Hướng dẫn Soạn bài 10 sách giáo khoa Ngữ văn 6 tập một. Bạn đang xem: Đeo nhạc cho mèo ngữ văn 6
Văn bản
Soạn bài Đeo nhạc đến mèo sgk Ngữ văn 6 tập 11. Thể loại
Truyện ngụ ngôn:
– Hình thức: Là một số loại truyện kể, bằng văn xuôi hoặc văn vần;
– Nội dung: Truyện ngụ ngôn mượn chuyện về chủng loại vật, đồ vật hoặc về chính con bạn để nói nhẵn gió, bí mật đáo chuyện nhỏ ngườ
– Mục đích: nhằm mục đích khuyên nhủ, răn dậy con người ta bài học kinh nghiệm nào đó trong cuộc sống.
2. Cha cục
– Đoạn 1 (Từ đầu … bên trên ông Đồ): Cảnh họp buôn bản chuột.
– Đoạn 2 (tiếp … nói lôi thôi gì nữa): cốt truyện cuộc họp.
– Đoạn 3 (còn lại): thực hiện quyết định sau buổi họp không thành.
3. Tóm tắt
Để ngăn chặn lại mèo đề xuất làng chuột mở cuộc họp. Chuột Cống giới thiệu sáng kiến” đeo nhạc mang đến mèo” được các con con chuột ủng hộ. Toàn bộ chuột vui miệng vì sắp đến thoát nàn bị mèo ăn uống thịt. Nhưng mà khi tìm kiếm được nhạc thì không có bất kì ai chịu đi đeo cho mèo.
Chuột cống đùn đẩy cho chuột Nhắt, chuột Nhắt đùn đẩy mang đến chuột Chù và cuối cùng chuột Chù bắt buộc đi. Công dụng chuột Chù bị mèo dọa chạy về kể cho tất cả làng, cả làng con chuột chạy hết làm mất cả nhạc đeo mang lại mèo. Sau cùng chuột vẫn hoàn hại mèo.
4. Bài học
– sáng kiến phải bao gồm tính trong thực tiễn và khả thi.
– Một kế hoạch xuất sắc phải có đk thực hiện, người tiến hành là khôn xiết quan trọng.
– Những vấn đề tập thể phải do nhiều người quyết định, nhằm 1 fan thao túng ⇒ dễ đi đến ra quyết định ảo tưởng, điên rồ.
5. Ý nghĩa
– Truyện vừa có ý nghĩa sâu sắc giáo dục con bạn khi ý muốn làm điều gì đó cần phải có kế hoạch cùng sẵn sang làm cho tới cùng không như lũ con chuột kia chỉ đặt mục tiêu trên triết lý còn thực hành thực tế thì không có tác dụng được gì, chúng đã nhằm tố cáo cái bầy chỉ nói viễn vông.
– Không làm được điều gì nhưng mà lại to giọng và tỏ ra rằng bản thân là tín đồ hiểu biết, với có ý nghĩa phê phán gần như thành phần tín đồ như vậy trong làng mạc hội.
Dưới đấy là bài hướng dẫn Soạn bài bác Đeo nhạc mang đến mèo sgk Ngữ văn 6 tập 1. Chúng ta cùng xem thêm nhé!
Đọc – hiểu văn bản
giasuviet.edu.vn reviews với chúng ta đầy đủ phương pháp, lời phía dẫn, câu trả lời các câu hỏi có vào phần Đọc – hiểu văn bản của bài xích 10 vào sách giáo khoa Ngữ văn 6 tập một cho chúng ta tham khảo. Nội dung chi tiết câu vấn đáp từng câu hỏi chúng ta xem bên dưới đây:
1. Trả lời câu hỏi 1 trang 107 sgk Ngữ văn 6 tập 1
Hãy cầm tắt truyện, nhờ vào mấy ý sau:
– Lí vì cuộc họp xóm chuột;
– Cảnh họp xóm chuột thuở đầu và sáng kiến “đeo nhạc cho mèo”;
– Cảnh họp làng loài chuột lúc cử tín đồ “đeo nhạc mang đến mèo”;
– công dụng việc cử tín đồ và thực hiện sáng kiến.
Trả lời:
Từ xưa cho nay, loài chuột rất sợ mèo vị chuột tuyệt bị mèo ăn thịt. Một hôm, cả làng con chuột bàn nhau là đã đeo nhạc đến mèo, mèo đi đến đâu là ta sẽ biết đến đó. Nhưng đồng minh chuột không có ai dám treo nhạc đến mèo, đùn đẩy nhau. Đầu tiên, thôn cử con chuột Cống nhưng hắn cậy thế bề trên phải cử con chuột Nhắt.
