RSS
Bài viết văn lần này yêu thương cầu chúng ta biểu cảm về một loại cây em yêu thương thích. Các chúng ta cũng có thể chọn mang đến mình những loài cây không còn xa lạ xung quanh mình như dừa, bàng, tre, lúa nước, phượng, hoa sen, hoa hồng... để triển khai bài. Để giúp các bạn có tài liệu tìm hiểu thêm trong nội dung bài viết văn lần này, Học giỏi Ngữ Văn tổng phù hợp những bài bác văn biểu cảm hay độc nhất vô nhị cho các bạn cùng tham khảo. Các bạn cũng có thể tham khảo các bài văn sau đây và viết lại theo lời văn của mình, không nên chép y nguyên nhằm nộp nhé những bạn. Bạn đang xem: Viết văn biểu cảm về loài cây em yêu
Đề bài: Biểu cảm về loài cây em yêu: cây bàng.
Trước sân bên em bao gồm một cây bàng. Truờng em cũng rất nhiều bàng. Phía hai bên hè phố khu vực em nghỉ ngơi lại là phần đa dãy bàng xanh bất tỉnh nhân sự ngái. Hồ hết cây bàng đứng đó, quan sát em béo lên và giữ lại bao lưu niệm ấu thơ. Em yêu thương cây bàng như yêu một tín đồ bạn gần gụi nhất, quan tâm nhất cùng không bao giờ vắng phương diện trong cuộc sống thường ngày của em.
Vào mùa nào, cây bàng cũng có thể có một vẻ đẹp riêng, khi tươi trẻ xanh mướt lúc già cỗi, fe siu. Cây bàng lúc tươi tắn, dịp trầm ngâm, dịp vui, lúc bi lụy như con tín đồ vậy.
Em ưa thích nhất là ngắm nhìn và thưởng thức cây bàng vào xuân. Đó là mùa phục sinh của vạn vật. Trong làn mưa bụi, tương đối lạnh se se, rất nhiều chồi non chúm chím hé nở trên phần nhiều nhành cây bé mảnh vươn dài, xoè rộng. Blue color non nớt, mềm mại ấy làm dãy phố sáng bừng lên sau một ngày đông dài xanh xám. Có lúc em thấy cây bàng đang cháy lên đa số ngọn nến xanh. Có những lúc em lại thấy ngoài ra bàng là một cô nàng đang múa đèn duyên dáng. Cây bàng biến hóa hoá cùng với bao dáng vẻ kỳ diệu.
Những chồi bàng lớn rất nhanh. Khi một trong những vòm lá ban đầu lấp ló nhánh hoa nhỏ nhặt ấy là lúc mùa xuân sắp tàn nhường quyền chế tạo ra hoá cho mùa hè rực rỡ. Ngày hè sang đưa về cho cây bàng một sức sống bạo gan mẽ. Cả phố phường ngợp bóng mát xanh um của các tán bàng toả rợp. Em lại được nô đùa đùa đồ hàng, chơi nhảy dây cùng với lũ chúng ta dưới cội bàng. Cây bàng đu đưa, rì rào hiền đức như một người các bạn lớn giỏi bụng xoè rộng lớn cánh tay rứa ô bịt nắng cho việc đó em vui chơi. Với mỗi giữa trưa hè, em lại mở cửa sổ ngủ bên dưới tiếng ve bàng râm ran êm ả, bên dưới vòm mùi hương lá bàng nồng nàn và hầu như chùm quả xanh non chao chao trong nắng.
Lũ con trẻ trong thôn em lúc nào cũng hào hứng đón cây bàng vào thu. Bởi khi đó những chùm quả bàng bắt đầu chín toả mùi thơm nồng nàn ngai vàng ngái phảng phất quyến rũ khắp phố phường . Em còn nhớ một buổi chiều đi lao cồn ở trường, cả cô trò tập kết dưới nơi bắt đầu bàng to nhất sân trường đẩy bàng chín ăn. Cô cứ đẩy được chùm như thế nào cả lũ lại xúm xút tranh nhau. Em gặm ngập răng vào trái chín cảm nhận cái vị ngọt khôn xiết riêng, ngùi ngùi như vị của nắng nóng thu nhưng mà thêm yêu da diết cây bàng không còn xa lạ ấy. Cây bàng sần sùi, nâu xám. Mỗi vệt nám là một trong kỷ niệm học trò được giữ gìn . Một ngày như thế nào đó, lúc em xa cách mái ngôi trường yêu dấu, em đã về đây đặt tay lên hầu như vết chai sần này để tìm lại bao ký kết ức đẹp mắt tuổi thơ.
