Ca sĩ – nhạc sĩ Duy Khánh được xưng tụng là một trong những trong tứ trụ nhạc vàng, không tính sở hữu giọng hát truyền cảm sệt biệt, ông còn có không ít sáng tác bất hủ, đặc biệt là thể loại nhạc lính. Trong số những ca khúc nhạc lính tiêu biểu vượt trội nhất của Duy Khánh là Thư Về Em Gái Thành Đô. Bạn đang xem: Nhiều khi tôi muốn viết thư thăm em
Đã từng bao gồm một thời, có rất nhiều lớp người trai bước tiến ra vùng hỏa tuyến đường nhưng vẫn còn vương vít biết bao lưu niệm thuở còn học sinh, với cũng rất nhiều người ra đi vứt lại mối tình thơ mộng ở lại vị trí đô thành. Ca khúc Thư Về Em Gái Thành Đô của nhạc sĩ Duy Khánh là một lá thư tình của người chinh nhân viết giữ hộ về em gái hậu phương, cùng với tấm lòng với nỗi niềm của fan lính mười năm xa phố thị.
Và gồm khi đây không chỉ là lá thư, nhưng gói vào đó tất cả thiết tha trằn tình yêu thương cùng lời nhắn nhủ của bao lớp trai thời tao loạn:
Nhiều khi tôi muốn viết thư thăm emVề kể chuyện rừng xanhChuyện vui bi thương quân ngũ, chuyện quân hành khu đất đỏNhiều đêm lâu năm mưa đổ.Nhưng ngại ngùng em nhớ tôi chăng?
Mười năm tôi xa mái ngôi trường yêuMang theo bao hứa hòRời tuổi xanh học tập trò mặc dù đời còn lắm mộng mơ!Dù biết lúc nào tìm về tín đồ cũ hoa xưa.
Giờ đây nghe nói em sẽ vui sayChiều hoa lệ thành đôVòng tay ngà đua mở dìu em vào giấc ngủCùng hoa đèn sáng sủa tỏQuay cuồng tiếng hát đam mê
Hỏi em ai sương gió mặt đường xaVai ba lô nặng nề đầyTay súɴɡ giữa đêm nhiều năm miệt mài tranh đấᴜ bởi ai?Đừng để cho nhau một lời đau xót ngày mai!
Nhớ đêm nàoĐường về đơn vị em bao gồm trăng êm sáng sủa soi lối vàoCó song mình, cùng phổ biến bóng hìnhChung giờ hát ấm cúng ngày xanh
Nhớ câu thề, Một lần phân tách tay tất cả hoa vương vãi cuối chiều nắng nóng hèĐến bây giờ, Dù ai hải hồ xin em ghi nhớ tiếng xưa hóng chờ…
Làm sao tôi nói không còn trong trang thư tình yêu giữ hộ về emMười năm dài không mỏi đời trai còn trôi nổi Vì nghe lời tương khắc khoải: Quê mình đau xót em ơi!
Trời biên quần thể trăng vẫn sáng triền miênNhưng tim tôi rét đầyNgồi viết trang thư này gửi fan em gái thành đôTôi vẫn không quên lời nguyền câu mong ngày xưa.
Đời quân nhân quanh năm nghỉ ngơi trên rừng xanh, nhọc nhằn phần nhiều ngày nóng ran cùng số đông đêm nhiều năm mưa đổ. Ở vị trí truông đèo hút heo quanh năm thuộc sương gió vắng vẻ quạnh quẽ, nỗi niềm nhớ thương về phố thị chỉ biết tâm sự giữa những lá thư giữ hộ về, nhưng tâm tư nguyện vọng lính vẫn thầm e ngại không biết em vẫn còn nhớ mang lại tôi không, hay đang quên cấp tốc theo những thú vui mới ngập cả ánh sáng thủ đô hà nội hoa lệ:
Nhiều lúc tôi hy vọng viết thư thăm emVề kể chuyện rừng xanhChuyện vui ảm đạm quân ngũ, chuyện quân hành đất đỏNhiều đêm lâu năm mưa đổ.Nhưng hổ thẹn em ghi nhớ tôi chăng?
Mười năm tôi xa mái ngôi trường yêuMang theo bao hứa hòRời tuổi xanh học trò dù đời còn lắm mộng mơ!Dù biết khi nào tìm về tín đồ cũ hoa xưa.
Mười năm xa mái ngôi trường thân yêu, với theo tình thương thuở còn hỗ trợ học trò với bao lời hứa ước, dù đời còn lắm mộng mơ cũng đành xếp bút nghiên vui bước sông hồ. Mười năm không hứa hẹn được ngày tìm trở lại thăm lại, đời chinh nhân mịt mù vị trí sương lam rừng thẳm biết bao giờ mới chạm chán lại bạn cũ hoa xưa?’