Chuột Nhắt sử dụng lí lẽ của bản thân để đẩy nhiệm vụ sang đến chuột Chù. Con chuột Chù cũng mang lí do lờ đờ để không phải đeo nhạc mang lại mèo nhưng mà lại bị loài chuột Cống nói là hôi không có bất kì ai thèm ăn thịt. Cuối cùng, loài chuột Chù buộc phải nhận và tác dụng là bị mèo dọa cho 1 trận sợ ghê vía. Từ đó, loài chuột vẫn sợ mèo.
2. Trả lời thắc mắc 2 trang 107 sgk Ngữ văn 6 tập 1
Cảnh họp xã chuột ban sơ và dịp cử người “đeo nhạc cho mèo” rất đối ngược nhau. Hãy chỉ ra rằng và nêu ý nghĩa của những chi tiết đối lập ấy.
Trả lời:
Cảnh họp làng thời gian đầu | Lúc cử người đeo nhạc cho mèo |
– Khí nắm hăng hái: toàn bộ đều mang đến đông đủ từ loài chuột Cống “rung rinh to tốt” đến chuột Chù hôi hám đều sở hữu mặt. – Càng nhiệt huyết hơn khi có ý tưởng phát minh “đeo nhạc mang đến mèo”: “Cả làng con chuột nghe nói, dẩu mỗm, quật đuôi, hầu hết lấy có tác dụng phục cái câu chí lí của ông Cống và đồng thanh ưng thuận”.- Cả làng chuột phấn khởi: “Con nào nhỏ nấy lao xao hớn hở”. | – không gian căng thẳng: khi hỏi là ai đang đeo nhạc cho mèo thì “cả hội đồng yên phăng phắc, không một chiếc tai như thế nào nhích, một chiếc răng làm sao nhe”. – Sự sốt ruột khi chuột Cống, Nhắt đều phải có ý không đồng ý khéo. |
3. Trả lời thắc mắc 3* trang 107 sgk Ngữ văn 6 tập 1
Em bao gồm nhận xét gì về bài toán tả những loài loài chuột trong truyện? hợp lí mỗi loài chuột ám có một loại người nào đó trong buôn bản hội cũ?
Trả lời:
Truyện mô tả rất sinh động các loại chuột. Ngoài ra mỗi loài con chuột ám duy nhất loại tín đồ nào đó trong xã hội cũ.
– chuột Chù: vị thế thấp nhất, đặc điểm là “hôi thành câu ca, ụt ịt nói, ậm ạch vác nhạc đi kiếm mèo” dẫu vậy cũng vô tích sự, thấy mèo thì hèn hạ bỏ chạy.
– con chuột Nhắt: vai cao hơn một chút, láu lỉnh, đùn đẩy việc cho người khác.
– loài chuột Cống: vai cao nhất, oai phong vệ nhất. Ông là hình hình ảnh những kẻ giả dối, dùng cái vẻ thanh lịch trọng bên ngoài để bít đậy sự đo lường và thống kê hèn nhát mặt trong.
4. Trả lời câu hỏi 4* trang 107 sgk Ngữ văn 6 tập 1
Trong buổi họp của làng mạc chuột, ai tất cả quyền xướng việc và không đúng khiến? Ai nên nghe theo và nhận các việc khó khăn khăn, nguy hiểm?
Trả lời:
– Trong buổi họp làng, người có quyền xướng việc và sai khiến cho là chuột Cống.
– fan phải nghe theo và nhận thêm các việc trở ngại là con chuột Chù do vừa hôi vừa chậm chạp chạp.
5. Trả lời câu hỏi 5 trang 107 sgk Ngữ văn 6 tập 1
Mục đích thiết yếu của truyện ngụ ngôn là răn dạy nhủ, răn dậy con người ra bài học nào kia trong cuộc sống. Truyện Đeo nhạc cho mèo gửi ra bài học gì?
Trả lời:
Bài học đúc rút của truyện “Đeo nhạc cho mèo”:
– Truyện khuyên nhủ ta phải suy xét đến điều kiện và năng lực thực hiện tại khi ý định làm một quá trình nào đó.