Thương nhất là khi cây bàng vào đông. Dãy bàng xung quanh phố thỉnh phảng phất lại rùng mình lúc cơn gió lạnh lẽo lướt qua. Trong nắng và nóng đông hao hao, những cái lá bàng đỏ sạm bi tráng buồn. Bà bán xôi đầu ngõ gói xôi bởi chiếc lá đỏ ấy cố gắng gói xôi vừa thổi vừa ăn, em new thấy cây bàng cho dù khi tươi tốt hay khi tàn úa vẫn luôn luôn bổ ích cho đời. Dưới gốc bàng solo côi, bơ vơ khẳng khiu xung quanh phố, tiệm cóc mọc lên những hơn, bầy đàn trẻ làng em ít ngồi nghịch hơn. Còn ngơi nghỉ sân trường thì thiệt vắng vẻ. Bọn chúng em chẳng muốn ra bên ngoài vì lạnh. Khi ấy trông cây bàng thật tội. Cái dáng ốm guộc, khô se thỉnh thoảng lại lay lay như ao ước gọi bọn chúng em “Lại đây nghịch với tôi đi, tôi buồn lắm”! Nhưng chắc chắn là bàng đang vượt qua ngày đông buốt giá chỉ một cách thuận tiện thôi. Trong cái giá giá ấy, hồ hết nhánh cây ngày nào cũng giơ ngón tay nhỏ xíu gom nắng đông lại chuyên chút, ôm ấp một cái nào đấy để khi mùa xuân về thì bóc tách lên hồ hết búp nõn xanh tươi. Cây bàng lại hồi sinh, lại bước đầu một vòng sinh sống mới đẹp tươi hơn, bùng cháy hơn. Em rất thán phục sức sống bất diệt của cây bàng.
Em yêu thương cây bàng như yêu thương một bạn bạn lặng thầm bình dị cùng gần gũi. Người chúng ta ấy lúc nào thì cũng ở ở kề bên em, xuất hiện trong cuộc sống thường ngày của em. Một ngày như thế nào đó, em không còn được ăn trái bàng chín thơm nồng, ko được thế gói xôi bọc lá bàng đỏ đầu đông rét hổi, không được nghe giờ ve bàng rộn ràng thì cuộc sống đời thường khi ấy đã tẻ nhạt biết bao. Cây bàng là nhà ở, là phố phường, là ngôi trường học, là kỷ niệm...là tất cả những gì cơ mà em đính bó cùng yêu quý.
Đề bài: bài xích văn biểu cảm về loại cây em yêu: cây phượng.
Thời ấu thơ khi còn đến lớp ở tiểu học tập đây chính là quãng thời gian hạnh phúc nhất của mỗi bé nguời. Lúc nhớ đến kỉ niệm ấy, vào em lại hiện lên đông đảo hình hình ảnh về các bạn bè, thầy cô, mái trường thiết tha với loại cây mà em yêu quí, loại cây mà lại đã gắn thêm bó với số đông ngày cắp sách mang đến trường của từng người, loại cây mà một công ty văn đã gọi nó với cái brand name thân yêu thương cây " Hoa học trò."
