Cả dân tộc Việt Nam; trong đó, tốt nhất là tuổi trẻ mỗi lần đón đầu năm mới Trung thu hay nghe bài xích hát “Ai yêu nhi đồng bằng chưng Hồ Chí Minh” của nhạc sĩ Phong Nhã, chắc rằng mỗi em nhi đồng các sẽ nằm trong lời bài hát nầy và thường rất nghẹn lòng!
Bác Hồ, vị lãnh tụ muôn vàn thương cảm của dân tộc Việt Nam, Người luôn luôn dành tình yêu yêu quan trọng đặc biệt đối với các cháu thiếu niên, nhi đồng - ráng hệ tương lai của khu đất nước.
Bác từng khẳng định: “Ai yêu thương nhi đồng bằng bác Hồ Chí Minh”! Và, trước lúc đi xa, bác đã “để lại muôn vàn tình yêu quý cho những cháu thiếu niên với nhi đồng”.
Mở đầu bài xích hát, ta nghe khôn cùng cảm động, nghẹn lòng: “Ai yêu Bác tp hcm hơn thiếu hụt niên, nhi đồng/Ai yêu thương Bác sài gòn hơn thiếu thốn niên, nhi đồng/Ai yêu thương Bác sài gòn hơn thiếu niên, nhi đồng/ Ai yêu Bác hồ chí minh hơn thiếu nhi Việt Nam.
Lòng yêu mến sâu sắc, bát ngát của chủ tịch Hồ Chí Minh đối với thiếu niên, nhi đồng ko gì có thể so sánh nổi. Đó vừa là tình cảm của một lãnh tụ phương pháp mạng kiệt xuất, vừa là của người ông thương cảm vô cùng gần gũi, luôn luôn đồng cảm và chan hòa với các cháu. Sinh thời, không có Tết Trung thu làm sao mà bác Hồ - cùng với tình dịu dàng vô bờ bến với những cháu thiếu hụt niên nhi đồng, lại không tồn tại thư và thơ cho các cháu, hoặc vui đầu năm mới cùng các cháu. Bao nhiêu năm trôi qua, tính từ lúc ngày bác đi xa, trẻ em Việt Nam không hề được gọi thơ bác bỏ mỗi cơ hội Tết Trung thu nữa. Nhưng tấm lòng thân thương và hầu như lời dạy của tín đồ thì vẫn tồn tại mãi. Và những em vẫn luôn cất cao lời hát: “Ai yêu nhi đồng bằng bác bỏ Hồ Chí Minh...”…
Đến nay, ai đã qua tuổi 70, kiên cố hẵng thời thiếu nhi hồ hết còn ghi nhớ Trung thu đặc biệt năm 1945 - Trung thu đầu tiên non sông giành được chủ quyền từ tay đế quốc thực dân, chỉ trong 1 tuần lễ, bác bỏ Hồ thương cảm đã gấp đôi gửi thư đến thiếu nhi cả nước.
Trong thư nhờ cất hộ ngày 17/9, bạn truyền hơi ấm yêu thương vào từng câu, từng chữ, khen bộ quà tặng kèm theo những tiểu người sở hữu của một nước tự do và luôn nhớ gửi tặng ngay những cái hôn. “Các em vui mỉm cười hớn hở, Già hồ nước cũng vui cười hớn hở với các em. Đố những em biết vị sao? Một nguyên nhân là Già hồ nước rất yêu quý các em. Hai nguyên nhân là Trung thu năm nay, nước ta đã được thoải mái và các em sẽ thành những người tiểu quốc dân của một nước độc lập…”. Cuối thư, tín đồ gửi tới những cháu “trăm dòng hôn thân ái”. Thật thương yêu xiết bao!
Dù bận trăm công, nghìn việc. Đêm trung thu đầu tiên của nước nước ta độc lập. Đúng 21 giờ, tại phía bắc phủ, bác bỏ Hồ lộ diện tươi cười, thân thiết, nói chuyện với những em. Khi hoàn thành buổi trò chuyện, chưng nói: Trước khi các cháu phá cỗ, ta cùng mọi người trong nhà hô nhì khẩu hiệu:
“Tiếng hô hưởng ứng của những em rền vang cả một vùng trời. Trăng rằm vằng vặc tỏa sáng. Niềm vui, tiếng cười cợt tỏa sáng, tràn ngập đêm Hà Nội”!
“Dù bác Hồ yêu thương của chúng ta nay đã đi được xa, tuy thế hình hình ảnh của tín đồ vẫn luôn gần gụi với gần như thế hệ thiếu thốn niên, nhi đồng Việt Nam. Tình yêu của Bác giành riêng cho các cháu thiếu nhi và của các cháu thiếu nhi dành cho Bác tồn tại sáng soi, vơi hiền như ánh trăng đêm rằm. Đọc lại thơ, thư Trung thu của Người, họ lại được tắm mình trong tình yêu thích bao la, đuối lành lan ra xuất phát từ 1 tâm hồn lớn, nhân bí quyết lớn”./-