– Truyện phê phán những phát minh viển vông, gần như kẻ đam mê sống hại chết, chỉ bàn mà không dám hành động, trút quá trình khó khăn nguy hiểm cho tất cả những người khác.
– Truyện mang đến ta thấy, trước từng sự việc cần phải biết suy xét, nghe thì thấy giỏi nhưng lừng khừng có thực hiện được hay là không đã đồng tình. Đến cuối cùng lại cần phải nhận.
Luyện tập
Trả lời thắc mắc trang 108 sgk Ngữ văn 6 tập 1
Phân tích, review tính phương pháp chuột Cống.
Trả lời:
– Trong thôn chuột, loài chuột Cống được xếp vào bậc trưởng thượng, ngồi bất tỉnh nhân sự ngưởng chiếu trên. Chính vì như vậy mà công tác nghị sự bàn chuyện treo nhạc đến mèo bởi ông Cống chủ xướng và trình bày.
+ Họ hàng nhà loài chuột cứ nghĩ đó là một trong những cao kiến có thể cứu cả chiếc tộc khỏi loại nỗi run sợ tồn tại lâu nay nay. Tuy nhiên thật ko ngờ, mang đến ngày phân công bạn đi treo nhạc đến mèo, ông Cống new lộ rõ diện mạo nhút kém của mình.
+ Cống tự cho chính mình là bậc trưởng thượng vào làng buộc phải cái việc nhỏ nhoi tê chẳng xứng một chút nào với dòng danh hiệu cao niên mà ta trên đây hiện gồm (một biện pháp trốn tránh trách nhiệm rất gian ngoan của rất nhiều kẻ tất cả quyền thế).
+ rứa là cuối cùng, trách nhiệm nặng nằn nì lại bỏ lên đôi vai của rất nhiều kẻ thuộc đinh.
– Từ phần lớn phân tích bên trên đây, rất có thể thấy loài chuột Cống là người thích huyênh hoang nhưng mà lại là 1 trong những tên nhút nhát.
– con chuột Cống đại diện cho các kẻ chức sắc trong làng xã xa xưa (gian ngoan với xảo trá).
Các bài xích văn hay
1. đề cập diễn cảm truyện Đeo nhạc mang lại mèo
Trả lời:
Mở bài: Giới thiệu chung
– Xưa nay, bọn họ nhà con chuột vốn khôn cùng sợ mèo.
– buôn bản chuột tổ chức một buổi họp bàn bí quyết chống lại mèo.
– có đủ mặt những loại con chuột tham dự.
Thân bài: Diễn biến hóa của truyện
– văn bản cuộc họp máy nhất:
+ con chuột Cống nêu ra ý tưởng đeo nhạc mang đến mèo.
+ Cả thôn chuột ưng ý với sáng tạo độc đáo của loài chuột Cống.
– câu chữ cuộc họp máy hai:
+ Nhạc sẽ kiếm được, hội đồng con chuột phân công bạn đi đeo nhạc mang lại mèo.
+ không có ai dám nhận quá trình nguy hiểm ấy.
+ làng chuột cắt cử chuột cống; loài chuột Cống tự chối, đẩy mang lại chuột Nhắt; loài chuột Nhắt đẩy cho chuột Chù. con chuột Chù không bào chữa được đành phải đi.
– chuột Chù đi đeo nhạc đến mèo:
+ Chỉ vừa nghe giờ đồng hồ mèo kêu, con chuột Chù đã sợ run.
+ nghĩ về đến trọng trách làng giao, chuột Chù đành tấn công bạo tiến mang đến gần mèo.
+ Mèo không thèm ăn uống thịt loài chuột Chù nhưng lại hù doạ tạo cho chuột Chù phân phát hoảng, chạy về báo làng.
Xem thêm: Ram Ảo Là Gì? Set Thêm Ram Ảo Cho Máy Tính Trơn Tru Hơn Ram Ảo Là Gì
+ Cả xã chuột quăng quật chạy tán loạn, chẳng ai suy nghĩ đến loại nhạc.
Kết bài: Kết thúc truyện
– cố gắng là chuột vẫn sợ hãi mèo như trước.
Bài tham khảo:
Từ xửa từ bỏ xưa, mèo đã gồm cái thú là nạp năng lượng thịt chuột. Cũng chính vì như thế mà chuột mới đẻ ra là đang sợ mèo rồi. Họ mặt hàng nhà chuột giận lắm nhưng mà nghĩ mãi nhưng mà không ra phương pháp để trị mèo.