Nhìn từ bỏ xa cây phượng toả ra mọi tán lá dày đặc xanh ngắt y hệt như một loại dù khổng lồ che mưa che nắng. Thân cây to với sần sùi. Những chiếc rễ ngoằn ngoèo trồi lên mặt đất. Các cái lá bé tí kết thành phần nhiều tán lá rộng. Hoa phượng màu đỏ thắm vừa đẹp, vừa dẻo dai, vừa bền bỉ. Cây phượng đã mang đến em trơn mát. Vào giờ ra đùa cúng em thường vui chơi dưới nơi bắt đầu cây phượng. Các bạn nam thì đùa đá ước hay chơi phun bi còn các nữ giới thì nghịch nhảy dây hay đùa banh đũa. Phượng là người các bạn cùng đi cùng với em trong veo thời học trò. Cây phượng là nơi gìn giữ những nụ cười nỗi bi thương của tuổi học tập trò. Phần đông lúc em bi thương vì bị điểm kém tốt vì bào chữa nhau với bạn bè phượng là người bạn đã lắng nghe hồ hết tâm sự của em. đều lúc em vui bởi vì được điểm cao hay vì em lại sở hữu thêm những người dân bạn bắt đầu phượng là người các bạn đã cùng phân chia sẽ cùng với em. Lúc số đông búp phượng ngay sát nở là lúc báo hiệu cho bọn chúng em biết mùa thi sắp đến đến. Hầu như đứa học trò siêng năng học tập phượng như khôn cùng vui. Lúc hoa phượng nở một màu đỏ thắm và tiếng ve sầu kêu thời gian báo hiệu mùa hè đã đến. Số đông tiếng ve sầu kêu hoà thành một phiên bản nhạc nghe khôn xiết vui tươi. Âm thanh của giờ ve khiến cho đời sinh sống của bọn chúng em trở nên rộn rã , vui tươi. Tuy nhiên lúc đó cũng là lúc bọn chúng em đề xuất chia tay mái trường tầy cô và anh em để bước vào kì nghỉ hè . Lúc chia tay tiếng ve kêu nhưng mà lòng em xao xuyến ko nỡ xa lánh . Mà lại rôi cũng đến lúc chia ly với bạn mái ngôi trường , thầy cô , bằng hữu . Vào những ngày hết năm học chúng em hay xuống sân nhặt phần đa đóa phượng để ép vào tập để làm kỉ niệm khó khăn phai mờ. đông đảo dòng lưu cây viết còn in trên giấy tờ của những thằng bạn thân đã cùng em học tập, vui chơi và giải trí trong trong cả năm năm học tập vừa qua. Thế đó, cây phượng còn là người bạn thân của chúng em suốt 1 thời học trò nói riêng. Cây phượng còn đóng góp thêm phần tạo yêu cầu vẻ đẹp vạn vật thiên nhiên thơ mộng, kỳ ảo nói chung. Có lúc nào bạn nghĩ cây phượng đã rời xa bản thân không? cơ mà còn đối với mình cây phượng luôn sát cánh đồng hành với mình suốt con đường học vấn.
Cánh cổng trường sẽ đóng lại, chưa lúc nào phượng đẹp nhất như lúc này. Phượng đẹp tuy thế chằng ai ngắm nhìn và thưởng thức phượng. Chỉ từ một bản thân phượng chú ý theo bóng của mỗi người học trò. Tạm biệt cây phượng, tạm thời biệt hầu như kỷ niệm vui bi thảm dưới cội phượng. Dù cho có ai đi đâu xa, em sẽ luôn luôn nhớ về ngôi ngôi trường thân yêu, nơi bao gồm một người bạn vô thuộc thân yêu.
Đề bài: Biểu cảm về loài cây em yêu cây tre.