Nghe Thư Về Em Gái Thành Đô qua giờ hát của bao gồm tác giả, thu âm trước 1975
Giờ trên đây nghe nói em đang vui sayChiều tráng lệ thành đôVòng tay ngà đua mở dìu em vào giấc ngủCùng hoa đèn sáng tỏQuay cuồng giờ hát đam mê…
Xót xa cho tất cả những người lính trận, lúc ở phương xa nghe được tin người em gái thành đô của chính mình đang con quay cuồng theo những khúc hát đắm say ở nơi thủ đô hoa lệ. Dù vậy, khổ nhạc giỏi nhiên không thanh minh gì đến trung khu trạng ai oán đau của người lính, đó là nét đẹp nhất của ý tưởng phát minh hình thành đề nghị nét vị tha của ca khúc, là tình thương vô bờ dành cho người yêu…
Hỏi em ai sương gió con đường xaVai cha lô nặng trĩu đầyTay súпg thân đêm nhiều năm miệt mài tranh đấu vì ai?Đừng làm cho nhau một lời đau xót ngày mai!
Không tất cả câu giận hờn trách móc nào, nắm vào sẽ là lời thư vơi nhàng nói về đời trai vẫn sương gió cùng bố lô tay súпɡ từng đêm nhiều năm miệt mài giữa rừng sâu, ý muốn có ngày thanh thản được về vui duyên lứa đôi như cả hai đã có lần nguyện ước.
“Đừng để cho nhau một lời nhức xót ngày mai” là lời nhắn nhủ mang lại em gái đừng sa té trong đèn màu phố thị, đừng để câu cầu thề rất lâu rồi sẽ nhức xót trong tương lai…
Nhớ tối nàoĐường về đơn vị em tất cả trăng êm sáng sủa soi lối vàoCó song mình, cùng thông thường bóng hìnhChung giờ đồng hồ hát yên ấm ngày xanh
Nhớ câu thề, Một lần phân tách tay có hoa vương cuối chiều nắng và nóng hèĐến bây giờ, Dù ai hải hồ xin em nhớ tiếng xưa ngóng chờ…
Tình yêu thật đẹp với bao lưu niệm của ngày còn được cùng thông thường bước, trê tuyến phố về nhà tất cả ánh trăng êm đềm soi bóng. Khúc ơn tình ngày xanh đầm ấm cùng chung tiếng hát, như cùng thông thường một câu thề trong lượt chia tay cuối. Dù hiện thời hay cho tới mai sau, cho dù còn hải hồ nước xa cách nhưng xin người vẫn nhớ tiếng chờ đợi mà thời xưa đã từng hứa hẹn dưới cuối chiều hè gồm nắng và phượng rơi thắm màu sắc kỷ niệm.
Làm sao tôi nói hết trong trang thư tình yêu gửi về emMười năm dài không mỏi đời trai còn trôi nổi Vì nghe lời tự khắc khoải: Quê mình đau xót em ơi!
Làm sao trang thư nói không còn được tình yêu thuộc nỗi niềm gởi về fan em gái thành đô. Mười năm đời trai còn trôi nổi nơi chốn rừng xanh nghe từng lời xung khắc khoải của quê hương, buộc phải lời hẹn ước kia xin hóng mai đây đất nước thanh bình.
Làm sao trang thư nói hết được cầu mơ của tín đồ lính, một mai trở về cùng tình nhân được bình thường mái công ty tranh tầm thường ánh trăng xoàn để hát lại khúc ca ân huệ êm nóng thuở ngày xanh.
Trời biên khu trăng vẫn sáng triền miênNhưng tim tôi rét đầyNgồi viết trang thư này gửi fan em gái thành đôTôi vẫn chưa quên lời nguyền câu cầu ngày xưa.
Nơi biên khu, trăng thanh vẫn triền miên thắp sáng núi rừng dẫu vậy trái tim người lính thì rét đầy vị tình yêu còn cách trở. Gửi về fan em gái thành đô, trung tâm tình này vẫn không quên tình ái mười năm trước đã cùng phổ biến câu nguyện ước năm nào.
Tình yêu thông thường thủy của bạn lính dành cho tất cả những người em gái vùng đô thành, dù biết rằng người con gái ấy đang say sưa thân chiều hoa lệ. đo đắn là tấm chân tình này còn có được tín đồ em gái thành đô đền đáp lại tốt không, chỉ biết là ý tứ của câu hát đã làm lay động các trái tim thính đưa nghe nhạc.
Người viết cảm nhận bài bác này chưa đi lính ngày nào, mà tất cả một thời hạn nọ đi lên rừng cưa củi tìm sống, động lòng trước vẻ âm u đơn chiếc xung quanh, bỗng nhớ cho quảng ngày xanh học trò đã qua, “tức cảnh sinh tình” buộc phải lẩm nhẩm hát: Mười năm tôi xa mái ngôi trường yêu,mang theo bao hứa hò. Rời tuổi xanh học tập trò, cho dù đời còn lắm mộng mơ! mặc dù biết bao giờ, tìm tới người cũ hoa xưa?
Đó là phần nhiều câu hát đã đánh cồn lại kỷ niệm 1 thời xanh tuổi trẻ ai ai cũng đã từng đi qua, đề nghị ai nghe qua cũng đề xuất nhớ, cảm như mình là anh bộ đội ở trong ca khúc, dù mình không là bộ đội và chưa có người em gái thành đô nào nhằm viết thư…