Một hôm, làng con chuột họp nhau lại nhằm bàn. Thôi thì đủ mặt con chuột già, con chuột trẻ, chuột lớn, loài chuột bé… tự ông chuột Cống rung rinh to tốt, đường bệ sang trọng, cho anh loài chuột Nhắt láu lỉnh, tinh ranh với cả anh con chuột Chù đủng đỉnh chạp, lù đù. Lúc mọi fan đều đã tất cả mặt, ông Cống new lên giọng dạy rằng: Cái giống mèo quái ác quỷ kia chính vì nó chụp được anh em mình chỉ vì chưng trời phú cho nó mẫu tài rình mò với khéo bắt lén nhưng thôi! Tôi sẽ nghĩ ra cách này giỏi hay:
– Bây giờ, bà bé ta bắt buộc mua một cái lục lạc, buộc vào cổ nó. Như vậy thì nó đi mang lại đâu, tiếng nhạc vang lên đến đấy, chúng ta biết mặt đường mà ẩn núp cho kĩ. Đố nó còn hỗ trợ gì nổi ta nữa! Tôi nói có phải không nào?
Nghe ông Cống nói xong, tưởng tượng ra cái vẻ phương diện tiu nghỉu, bế tắc của mèo, cả xóm chuột thích thú dẩu mõm, quật đuôi mang làm khâm phục cái mưu kế chí lí ấy cùng đồng thanh ưng thuận, ông Cống vui lòng phổng cả mũi! Mấy ngày sau, lục lạc vẫn kiếm được, làng chuột lại họp nhằm cử bạn đi đeo nhạc đến mèo.
Trước khi vào cuộc họp, ai nấy hớn hở, lao xao, bảo nhau là sắp thoát ách của lão Miu tai ác rồi. Nhưng đến khi mấy vị trong hội đồng con chuột hỏi rằng ai dám rước lục lạc đeo vào cổ mèo thì kỳ lạ thay, toàn bộ im phăng phắc. Chẳng có một cái tai như thế nào nhúc nhích, một cái răng như thế nào nhe ra cả.
Không khí buổi họp thật là căng thẳng, ngột ngạt. Biết cử ai có tác dụng cái câu hỏi “đại sự” ấy bây giờ? khó khăn quá! Bất đắc dĩ, làng con chuột đành giảm ông Cống phải đi, vì chính ông ta vẫn xướng lên cái vấn đề đeo nhạc cơ mà! Ấy new khốn cho chuột cống! Cống ta trong trái tim tuy nao núng, lo ngại nhưng những thiết kế vẫn tạo nên sự bộ bệ vệ, kẻ cả, nói rằng:
– Tôi đây, chẳng gì dựa vào phúc ấm của ông cha để lại, cũng khá được xếp vào bậc ông Cống, ông Nghè, ăn uống trên ngồi trước trong làng, có lẽ nào xã lại cắt tôi đi làm cái câu hỏi tầm hay ấy được? Trong họ ta nào gồm thiếu chi bạn tài giỏi. Tôi xin cử anh Nhắt. Anh ấy cấp tốc nhảu, thông minh, chắc chắn là được việc.
Tưởng là kế hay, mà lại Nhắt vốn tinh ranh, ranh mãnh nên cãi lí rằng:
- giả dụ làng cắt tôi đi, tôi cũng xin vâng, chẳng dám chối từ. Tôi tuy nhỏ bé nhưng ngẫm ra vẫn còn đấy được sinh hoạt chiếu trên, chưa tới nỗi nào. ông Cống không đi là phải; tuy vậy tôi đây không đi, cũng phải. Tôi xin tiến cử với buôn bản anh Chù. Anh ấy tuy lờ đờ nhưng kiên cố chắn, cẩn thận, làng không ngại hỏng việc.
Thật là tội nghiệp! Chù ta vốn thiệt thà, chất phác, lần chần cãi làm sao bèn ụt ịt nói rằng:
– Tôi là nô lệ của làng, làng giảm tôi đi là phải lắm. Tôi chỉ sợ rằng nếu đến gần mèo nhưng mèo ăn uống thịt tôi thì lấy ai nạm tôi nhưng buộc nhạc được nữa? mang ai nắm tôi nhưng hầu hạ mang đến làng?
Chuột Chù chưa xong xuôi lời thì ông Cống đã nhanh miệng bảo:
– Gớm! ngươi cứ lo xa! Mèo bao gồm vờn là vờn chúng tao cùng với anh Nhắt kia kìa. Chứ chú ngươi hôi như cú cố gắng thì nó bắt cơ mà thèm vào! Thôi, cứ dấn ngay đi, ko lôi thôi gì nữa!