Từ bao đời ni cây tre đã xuất hiện hầu hết những nẻo đường tổ quốc việt cùng gắn bó chung thủy với xã hội dân việt nam.đặc biệt trong trái tim trí của tín đồ việt,cây tre chỉ chiếm một địa điểm quan trọng,sâu nhan sắc hơn cả- được coi như là biểu tượng của người việt đất việt.từ hồi còn nhỏ nhắn tôi còn nhớ bài xích thơ về cây tre việt nam.nước vn xanh muôn vàng cây lá khác nhau,cây nào cũng đẹp ,cây nào cũng quí nhưng mà thân ở trong nhất vẫn là tre, nứa,trúc
Tre xanh xanh từ bỏ bao giờ
Chuyện xa xưa đã bao gồm bờ tre xanh…
Cây tre ,nứa ,trúc…và nhiều một số loại tre bương không giống là loại cây thuộc họ lúa.tre gồm thân rễ ngâm,sống lâu hiện ra những chồi gọi là măng.thân ra hóa mộc hoàn toàn có thể cao cho 10-18m, không nhiều phân nhánh từng cây có khoảng 30 đốt…cả đời tre chỉ ra rằng hoa một lần và vòng đời của nó sẽ khép lại lúc tre nhảy ra hoa
Cùng với cây đa bến nước sân đình – một hình ảnh quen thuộc thân mật của xã việt cổ truyền thì những bụi tre xóm từ hàng chục ngàn năm đã bao gồm sự cùng sinh,cộng cảm với người việt.tre hiến láng mát đến đời và sẵn sàng chuẩn bị hi sinh toàn bộ từ măng tre ngọt bùi đến bẹ tre có tác dụng nón,từ thân tre cây cỏ đến gốc tre đều đóng góp phần xây dựng cuộc sống
Cây tre đính bó cùng với bao thăng trầm của lịch sử vẻ vang nước nhà.đất nước khủng lên khi dân ta biết trồng tre tấn công giặc chưa phải ngẫu nhiên sự tích cây tre thân vàng được người việt gắn với thần thoại cổ xưa thanh gióng- hình hình ảnh gióng nhổ vết mờ do bụi tre đằng ngà đánh đuổi giặc ân đã trở thành hình tượng cho sức mạnh thành công thần kì bất chợt biến của dân tộc ta so với những kẻ thù xâm lược bự mạnh.mặc khác mẫu cậu bé gióng vươn vai nhập vai thành người to đùng rất có thể liên quan lại tới sự trở nên tân tiến của cây tre.trải qua nhiều thời ki lịch sử hào hùng các lũy tre đang trở thành pháo đài xanh kiên cố chống quân xâm lấn ,chống thiên tai.tre thật sự thay đổi chiến lũy cùng là nguồn vật tư vô tận để chế tạo vũ khí tấn công trong các cuộc chiến .chính đều cọc tre trên sông bạch đằng,ngô quyền sẽ đánh tung quân phái nam hán .chính ngọn tầm vong đóng góp thêm phần rất mập đánh xua đuổi quân xâm lươc nhằm giành lại chủ quyền cho dân tộc;tre giữ lại làng, giữ nước, giữ căn hộ ,giữ đồng lúa chín
Đã rất nhiều tác phẩm viết về cây tre như cây tre vn của tháp new và bài xích thơ của thi sĩ nguyễn duy…tre còn góp phương diện trong làn điêu dân ca,điệu múa hầu như trên tổ quốc và là chất liệu cần thiết để làm những nhạc khí dân tộc như sáo kèn.tre đi vào cuộc sống của mỗi người và đi sâu vào trung ương hồn việt.mỗi lúc xa quê lữ khách khó mà quên lũy tre thôn thân thương,những nhịp cầu tre êm đềm…hình ảnh của tre gợi nhớ về nông thôn mộc mạc,con bạn viêt nam thanh tao, đơn giản và giản dị mà chí khí
Có thể thấy rằng thực chất ,bản lĩnh của người việt nam và văn hóa việt bao gồm nét tương đồng với sức sống với vẻ đẹp mắt của cây tre.tre không mọc riêng biệt rẽ mà sản xuất thành lũy tre,rặng tre .đặc điểm ráng kết này tượng trưng mang lại tính cộng ở
người viêt.kết bài;tre đính thêm bó với những người việt như vậy đấy vào đời sống cần quí trọng cây tre hơn.hà nội tre không còn nhiều .giờ mở rộng hà thành lại bát ngát các vùng quê,chiều về khóm rơm không thể quấn quýt bên tre tuy vậy tôi lại thấy cây tre luôn vương thẳng thêm bó với người dân
Đề bài: Biểu cảm về loại cây em yêu: cây mai.
