Thơ đưa tiễn người đã khuất thể hiện tâm tư, tình cảm, lời chia tay cuối cùng dành cho người mà mình yêu thương đầy cảm động, sâu lắng sẽ thay bạn đưa tiễn người đã khuất một chặng đường cuối cùng…
Nếu những bài thơ về tình yêu làm bạn cảm thấy lâng lâng hạnh phúc, thơ về gia đình ngọt ngào làm bạn khát khao cuộc sống ấm êm.
Bạn đang xem: Nhớ về người đã khuất
Những bài thơ đưa tiễn người đã khuất mang dòng tâm sự đau buồn, bồi hồi vào phút giây chia xa không bao giờ gặp lại. Có lẽ, trên đời này không có nỗi đau nào bằng việc phải nói lời tạm biệt cuối cùng với người mà mình có tình cảm sâu sắc. Những lúc nghẹn ngào không thể nói thành lời, chất chứa bao tâm tư tình cảm khó gọi tên như thế này. Bạn hãy dành lời thơ tiễn biệt mà giasuviet.edu.vn mang tới để nói lên nỗi lòng của mình với người đã khuất, bày tỏ sự chân thành, tâm trạng hụt hẫng và nỗi buồn khôn nguôi với người đã khuất.Bài thơ 1
Đôi khi muốn tìm lại
Một bóng hình thân quen
Đã về nơi xa ngái
Khuất sâu vào bóng đêm
Đôi khi lòng cứ vậy
Biết rõ vẫn chối từ
Người không đi xa mãi
Còn đây bao tâm tư…
Không khóc mà nhói đau
Nỗi chia xa biền biệt
Hoa trôi, dòng nước xiết
Ơi người xưa, đi đâu?
Bài thơ 2
Bạn tôi đã ra đi
Trên chuyến tàu về nơi miên viễn…
Chồng không còn để làm người đưa tiễn
Chỉ những đứa con ngậm ngùi khóc thương mẹ vất vả một đời…
Bạn tôi hôm qua đã đi rồi
Tôi khóc!
Nhớ khúc ca ngày nào bạn hát
“Ôm lòng đêm…
…Từng tuổi xuân đã già
Đời người sao chóng qua”…
Sông Hương sáng nay sương sớm cũng nhạt nhoà
Tôi đứng lặng bên thành cầu Bạch Hổ
Nơi năm xưa chúng mình từng qua đó
Bạn còn nhớ không?
Những sớm nắng, chiều mưa ba đứa đã từng
Bên nhau – chuyện rất riêng cũng kể
Ôi một thời son trẻ,
Biết bao điều còn chưa kịp hàn huyên!
Tôi gửi một lời nguyện cầu đến với dòng sông
Sóng cũng rưng rưng trong nỗi buồn vô hạn
Xin hãy bình an, đừng luyến lưu cõi tạm
Đã trả hết nợ đời, cứ nhẹ bước người ơi!
Bài thơ 3
Có một ngôi sao vừa tắt
Cả rừng sao lặng, cô đơn
Trường Sơn âm thầm cúi mặt
Nỗi buồn ngấm tận châu thân
Có một mặt trời vừa khuất
Ngõ vắng càng quạnh vắng hơn
Tà huy nhuộm màu ngơ ngác
Sương tràn tím cả hoàng hôn
Người đi sông mưa tiễn biệt
Biển trào ngọn sóng nhớ thương
Làm sao mà nguôi luyến tiếc?
Bao giờ mới hết vấn vương!
Có một ngôi sao đã tắt
Quê hương chốn ấy vĩnh hằng
Nhớ Người cõi lòng son sắt
Ngàn năm tạc dạ kiên trung!
Bài thơ 4
Khi lá xa cành…
Nhớ đừng mang theo màu xanh
Tim sẽ nhói vì đời ơi vội thế!
Một nỗi buồn không gượng
Nét phù du loang lổ mặt người…
Đôi chân nào nhẹ bước buổi 20
Giờ heo hút một miền xa, miên viễn
Một ngọn nến chập chờn, ẩn hiện
Câu hỏi gửi vào hư không
Còn ai để trả lời?
Ôi những chiếc lá xa cành
Sao đành mang cả màu xanh?
Bài thơ 5
Dù thế nào thì họ đã ra đi
Có những trẻ sơ sinh còn chưa kịp biết gì
Đang ấm áp trong vòng tay của mẹ
Nước nhấn chìm vào tử biệt sinh ly…
Có người cha không cứu được con mình
Tiếng gọi bố còn bên tai, nhức nhối
Dòng nước lũ ào ào như thác xối
Giật phăng đi sự sống của con người…
Có những cô gái chưa đến tuổi hai mươi
Trước khi chết, em nghĩ gì, ai biết?
Phút cuối cùng có kịp không nuối tiếc?
Hay chỉ còn nỗi khiếp sợ mênh mang?
Có ai trong số họ nghĩ mình sẽ chết ở sông Lam
Con sông có tên trong khúc hát
Định mệnh nào mà lại không thể khác
Để nỗi đau không vướng đục cả dòng?
Trên bờ sông là những người chồng
Những người cha, người mẹ
Có cả những người vợ mắt nhoà trong ngấn lệ
Ngơ ngác, bàng hoàng, mòn mỏi ngóng trông…
Rồi một ngày người ta ngang qua sông
Nước dòng Lam lại xanh trong giữa lòng Hà Tĩnh
Qua Nghi Xuân, dừng chân thăm Hồng Lĩnh
Ngậm ngùi thương mấy sinh linh…
Nội dung bài viết này chính là những gì chúng tôi muốn chia sẻ đến bạn về chùm thơ đưa tiễn người đã khuất cảm xúc sâu lắng nhất. Thật sự để bày tỏ hết tâm tư tình cảm của mình với người đã khuất không phải là điều dễ dàng. Mong rằng bạn có thể tìm thấy sự đồng cảm trong những bài thơ này và sớm nguôi ngoai nỗi buồn khi phải chia xa mà người mình yêu nhất. Cảm ơn bạn đã quan tâm theo dõi bài viết.