Chuột Chù tức lắm tuy nhiên cũng đành phải nhận. Chú ậm ạch vác dòng lục lạc ra đi tìm mèo. Được một quãng đường, không thấy mèo đâu, mới nghe thấy giờ đồng hồ meo meo, Chù đã run lẩy bẩy, tứ chân cứ nhũn cả ra, không đủ can đảm tiến. Tuy nhiên nghĩ đến lệ làng, chú thở dài, đánh bạo tiến lại sát thì quả nhiên, mèo ko thèm vồ chú thật.
Song mèo vẫn ra oai, nhe nanh, giương vuốt, làm cho Chù cắm đầu cắn cổ, vác dòng thân ậm ạch chạy khốn chạy khổ về báo cho làng hay. Cả làng nháo nhác, hoảng hồn, vứt chạy tán loạn, chẳng ai suy xét cái lục lạc nó lăn đi đâu với lăn tự lúc nào không biết.
Thế là tan chiếc mộng đeo nhạc mang đến mèo. Rốt cuộc, chúng ta nhà con chuột vẫn sợ hãi mèo tính đến bây giờ.
2. So sánh truyện Đeo nhạc mang lại mèo
Bài làm:
Ba giờ đồng hồ hội đồng chuột là tiếng mỉm cười châm biếm, giễu của dân gian. Truyện ngụ ngôn Đeo nhạc đến mèo cũng là một trong những chuyện hội đồng con chuột ấy.
Làng loài chuột hội họp đông đủ, bàn bài toán rất hệ trọng. Chiếu trên chết giả ngưỡng ông Cống. Chiếu giữa tất cả hai anh Nhắt. Chiếu cuối của anh Chù, mặc dù hôi hám mà lại cũng là tráng đinh.
Chương trình nghị sự vì chưng ông Cống trình diễn là bàn chuyện treo nhạc đến Mèo để làng loài chuột được báo động từ xa mà yên tâm làm ăn. Hay quá! Cao con kiến quá!”, cả làng chuột reo lên lúc ông Cống xong xuôi lời.
Mấy ngày sau, nhạc đã thiết lập về. Làng chuột lại team họp để cử “người” đi đeo nhạc vào cổ Mèo. Ai sẽ được vinh dự lĩnh ấn tiên phong?
Người trước tiên được cả làng loài chuột đồng thanh độc nhất trí reviews là ông Cống. Nhưng lại ông vểnh râu không đồng ý cho đó là “việc làm cho tầm thường” ko xứng với danh hiệu cao tay của mình.
Anh Nhắt được cử đi. Anh nhanh nhẹn được cả làng con chuột tín nhiệm. Anh bảo là giữa làng loài chuột thì anh vẫn là người có vai vế “ở chiếu trên”. Việc tẹp nhẹp ấy dành cho đàn “đàn em”…
Cuối thuộc Chù được vinh diệu nhận các bước vinh quang đãng “đeo nhạc mang đến Mèo”.
Chù thấp cổ nhỏ nhắn họng, chối ko được, cần cõng mẫu nhạc ra đi. Gặp Mèo, Chù tấn công bạo cho gần. Mèo ngay tắp lự nhe nanh giương vuốt, gầm gừ. Chù cắn đầu toá chạy, quăng quật cái nhạc lại, phân vân cái nhạc bon đi đâu! Cả làng con chuột vừa thấy Chù chạy về, vô cùng sợ hãi bỏ chạy tán loạn.
Cái hay, mẫu thú ngơi nghỉ truyện ngụ ngôn này là ở cha tình tiết. Một, ông Cống dâng chủ kiến đeo nhạc đến Mèo. Nhì cả làng loài chuột đùn đẩy nhau. Ba, Chù buộc phải cõng nhạc đi. Mới gặp gỡ Mèo, Chù sợ hãi quá vứt nhạc lại hào hển chạy về… Cả xóm chuột hết vía kinh hôn, mạnh khỏe ai nấy chạy, lo bảo toàn tính mạng con người của mình.
Đeo nhạc mang lại Mèo cứ ngỡ là một trong những sáng kiến, cơ mà chỉ là một trong ý thứ viển vông, không thực tế. Vào cuộc sống, những kế hoạch, phần đa “sáng kiến” phải mang ý nghĩa khả thi mới có mức giá trị. Đó là bài học kinh nghiệm luận lí hàm chứa trong truyện mỉm cười – ngụ ngôn Đeo nhạc đến Mèo.