Nhà em tất cả một cây Mai. Ngày thường, Mai đứng một mình trong góc vườn, lặng lẽ âm thầm giữa từng nào là Quỳnh Anh, Lan, Cúc, Vũ Nữ… Ấy vậy mà lại Mai vẫn ung dung, thản nhiên phệ lên với dáng vóc đơn sơ với giản dị. Cây Mai cao hơn em mang lại hai loại đầu. Nó mặc trên bản thân một mẫu áo xanh đậm điểm vài bông hoa vàng hoe.
Đến rằm mon Chạp, Mai được lấy ra giữa sân nhà. Nó ban đầu được chăm chú đến. Mai được mọi người chăm sóc, bón phân, tỉa cành và quan trọng đặc biệt lặt lá – một công việc mà em khôn cùng thích. Vào sáng công ty Nhật, cả nhà em hào hứng quây quần bên cây Mai để lặt lá. Em tuân theo lời chị em dạy, để ý lặt đúng cách từng mẫu lá, tưởng tượng như đã mở từng chiếc hành lang cửa số tí ti trên thân cây cho số đông nụ hoa mở mắt hé chú ý trời đất.
Khi toàn bộ những dòng lá đang rời cành mẹ, cây Mai trở đề nghị trơ trụi, khẳng khiu. Rất nhiều cành cây tia ra như những nét phác hoạ thảo bằng bút kim của một bức tranh. Nhưng chính vì sự trơ trụi ấy lại mang 1 vẻ háo hức cùng tưng bừng, mang lại cho đa số người cảm hứng mùa xuân về.
Không phụ lòng tín đồ chăm sóc, không để cành đề nghị đợi lâu, số đông nụ hoa li ti đã bắt đầu xuất hiện. Thân cây trơ trụi được trang trí bằng mọi chấm xanh non của mầm hoa, mầm lá.
Gần mang lại Tết, phần đông nụ hoa mập lên, phình tròn, nhõ bởi chiếc móng tay út. Quan sát cây Mai như có hàng nghìn con bọ xanh chăm sóc bám chặt vào cành, nỗ lực làm đẹp mang lại cây và có tương lai một sự đơm hoa bùng cháy rực rỡ ngày Tết
Tết tới, Mai được đặt chễm chệ ở một vị trí trọng thể trong nhà. Mọi tín đồ lo đi tìm đồ Tết, chẳng cân nhắc Mai nhiều. Hôm mồng Một Tết, mọi fan vui vẻ một trong những bộ thiết bị mới. Đến cơ hội này, liếc qua cây Mai, ai ai cũng ngạc nhiên khi thấy nó cũng đã chuẩn bị sẵn sàng trong bộ trang phục truyền thống lâu đời của mình. Mai đậy hắp người một chiếc áo vàng bùng cháy của hoa, điểm thêm vài màu xanh da trời non của lá. Bọn chúng em trọng thể treo phần lớn lời chúc “ an khang - thịnh vượng thịnh vượng”, “ Vạn sự như ý”, … và hầu như bao mừng tuổi lên cây, chia sẻ lời chúc năm mới với loại hoa tuyệt đẹp mắt này. Vậy là cái áo rubi của Mai còn được điểm những sản phẩm trang sức màu sắc đỏ, thể hiện suôn sẻ và tình thương yêu
Hoa Mai rubi tươi, rất đẹp. Cánh hoa mềm, mịn như nhung. Nhưng chỉ sau một vài ba ngày, những cành hoa ấy héo dần với từ từ tách cành xuống điểm tô mang lại đất. Đất trong chậu đầy một màu quà của cánh Mai.
Hoa Mai rụng đi nhường vị trí cho những nụ hoa con con bung mình hé nở. Những chiếc nụ xanh be bé, điểm vài màu đá quý ở đỉnh. Chúng em vắt nhau đoán xem đâu là nụ hoa, đâu là nụ lá, nụ như thế nào nở trước, nụ như thế nào nở sau. Các chiếc nụ lá không được đon đả nhiều tuy vậy vẫn hồn nhiên nở cánh trước cả nụ hoa
Sau tết, Mai vẫn cố gắng thể hiện không còn vẻ đẹp còn lại của mình, dứt sứ mệnh linh nghiệm được giao. Dưói đất, hoa tiến thưởng rụng nhiều. Trên cây, lá xanh bự lên . Không còn Tết, hết mùa hoa Mai, mang đến lượt lá đua nhau trang trí mang đến cành. Mai lại khoác lên mình chiếc áo blue color thẫm.
