Thơ lục chén bát về thầy gia sư tự sáng sủa tác dành tặng ngay cho những người thầy, tín đồ cô – những người luôn luôn tận tụy bởi những chuyến đò tri thức. Thầy – cô nhì tiếng thân quen gần gụi và đầy sự kính trọng so với mỗi bọn họ khi nói tới một thời cắp sách cho tới trường. Những bài bác thơ lục chén bát về thầy cô giáo dạt dào cảm xúc, gây xúc rượu cồn được công ty chúng tôi sưu tầm và share trong nội dung bài viết này hi vọng sẽ mang lại cho chính mình những tìm hiểu thêm hữu ích.
Bạn đang xem: Làm thơ lục bát về thầy cô
Thơ lục bát về thầy cô giáo cảm đụng tri ân thầy cô
Thơ lục chén bát về thầy thầy giáo cảm đụng với phần đa lời thơ cất đầy sự kính trọng về công ơn giáo dục đào tạo của thầy cô. Dù khôn to và thành tài nhưng lại không khi nào quên được đa số công ơn cơ mà thầy gia sư dành cho bọn họ một thời.
NHỚ CÔ GIÁO TRƯỜNG CŨ Bao năm lên phố, xa thôn Nhớ nhỏ bướm white hoa tiến thưởng lối quê Nhớ bài bác tập đọc a ê Thương gia sư cũ mơ về tuổi thơ vẹo vọ nghiêng đường nét chữ dại dột Tay cô cầm nóng đến giờ lòng em. Vở ngày thơ ấu lần coi Tình cô như bà mẹ biết đem sánh gì.
Xem thêm: Cài Cyberlink Youcam, Phần Mềm Quay Video Webcam, Top 10 Phần Mềm Quay Video Trên Laptop
Tờ i nguệch ngoạc bút chì Thấm color mực đỏ điểm ghi bên rìa Thương trường cũ, nhớ nông thôn Mơ sao được một ngày trở lại viếng thăm Cô!LỜI RU CỦA THẦY từng nghề bao gồm một lời ru Dở giỏi thầy cũng chọn ru khúc này Lời ru của gió màu sắc mây dòng sông của người mẹ đường cày của cha ban đầu cái tuổi lên bố Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em yêu rồi cũng nhớ yêu thêm tình thân chẳng gồm bậc thềm cuối đâu! Thầy ko ru đầy đủ nghìn câu Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời Tuổi thơ em có một thời Ước mơ thì rộng lớn như trời, ngàn năm Như ru ánh lửa vào hồn dòng hoa vào lá, cái mầm trong cây Thầy ru không còn cả mê say mong mỏi cho trọn mong mơ đầy của em. Người mẹ ru em ngủ tròn đêm Thầy ru lúc mặt trời lên hàng ngày Trong em hạt chữ xếp dày Đừng quên bà mẹ vẫn lo nhỏ hạt cơm trắng Từ vào vòm non ngôi ngôi trường Xin lời ru được đi đường em đi tuyến phố thầy ngỡ nhiều lúc Tuổi thơ lăn một vòng bi cho tới rồi! Hẳn là thầy cũng già thôi hòa mình vào từng cuộc đời các em Thì dù phấn trắng bảng đen Hành trang ấy đủ thầy mang theo mình
Bụi Phấn
Thầy con giờ đang già rồi đôi mắt mờ, chân yếu, domain authority mồi còn đâu Phấn rơi bạc bẽo cả mái đầu Đưa con qua những bãi bể nương dâu cuộc đời mỗi khi bụi phấn rơi rơi Thầy gieo mầm hạt đa số lời thân thương Cho con vững cách nẻo mặt đường Hành trang con kiến thức, tình yêu của thầy Biết bao vất vả, đắng cay Gạo tiền, cơm áo, vòng xoay cuộc đời Nhưng trung ương thầy mãi sáng sủa ngời Dựng xây sự nghiệp trồng fan thanh cao! Trọn đời nhỏ mãi từ bỏ hào Cúi đầu cung kính … thương sao dáng thầy Dẫu đời xuôi, ngược đó phía trên Tim nhỏ ghi tự khắc lời thầy khi xưa Khuya rồi thầy vẫn ngủ chưa? Ngàn bông hoa thắm kính thưa … dưng thầy Cho nhỏ cuộc sống từ bây giờ Mừng ngày nhà Giáo ơn thầy chẳng quên! (Thơ Hoài Thương)
Kính Thầy lúc này ngồi viết trang thư Thành tâm con gửi tâm tư tình cảm kính thầy nhỏ nay tóc đã bạc màu Thầy ra thiên cổ im mồ khói hương
Năm xưa bên trên ghế bên trường giờ văn thầy giảng thân mật từng lời Xương xương cái dáng nhỏ xíu gầy Tóc thầy vẫn điểm ra color phong sương
Chấm thi thầy khó khăn nhất trường bài văn viết ẩu điểm thời hạ ngay gồm lần bé cũng giận thầy bài văn bé đạt sao nhưng điểm trung
Gọi lên thầy khôn cùng ôn tồn chỉ ra cặn kẽ từng chỗ sai vần “Bài thơ ý đạt dẫu vậy mà! Câu từ, chính tả bé đừng coi khinh”
Thầy ơi bé mãi ghi lại ! Công thầy chỉ dậy con đi vào đời nhỏ nay tóc đã bạc tình rồi Lời thầy thủa trước vẫn còn bên tai
Lệ rơi nhỏ viết vài ba dòng từng nào kính trọng lồng vào trang thư Lòng thành bé thắp nén nhang sương hương cất cánh tỏa dưng thư kính thầy.!