3. Vạc biểu cảm xúc về truyện Đeo nhạc mang lại mèo
Bài làm:
Đeo nhạc mang đến mèo là một trong những truyện ngụ ngôn hài hước, thú vị, cất đựng chân thành và ý nghĩa xã hội sâu sắc. Truyện nhắc về cuộc họp mặt của làng con chuột để bàn bí quyết chống mèo.
Chuột Cống có sáng kiến đeo nhạc đến mèo để mèo đi đến đâu, chuột sẽ biết trước mà lại tránh. Cả họ bên chuột đồng tình với sáng kiến đó nhưng không người nào dám đi đeo nhạc vào cổ mèo. Cuối cùng, chuột vẫn tiếp tục bị mèo ăn thịt và mãi mãi run sợ mèo.
Thông qua truyện, bạn xưa muốn phản ánh vài nét hiện thực của cuộc sống đời thường đương thời dưới xã hội phong loài kiến trì trệ cùng đầy mâu thuẫn giữa kẻ thống trị thống trị với giai cấp bị trị.
Đồng thời đưa ra bài học tập thiết thực về quan hệ giữa lí thuyết với thực hành; giữa nói và làm cho trong mọi quá trình lớn nhỏ dại của cuộc sống hằng ngày. Giả dụ lí thuyết không thể biến thành hiện thực thì đó chỉ với thứ lí thuyết suông, làm cho tốn thời hạn tranh cãi, bàn bạc một cách vô ích.
Truyện ban đầu bằng nỗi lo ngại truyền kiếp của chủng loại chuột đối với loài mèo: Tự bao giờ đến bao giờ, mèo cứ xơi chuột luôn mãi, buộc phải chuột bắt đầu đẻ ra là vẫn sợ mèo rồi. Họ nhà loài chuột căm giận mèo lắm. Một hôm, new hội cả nhau lại làm cho một làng chuột để chống lại mèo.
Lí vì chưng họp buôn bản thật thiết yếu đáng: vừa bàn biện pháp chống tổn thất, vừa để nhỏ cháu loài chuột mãi mãi trong tương lai không sợ mèo. Cả làng mạc hội loại chuột có mặt đông đủ trong cuộc họp lạ lùng này: …nào anh Chù, hương thơm hôi cho nỗi thành câu ca, làm sao chú Nhắt, bao gồm tính nhí nhắt đã buộc phải câu ví; làm sao ông Cống, rung rinh bự tốt, quan liêu trường lại chấm mang đến ở bên trên ông Đồ …
Bút pháp dân gian diễn tả khéo léo, tài tình vẫn làm trông rất nổi bật hình dáng, tính tình của từng loài loài chuột và nghệ thuật nhân hóa – đặc thù của ngụ ngôn đã tạo ra bức tranh nhộn nhịp về xã hội loài chuột, phảng phất hình bóng xã hội loại người.
Chuột Cống (loại chuột to nhất), tự cho mình là thông minh hơn cả đã chuyển ra ý tưởng sáng tạo đeo nhạc đến mèo: cái giống quái quỷ kia sở dĩ nó chụp được đồng đội mình chỉ vị trời phú đến nó chiếc tài rình mò với khéo bắt lén nhưng mà thôi. Bây giờ, bà bé ta nên mua một cái nhạc buộc vào cổ nó, để khi nào nó đến, nghe giờ đồng hồ nhạc, ta biết mặt đường chạy trước, thì nó còn làm gì nổi ta nữa.
Chuột Cống nêu tại sao vì sao mèo hại được chuột, rồi chỉ dẫn cách giải quyết và xử lý thật dịu nhàng cùng khẳng định chắc chắn là là mèo không còn khiến cho gì nổi loài loài chuột nữa. Lời lẽ của loài chuột Cống mới nghe qua thấy đúng. Mèo thường rình chuột rất kín đáo với vồ chuột bất ngờ nên chuột ko có gì tránh kịp.
Bây giờ đeo nhạc (lục lạc) vào cổ mèo thì mèo đi đến đâu, giờ nhạc vẫn vang lên, báo đến chuột biết trước cơ mà trốn. Ý kiến của con chuột Cống hay đến tầm xua tan được nỗi sợ hãi bấy lâu và khơi dậy niềm hy vọng thoát khỏi nanh vuốt của mèo, khiến cho cả làng con chuột nghe nói, dẩu mõm, quật đuôi, hồ hết lấy làm phục loại câu chí lí của ông Cống cùng đồng thanh ưng thuận.
Vậy là sáng tạo độc đáo của loài chuột Cống đã có được tán đồng. Bước một (lí thuyết) đã xong, loại lục lạc cũng đã tìm được rồi, hội đồng loài chuột lại họp để bàn thảo cử bạn đi đeo nhạc vào cổ mèo (bước nhì – thực hành).
Hãy xem không khí vui mừng, náo nhiệt của làng chuột: …con nào bé nấy lao xao hớn hở, bảo nhau đã tới đây ngày bay được mẫu ách ông Miu ranh mãnh rồi.
Nực cười cợt thay, lúc hội đồng hỏi ai dám lấy nhạc treo vào cổ mèo, có nghĩa là thực hiện chiếc sáng kiến hoàn hảo ấy thì cả hội đồng yên ổn phăng phắc, không một cái tai làm sao nhúc nhích, một chiếc răng làm sao nhe cả. Trái ngược với khi nghe đến chuột Cống nói, làng loài chuột còn nào nhỏ nấy dẩu mõm, quật đuôi, lao xao, hớn hở.
Những cụ thể đối lập này có ý nghĩa sâu sắc mỉa mai, châm biếm sâu sắc. Không có ai dám nhận các bước vô cùng nguy hiểm đến tính mạng con người ấy cần làng chuột đành cử ông Cống đề nghị đi, vì bao gồm ông Cống đã xướng lên dòng thuyết đeo nhạc vậy. Gần như người nhận định rằng chuột Cống nói được ắt cần làm được.
Đây là điều bất ngờ với con chuột Cống bởi nó cho rằng mình chỉ là fan đưa ra bí quyết chống mèo thôi, còn thực hiện ắt phải là kẻ khác.
Cho yêu cầu nghe vậy, Cống ta trong thâm tâm tuy nao (lo sợ), mà ngoài mặt tạo nên sự bộ oai vệ kẻ cả, nói rằng: Tôi đây, chẳng gì nhờ vào tổ ấm cũng rất được vào bậc ông Cống, ông Nghè, ăn uống trên ngồi trước vào làng, tất cả đâu làng mạc lại giảm tôi đi làm cái bài toán tầm thường xuyên ấy được! Trong làng ta nào gồm thiếu chi người! Tôi xin cử anh Nhắt, anh ấy nhanh nhảu chắc chắn làm được việc.
Chuột Cống khôi lỏi vin tức thì vào chức vị của bản thân (kẻ trên), nêu ra sự bất xứng thân chức vị ấy với cái vấn đề tầm hay (đeo nhạc vào cổ mèo) và gấp rút đùn đẩy phần nguy khốn sang cho kẻ khác (đề cử con chuột Nhắt). Đáng cười ở đoạn lúc nêu ra sáng tạo độc đáo đeo nhạc mang lại mèo, chuột Cống cho đây là đại sự (việc lớn), đến lúc bị làng mạc cắt buộc phải làm, con chuột Cống lại lắc đầu khéo với lí vì vậy là câu hỏi tầm thường, không xứng cùng với địa vị, chức tước, kỹ năng của mình.
Chuột Nhắt vốn láu cá. Nó chẳng ngây ngô gì dìm phần nguy hiểm nên biện hộ lí rằng: – Làng cắt tôi đi, tôi cũng xin vâng, không đủ can đảm chối từ. Nhưng mà tôi, dù nhỏ bé vậy, mà cũng còn sinh hoạt chiếu trên, chưa đến nỗi nào. Ông Cống không đi, phải; tôi đây không đi, cũng phải. Để xin giảm anh Chù, anh ấy tuy chậm, nhưng chắc chắn chắn, làng không phải lo ngại hỏng việc.
Chuột Nhắt khôn ở vị trí lấy ngay mẫu lí vì chưng của con chuột Cống làm lí do của chính mình (xét địa vị trong làng mạc chuột), xác minh mình chưa hẳn làm vày còn sống chiếu trên, có nghĩa là chưa nên hạng cùng đinh. Đồng thời Nhắt cấp tốc nhảu tiến cử ngay loài chuột Chù là kẻ bị khinh rẻ nhất trong buôn bản chuột.