Mai cũng “ điệu” như con người, cứ cho Tết là xúng xính trong bộ áo quần đẹp. Mai như 1 người các bạn quen thuộc, share ngày Tết với mọi người. Mai rứa sức bản thân tô đẹp cho một ngày Tết. Mọi bạn quan tâm, thẩm mỹ cho Mai. Em yêu Mai, gia đình em yêu Mai, miền nam bộ này yêu Mai, cả giang sơn Việt nam cũng yêu Mai. Cây Mai- hình tượng của may mắn, vui vẻ cùng hạnh phúc.
Đề bài: Biểu cảm về giống cây em yêu: cây lúa.
Cảnh tượng về một cánh đồng bé dại hẹp, nằm xen trong số những ngôi công ty thấp lè tè, bao hàm hàng cau phủ quanh xung xung quanh cứ ám hình ảnh tôi mãi.Bởi mùa vẫn hết, lúa vẫn đang còn xanh-đợi đến liền kề hạt còn lâu-vậy nhưng Tết lại sắp đến cận bên.
Ở quê tôi, cái miền quê nghèo xơ xác của dải đất khu vực miền trung này gồm bao bạn nông dân thiếu gạo vào dịp Tết. Nạm mà cùng với họ, tất cả với tôi nữa vẫn coi cây lúa như người bạn của mình. Đã bao bạn bỏ làng đi làm việc ăn, hy vọng đổi đời. Chỉ có ba tôi vẫn ở lại bởi vì cây lúa, vì chưng mảnh vườn, do ở quê tôi vẫn còn nội.
Cây lúa lắp với bờ vai ba, gắn thêm với đôi chân trần của mẹ, gắn thêm với hồ hết ngày nắng hạn, khô mưa gió Lào táp vào mặt như nuốm lột đi đi từng lớp domain authority bong bên trên trán của bà. Vậy mà... Cả mái ấm gia đình tôi người nào cũng một lòng bởi vì cây lúa.Ba tôi thường xuyên bảo: " tuyệt nhất sĩ hai nông, không còn gạo chạy rông tuyệt nhất nông nhị sĩ" Tôi không hiểu ba tôi ao ước nói gì, cơ mà nghe mãi thành nằm trong làu làu rồi cũng mang lòng si mê cây lúa từ bao giờ không biết.
Mà làm sao không yêu lúa. Khi mới những ngày đầu tập cầm cố chiếc cây viết lá tre tôi đã mê loại màu lá mạ.Cả ruộng mạ non mơn mởn dập dờn trước gió, lung linh giọt sương đêm còn sót lại trông như dát bạc.Yêu nhất vẫn luôn là lúc cây lúa vẫn thời con gái. Thân lúa nõn nà, bụng lúa no căng. Chiều.Theo mẹ ra đồng. Ngắt trộm một bông, mở bụng lúa ra... Xòa một cành non trắng nuột nà như hoa cau mới nở bung vào sáng sớm. Mang đến bông lúa vào mồm khẽ nhai nhè nhẹ để nghe cái vị ngòn ngọt, lờ lợ ấy tung ra khu vực đầu lưỡi. Lắng đọng như dòng sữa mẹ ngày như thế nào ta vẫn chưa quên được. Chắc hẳn rằng không đứa trẻ như thế nào ở quê tôi ko thích ăn lúa làm cho đòng như gặm bắp non khi bắp vừa tượng sữa. Bà bầu tôi vẫn thường xuyên bảo:
- rất lâu rồi bà nuôi bà bầu bằng bao gồm những quả bắp non ấy. (Bởi bà không tồn tại sữa)
Những bông lúa non hứa hẹn một mùa đá quý trĩu hạt. Và khi cánh đồng chỉ còn trơ rạ, cánh đồng trở thành tổ quốc của tụi trẻ con chúng tôi.