Lời Tri Ân tín đồ thầy áo bạc bẽo sờn vai Vẫn gửi thuyền mang lại tương lai vững đá quý Tình thầy nhỏ mãi nặng sở hữu Dù xa giải pháp vẫn nồng nàn trong tim mặc dù bao tang thương nổi chìm Thầy gò vai gánh chữ thêm vào cho đời Đêm trường giấc ngủ nghịch vơi Ngày vẹo vọ bóng nắng nóng bời bời gió bay Trường xưa in đậm dấu giầy Cỏ ơi nâng nhẹ thân tí hon thầy tôi Từng trò từng lớp xa xôi Rừng hoang loang tím dáng ngôi ngôi trường nghèo Đôi dòng chia cách trông theo Còn phía trên chút phận bọt bèo nổi trôi Chiều rơi nắng đã tắt rồi bên dòng suối ngọt bồi hồi nhớ nhung. (Thơ Thái im Sa) Nhớ Công Ơn Thầy làm sao quên được ơn thầy Công tín đồ dạy dỗ có ngày lúc này Nét đầu thầy yêu cầu cầm tay Rèn nhỏ chữ viết mới ngay thật hàng nhớ thầy nhớ mẫu đò ngang Tay thầy lèo lái đưa quý phái bao fan Nhọc nhằn buồn bã vẫn vui Vì đàn em nhỏ vì đời tương lai Từng đoàn nối tiếp kề nhau Dựng xây nước nhà sớm mau bằng người đất nước hùng vĩ đẹp tươi Có công thầy đang tô bồi ngày qua. (Thơ Nguyễn Văn Chiểu)
Tấm Lòng Thầy Cô Lòng thầy hiền đức thanh cao Bảng đen phấn trắng xiết bao tình nghĩa Thương tà áo trắng xinh xinh học tập trò tinh nghịch ánh nhìn thơ ngây mặc dù vất vả đắng cay Đứng bên trên bục giảng vẫn say cùng với nghề Đâu phải hứa hứa tuyên thề Trái tim son đỏ tối về trở trăn Quyết trung khu vượt mọi khó khăn Cho thuyền cập bến an toàn ai ơi những em đi tư phương trời Dõi theo bạc tóc nhờ cất hộ lời yêu thương. (Thơ Phan Hạnh)
Công Thầy trường xưa lớp học tập còn phía trên Bảng black phấn trắng mặt thầy thân mật Vòng tay bạn hữu sớm chiều nhỏ đò tri thức cùng điều gởi trao
Bạn xưa giờ đồng hồ ở nơi nào Nay tôi quay trở lại xuyến xao nhớ thầm Thầy tôi tóc tệ bạc hoa râm Lời thầy giảng toán giờ đồng hồ trầm bên tai
Tim tôi ghi tương khắc tháng ngày Bao lời thầy giảng bây giờ nên người Bông hoa đỏ thắm điểm mười lưu giữ ơn thầy sẽ một đời gian lao
Công thầy ơn tựa núi cao mang đến con mong ước bay vào tương lai.
Mong rằng với chùm thơ lục bát về thầy cô giáo tự biến đổi trên đây đã có lại cho mình những xúc cảm thật tốt vời. Hãy gửi lời tri ân mang đến thầy cô giáo những người dân đã khuyên bảo và tiếp thêm niềm tin để bạn thành công hơn trong cuộc sống thường ngày này bằng những vần thơ hay và dạt dào tình cảm trên đây nhé!