Chuột Chù phải chăng cổ nhỏ bé miệng, lần khần cãi sao đành chấp nhận nhưng cũng không khỏi lo lắng: – Tôi là nô lệ làng, làng không đúng tôi đi là buộc phải lắm. Nhưng lại tôi chỉ sợ, trường hợp tôi mang đến gần mèo mà mèo giết thịt tôi đi, thì rồi rước ai cầm cố tôi mà lại buộc nhạc được nữa.
Câu nói thực thà của Chù sẽ được con chuột Cống chớp nhanh chẳng nhát gì mèo vồ chuột: – Mèo nó gồm vờn là vờn bọn chúng tao, vờn loại anh Nhắt kia, chớ chú mày hôi rình như thế, th nó bắt nhưng thèm vào. Thôi cứ dìm đi ngay đi, ko được nói luộm thuộm gì nữa. (Quả thiệt mèo không nạp năng lượng thịt chuột Chù).
Thế là chuột Chù đành phải vác nhạc đi tìm mèo. Chuyện làng loài chuột mà y hệt như chuyện hội đồng xóm xã ngày xưa. Cuối cùng, kẻ có vị thế thấp kém duy nhất thường nên làm những công việc vất và và gian nguy nhất.
Cảnh chuột Chù vác nhạc đi tìm kiếm mèo nhằm đeo vào cổ nó (thực hành cái sáng kiến được cho là chí lí của loài chuột Cống) được mô tả thật nhộn nhịp và hài hước: Khốn chưa trông thấy mèo, mới nghe thấy tiếng, Chù vẫn sợ run cả mình, không đủ can đảm tiến.
Tuy không bị mèo vồ nhưng khi thấy mèo nhe nanh giương vuốt là Chù vội cắn đầu, vác loại thân ì ạch chạy khốn chạy khổ về báo đến làng hay. Cách biểu hiện của làng con chuột cũng thảm hại chẳng kém, mới nghe Chù báo đang hoảng sợ, quăng quật chạy tán loạn, chẳng ai hỏi đến chiếc nhạc, nó bon đi đâu với bon tự lúc nào không biết. Thành thử từ đó, chuột vốn sợ hãi mèo, vẫn hoàn sợ hãi mèo mãi.
Sáng kiến của hội đồng giới thiệu thật hay, thật lôi kéo nhưng bất ngờ và đáng bi đát cười là từ kẻ hiến kế cho tới kẻ bị tóm gọn đi đeo nhạc, từ bỏ hạng có vị thế cao đến hạng cùng đinh, không ai đủ quả cảm để tiến hành diệu kế ấy. Kẻ bị bắt buộc buộc phải làm thì ươn hèn, dốt nát, làm sao có thể cáng xứng đáng được quá trình lớn lao! Rốt cuộc, chuột vẫn hại mèo.
Đeo nhạc đến mèo là một truyện ngụ ngôn sệt sắc, có ý nghĩa sâu sắc thâm thúy. Trí tưởng tượng đa dạng và phong phú của dân gian sẽ xây dựng nên hình ảnh sinh đụng về thôn hội loài con chuột nhưng mang đậm đường nét của xóm hội loài tín đồ với đầy đủ hạng fan có đậm chất ngầu và cá tính khác nhau.
Cái hội đồng chuột trong truyện đâu bao gồm khác với loại hội đồng thôn xã trong chính sách phong con kiến xưa kia, xung quanh năm bận bịu họp hành, tranh luận toàn chuyện tưởng như đại sự nhưng sau cùng thì chẳng làm cho được việc gì có ích, chỉ tốn giá thành thời gian, chi phí của mà thôi.
Truyện còn ngầm phê phán cách lưu ý đến viển vông và gửi ra bài học kinh nghiệm thiết thực so với mỗi người: trước khi làm gì, ta nên suy xét, cân nhắc cho thật kĩ kỹ năng thực hiện vụ việc đó, kẻo uổng công vô ích. Truyện còn phê phán rất nhiều kẻ tham sống sợ chết, chỉ biết nói mà không dám làm, những lúc gặp mặt khó khăn nguy nan thì nóng vội trút hết trách nhiệm cho tất cả những người khác.
Bài trước:
Bài tiếp theo:
Trên đây là bài chỉ dẫn Soạn bài Đeo nhạc mang lại mèo sgk Ngữ văn 6 tập 1 khá đầy đủ và ngăn nắp nhất. Chúc chúng ta làm bài bác Ngữ văn tốt!