Tôi cần thiết nào quê được phần đa mớ rạ được phơi phóng trực tiếp hàng bên dưới trời nắng nóng gắt. Mùi thơm của rơm rạ thật ngọt ngào. Ai đã từng đi chăn trâu bên trên cánh đồng chiều sau vụ gặt, bắt đầu cảm hết được chiếc mùi khô rơm rạ ấy.Chúng tôi thả trâu thung thăng gặm cỏ trên bờ ruộng còn bọn chúng tôi, đầy đủ chiến binh gan góc thì tha hồ tiến công trận. Hầu như ụ rơm thay đổi pháo đài, mọi bờ ruộng biến đổi chiến lũy. Với trò chơi con em cứ diễn ra trong tiếng mỉm cười giòn giã.Tháng ba hoa gạo nở, tháng cha đồng chiều trơ rạ. Tháng bố là tháng tuyệt hảo nhất vào kí ức tuổi thơ chúng tôi.
Mẹ tôi nấu bếp nồi cơm mới. Mâm cơm cũng bao giờ cũng thổi xôi.Và lúc nào cũng giết mổ một chú gà. Và tất yếu cúng cơm bắt đầu thì phải bao gồm cơm gạo mới.Cơm mới vừa thơm, vừa béo, vừa dẻo vừa vừa khô thu hút tụi trẻ con con cửa hàng chúng tôi mỗi độ mùa về. Cơm trắng là món ăn từng ngày vậy cơ mà sao cơm new lại làm cho ta nhớ mãi.
Mùa về, được bao nhiêu lúa, mẹ lại cung cấp đi một ít để lo phân bả, để trả tiền học phí cho con. Còn bao nhiêu lúa để quay vòng? người mẹ nhẩm tính còn bao tháng nạp năng lượng nữa thì gần kề hạt.
Còn cha thì lo chuyện khác. Các bó rơm cao quá đầu fan được cha gánh gồng về. Rồi phần đa đêm sáng trăng, tía và người mẹ cùng chất.Vui nhất vẫn chính là lúc này.Chúng tôi được ba bà bầu bế lên cây rơm, nhảy đầm nhún trên các đụn rơm cao chất ngất ấy. Để rồi sau vụ gặt, lại hì hụi rút rơm để lót ổ gà, rút rợm đẻ ủ cho con lợn nái, và đặt biệt là chú trâu Bỉnh, mùa về luôn luôn phải có những bó rơm khô.
Còn nội thì lại khác. Thời gian nào mùa về nội cũng vui cả. Bà nhẩn nha hát, rồi tuốt rạ, rồi bện chổi. Bà bảo chổi to để nhà dưới, chổi bé bỏng để quét bếp tro. Vừa bền, vừa sạch.
Xem ra cây lúa và đúng là hạt ngọc Trời. Bởi không chỉ cho ta hạt gạo mà lại lúa còn cho ta cả cuộc đời mình.Nhiều cơ hội rỗi, tôi đâm ra suy nghĩ ngợi. Chắc chắc hẳn rằng vì quá gọi nghề nông, vượt yêu cây lúa cơ mà Vua Hùng đã truyền ngôi lại mang đến Lang Liêu. Vày vua cũng tương đối quý trọng hạt ngọc của trời, quý trọng mức độ lao rượu cồn của bạn và thương mến sự trí tuệ sáng tạo của người nông dân chân lấm tay bùn.
Ba hay bảo tôi:
- bé gắng học để sau đây đừng có tác dụng nông như ba. Khổ lắm!
Vâng! cha ơi bé sẽ cụ học. Nhỏ sẽ cố làm một điều gì đó. Bởi vì sau này, dù con tất cả đi đâu, mặc dù con gồm làm gì, thì trong những bát cơm trắng con ăn uống con vẫn thấy được vị mặn của giọt các giọt mồ hôi ba, vị ngọt của ngào của tình cảm tía mẹ giành riêng cho con. Nhỏ vẫn không bao giờ quên được hương vị cánh đồng lúa quê mình. Mùi hương lúa non ấy, rùi rơm rạ ấy vẫn hằn in mãi vào kí ức con. Nhỏ sẽ nhớ mãi giờ đồng hồ thở lâu năm của chị em nhẩm tính ngày tiếp giáp hạt mùa sau.