, khí hậu thì nóng bực hoặc lạnh thì rét mướt tím domain authority tím thịt. Tuy vậy không vì thế mà tôi chán ghét mảnh đất vị trí đây, trái lại tôi yêu mảnh đất này vô cùng.
Xem thêm: Cách Kiểm Tra Tốc Độ Đường Truyền Vnpt Nhanh, Chậm Speedtest
Yêu mảnh đất nền này là do nơi đây ra đời tôi, nuôi tôi khôn lớn bởi những thứ dân giả thường có. Khá thở, cuộc sống đời thường nơi đây nuôi tôi khôn lớn. Tôi tất cả cái nạp năng lượng là nhờ phần nhiều cây lúa được trồng chốn này, cái cái học cũng chính là nhờ phần đông cánh đồng lúa đó vì chưng ba bà bầu tôi có tác dụng nông để sinh sống và nuôi hai đồng đội chúng tôi.
Quê tôi dạy mang lại tôi phương pháp làm fan lương thiện, biện pháp nhẫn vật nài của một con người. Bạn dân quê tôi họ có ý chí, gồm ‘sức chịu đựng’ trước những khó khăn thiên nhiên gây nên cho họ.
Họ chỉ biết sinh sống và làm cho việc; không sân si, suy tính điều gì. Bọn họ sống với dòng tâm nhân hậu của mình. Chúng ta không núm chạy đầy đủ lợi nhuận khủng trước mắt mà mặc kệ cái ông phụ vương truyền dạy. Có tín đồ vẫn theo làm cho thợ mộc mặc dù phải kì công, tinh tế từng li từng tí; có mái ấm gia đình từ đời ông bà đến đời con, cháu họ vẫn theo nghề dệt nón;…
Những thảm thảm kịch của vạn vật thiên nhiên không làm cho họ nhụt chí. Họ vẫn làm việc đó, vẫn thực hiện việc, vẫn gồng mình kháng lại các thiên tai, bão lụt.
Người dân quê tôi sinh sống một cuộc sống rất mực tình cảm. Họ luôn quan vai trung phong nhau thân gia đình, thôn xóm láng giềng cùng với nhau. Trở ngại của một gia đình cũng giống như khó khăn thông thường của một tập thể vì vậy họ luôn hỗ trợ nhau trong đời sống, công việc.
Tôi luôn luôn quan niệm rằng: con người biến đổi quê hương thơm chứ quê nhà không chuyển đổi một bé người. Vì thế những trở ngại ở quê tôi ko làm chúng tôi(những người con, fan cháu được hình thành trên mảnh đất nền này) cảm xúc bị bất tài trước hoàn cảnh
Là một bạn con ở quê hương này tôi đã và đang nỗ lực học thật siêng ngoan vày biết đâu chủ yếu tôi có thể góp 1 phần vào sự phát triển của quê hương. Như đơn vị thơ Đỗ Trung Quân từng nói: